Bố chú rể thu gom cỗ thừa đám cưới, nhà gái phản ứng gay gắt
Ngày cưới lẽ ra là thời gian đẹp nhất trong đời mỗi người nhưng với tôi đây lại là dấu ấn khó quên bởi những chuyện không ngờ tới.
Tôi xuất thân từ một gia đ́nh giàu có nên luôn được bố mẹ đặt kỳ vọng, đặc biệt là chuyện lấy chồng. Bố mẹ muốn tôi phải lấy được người đàn ông môn đăng hộ đối và đám cưới phải thật hoàn hảo, sang trọng.
Khi tôi yêu và quyết định lấy anh làm chồng, bố mẹ không ưng ư v́ hoàn cảnh của anh không tương xứng. Nhưng thấy tôi kiên quyết, bố mẹ đành chấp nhận.
Ban đầu, nhà anh đề xuất tổ chức đám cưới tại một nhà hàng b́nh dân, phù hợp với điều kiện của ḿnh. Nhưng bố mẹ tôi yêu cầu tổ chức tại một nhà hàng sang, thực đơn đắt đỏ.
Sau nhiều tranh căi, bố mẹ tôi quyết định chi 2/3 số tiền đám cưới. Khách hai bên ăn cỗ chung, tiền mừng nhà trai, nhà gái để riêng.
Ngày trọng đại diễn ra như mơ. Từng chi tiết từ hoa tươi, ánh sáng cho đến thực đơn đều được chăm chút kỹ lưỡng.
Khách mời, đặc biệt từ phía nhà tôi đều là những người có địa vị, giàu có. Khách nhà trai b́nh dân hơn nên choáng ngợp trước sự xa hoa của buổi tiệc.
Nhưng niềm vui chẳng kéo dài được lâu.
Khi tiệc cưới vừa kết thúc, một số quan khách vẫn đang tṛ chuyện, bố chồng tôi gọi nhân viên mang tới một cái thùng giấy và xấp túi nilon. Tiếp đó, ông đích thân thu gom những đĩa ăn thừa.
Sau đó ông gọi vài người trong họ bê thùng giấy đựng đầy thức ăn ra xe, chở về.
Hành động tiết kiệm của bố chồng khiến bố mẹ tôi nổi nóng. Trong mắt bố tôi, việc làm của thông gia là thiếu lịch sự, đáng xấu hổ. Bố gọi tôi vào góc, mắng một trận.
Bị mắng, tôi chạy ra kéo áo chồng trách móc: “Em thật sự không biết giấu mặt vào đâu nữa”. Chồng tôi chỉ im lặng, không nói ǵ.
Những lời x́ xào của vài người bên nhà gái càng khiến bố mẹ tôi bùng nổ, nói ra những câu gay gắt. Thế là, hai gia đ́nh tranh căi nảy lửa. Bố mẹ tôi chỉ trích nhà trai không tinh tế, không giữ thể diện cho nhà gái.
Bố chồng tôi cũng cảm thấy bị xúc phạm. Ông cho rằng hành động của ḿnh là đúng đắn, tránh lăng phí và chẳng có ǵ đáng xấu hổ. “Ăn không hết th́ mang về, có ǵ mà phải làm to chuyện”, ông bực tức nói.
Một vài khách chưa về th́ mắt tṛn mắt dẹt chứng kiến hai thông gia nói qua nói lại.
Sau đám cưới, chúng tôi ở riêng nên sự cố trên không ảnh hưởng nhiều đến hôn nhân. Nhưng thông gia th́ không bao giờ gọi điện hỏi thăm nhau nữa. Tôi cũng ít khi về quê chồng nếu như không có việc quan trọng.
VietBf@ sưu tập
|