
Không đứa trẻ nào nên lớn lên trong sự tan vỡ. Nhưng nếu chuyện ấy xảy ra, điều quan trọng nhất không phải là những ǵ đă mất đi, mà là những ǵ c̣n lại có đủ để giữ ấm trái tim con hay không.
Cha mẹ có thể đau ḷng khi không thể cho con một gia đ́nh đủ đầy. Họ có thể dằn vặt v́ những tổn thương con phải gánh, trăn trở mỗi đêm v́ sợ con lớn lên với một khoảng trống không ǵ bù đắp nổi. Nhưng điều con cần không phải là một gia đ́nh chỉ c̣n vỏ bọc, không phải là những người lớn sống cạnh nhau trong im lặng hoặc căi vă, mà là một nơi dù không c̣n nguyên vẹn nhưng vẫn tràn đầy t́nh yêu thương.
Trẻ con nhạy cảm hơn ta nghĩ. Chúng hiểu nhiều hơn những ǵ ta vẫn tưởng. Một cuộc chia ly có thể khiến con tổn thương, nhưng chính cách cha mẹ đối xử với nhau sau đó mới quyết định vết thương ấy lành lại hay hằn sâu hơn. Nếu cha mẹ chọn giữ lại sự tôn trọng, nếu mỗi người vẫn là một phần quan trọng trong đời con, th́ con sẽ biết rằng dù hoàn cảnh thay đổi, t́nh yêu của cha mẹ dành cho con không hề đổi thay.
Một gia đ́nh trọn vẹn không nhất thiết phải nguyên vẹn. Nó có thể là hai mái nhà, nhưng vẫn là một chốn đi về b́nh yên trong ḷng con. Nó có thể thiếu đi những bữa cơm đông đủ, nhưng vẫn đủ đầy những cái ôm khi con cần. Đừng để nỗi đau che khuất đi t́nh yêu, đừng để sự đổ vỡ khiến con tin rằng ḿnh không c̣n một gia đ́nh. V́ dù thế nào đi nữa, con vẫn xứng đáng được lớn lên trong yêu thương.
VietBF@sưu tập