
Mẹ tôi từng nói với tôi rằng bà bước vào 1 căn pḥng nơi, vài người bạn đang bàn tán về bà, họ ko biết bà đang ở đó. Bà lắc đầu, cười rồi bước đi.
Mẹ tôi cũng nói với tôi rằng bà có 1, 2 người bạn hay nói xấu bà, người ấy ko bao giờ biết rằng mẹ tôi phát hiện ra, mẹ tôi cũng ko bao giờ nhắc đến điều đó. Bà mỉm cười bước ra khỏi t́nh bạn này.
Mẹ tôi nói với tôi rằng bà đă có những người thân bỏ bà ra khỏi cuộc sống của họ v́ bà đă đứng lên cho bản thân.
Bà nghĩ rằng bà đă ngừng băng qua đại dương cho họ khi họ thậm chí ko giúp bà đi qua một cây cầu. Lúc đó bà chỉ mỉm cười, lắc đầu và bỏ đi.
V́ vậy, tôi hỏi mẹ tôi làm thế nào mà bà có thể bỏ đi khỏi những người đă phản bội ḿnh khi họ từng là bạn bè hoặc gia đ́nh của bà.
Mẹ tôi trả lời mỗi khi đến ngă ba đường như thế, bà phải quyết định xem ai sẽ là người đi tiếp trên hành tŕnh của ḿnh. Điều này cho thấy những người như vậy ko thể đi cùng
Mẹ tôi giải thích với tôi rằng con đừng bao giờ nổi giận với người phản bội con, dù nhân danh t́nh bạn hay gia đ́nh. Chỉ cần nhẹ nhàng cúi chào và rời đi để tận hưởng hành tŕnh của con với tất cả những người mới mà Thượng Đế đem đến trong cuộc đời con.
VietBF@sưu tập