Trong bối cảnh chính trị hiện nay, có một câu hỏi lớn đặt ra là liệu ghế Tổng Bí thư của Việt Nam, có đang nằm trong tay các đối thủ chính trị, với điều kiện phải có sự hậu thuẫn từ Trung Quốc hay không?
Những cái tên như ông Tô Lâm, Lương Cường và Phạm Minh Chính đă trở thành những nhân vật đáng chú ư trong các cuộc đua chính trị, và sự ảnh hưởng của các thế lực bên ngoài, đặc biệt là Trung Quốc, đang được cho là có vai tṛ quan trọng trong việc định đoạt các quyết sách nội bộ.
Việc các đối thủ chính trị cần sự hậu thuẫn của Trung Quốc để nắm giữ ghế Tổng Bí thư không chỉ thể hiện mối quan hệ phức tạp giữa Việt Nam và Trung Quốc, mà c̣n phản ánh sự tác động mạnh mẽ của yếu tố bên ngoài đối với nội bộ Đảng Cộng sản Việt Nam. Nếu các nhân vật như ông Tô Lâm, Lương Cường hay Phạm Minh Chính thực sự dựa vào sự hỗ trợ từ Trung Quốc, điều này sẽ đặt ra những câu hỏi về độc lập và tự chủ trong các quyết sách quan trọng của Việt Nam, đặc biệt trong các vấn đề liên quan đến chủ quyền và an ninh quốc gia.
Tuy nhiên, liệu những nhân vật này có đủ khả năng và tầm nh́n để lănh đạo đất nước, hay chỉ đơn giản là những người được "bảo kê" bởi các thế lực bên ngoài, vẫn c̣n là điều cần phải xem xét kỹ lưỡng.
Theo giới quan sát nhận định, trên thực tế hiện nay, cho dù phe Quân đội vẫn “lép vế” trước phe Công An, và vẫn không thể cạnh tranh ngang ngửa với thế lực Công an đang ngày càng gia tăng dưới sự lănh đạo của Tổng Bí thư Tô Lâm. Tuy nhiên, dù đang là nắm quyền Tổng Bí thư của Đảng Cộng sản Việt nam, nhưng ông Tô Lâm chỉ mới gây ảnh hưởng chứ chưa kiểm soát tuyệt đối được Bộ Chính trị và Ban Chấp hành Trung ương.
Nếu Bắc Kinh nhận thấy, Tô Lâm không đáp ứng lợi ích của Trung quốc, th́ việc họ có thể chuyển sang ủng hộ Phạm Minh Chính là điều dễ hiểu.
Tuy nhiên, nếu cả Tô Lâm và Phạm Minh Chính không đạt được sự đồng thuận, th́ một nhân vật “ẩn số” khác như ông Lương Cường có thể được lựa chọn làm “giải pháp thỏa hiệp”. Lương Cường, với khả năng giữ một thế trung dung trong các cuộc cạnh tranh quyền lực, có thể trở thành lựa chọn an toàn để ổn định nội bộ Đảng Cộng sản Việt Nam, đặc biệt khi không có sự nhất trí rơ ràng giữa các ứng viên mạnh mẽ như Tô Lâm và Phạm Minh Chính.
Việc lựa chọn CTN Lương Cường có thể giúp giảm bớt căng thẳng và tạo ra một sự cân bằng, đặc biệt khi các yếu tố bên ngoài, như sự ảnh hưởng từ Trung Quốc, đang tác động mạnh mẽ đến quá tŕnh quyết định. Tuy nhiên, câu hỏi vẫn c̣n bỏ ngỏ liệu Lương Cường có đủ tầm nh́n và quyết đoán để dẫn dắt đất nước vượt qua những thử thách lớn phía trước hay không?