
Trong nhiều buổi tư vấn, tôi thường gặp những người vợ đến không phải v́ hết yêu, mà v́ đă yêu quá nhiều. Họ thương chồng đi sớm về khuya, đội nắng dầm mưa, nên tự ḿnh gánh vác hết mọi chuyện trong nhà, từ con cái đến cơm nước. Họ chọn nhịn một câu, bỏ qua một lỗi, chỉ để chồng được yên.
Người vợ ấy không đ̣i hỏi ǵ, chỉ cần một ánh nh́n dịu dàng, một lời hỏi han là đủ. Họ coi sự hy sinh là bản năng — nhưng chính điều đó khiến họ ngày càng mệt mỏi trong im lặng.
V́ yêu, họ sẵn sàng làm tất cả, chỉ mong “củ ấu cũng tṛn”. Nhưng nếu t́nh yêu chỉ đi từ một phía, người giữ măi sự “tṛn trịa” đó sẽ dần kiệt sức.
Lời kết cho những người vợ thương chồng vất vả:
T́nh yêu chân thành rất đẹp, và những hy sinh của bạn rất đáng trân trọng. Nhưng đừng quên rằng:
Bạn xứng đáng được yêu, được lắng nghe, và được quan tâm lại.
Chồng bạn cũng cần biết rằng bạn không phải là người “luôn ổn”.
Hăy để ḿnh được yếu đuối khi cần.
Hăy chia sẻ chứ đừng chịu đựng.
Và hăy nhớ rằng:
Thương nhau củ ấu mới tṛn. Nhưng hôn nhân bền lâu, là khi cả hai cùng nh́n về nhau mà giữ lấy cái tṛn đó mỗi ngày.
VietBF@sưu tập