R8 Vơ Lâm Chí Tôn
Join Date: Mar 2008
Posts: 14,852
Thanks: 19,754
Thanked 42,609 Times in 12,045 Posts
Mentioned: 159 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 1893 Post(s)
Rep Power: 70
|
Đừng để cảm xúc che mờ lư trí. Đừng để định kiến giết chết sự công bằng.((Gởi mấy ông dân chủ))
TỰ VỆ HAY DIỆT CHỦNG ?
(Copy and paste từ FB Chu Vĩnh Hải)
"Bác Tú ơi, sao Nga đánh Ukraine th́ bị cả thế giới cấm vận, mà Israel đánh Iran th́ chẳng ai nói ǵ?"
Một bác sĩ trẻ nhắn tôi trên Zalo. Câu hỏi tưởng đơn giản, nhưng phản ánh nỗi bối rối của biết bao người đang cố hiểu thế giới phức tạp này.
Câu trả lời? Không hề đơn giản. Bởi trong thời đại bùng nổ thông tin, sự thật không c̣n nằm ở bản chất sự việc, mà ở cách người ta kể câu chuyện.
Những điều bị che giấu sau làn sóng cảm xúc
Có một sự thật cần được nói thẳng: Trong thế giới ngập tràn thông tin nhiễu loạn, đôi khi nói thật lại trở thành hành động dũng cảm nhất. Nhất là khi sự thật ấy đi ngược với ḍng chảy của đám đông.
Khi mạng xă hội tràn ngập h́nh ảnh đau thương từ Gaza, có bao nhiêu người dừng lại và tự hỏi: "Tại sao Israel lại phải hành động như vậy?"
Liệu có ai tỉnh dậy vào một buổi sáng đẹp trời rồi quyết định đánh bom vào một nhà hàng xóm chỉ v́... buồn?
Iran – quốc gia công khai tuyên bố muốn "xóa sổ Israel khỏi bản đồ" – không chỉ nói suông.
Năm 2024, một dự luật tại quốc hội Iran yêu cầu "phải tiêu diệt Israel vào năm 2041". Lănh tụ tối cao Khamenei từng phát biểu: "Đến năm 2040, sẽ không c̣n dấu vết nào của Israel."
Không dừng lại ở lời nói, Iran liên tục hỗ trợ vũ khí và tài chính cho Hamas, Hezbollah, Houthi – những nhóm thường xuyên phóng rocket, drone tấn công dân thường Israel.
Vậy khi Israel phản ứng, ta gọi họ là ǵ? Kẻ xâm lược? "Phát xít"? Hay đơn giản là một quốc gia đang thực hiện quyền cơ bản nhất: "tự vệ"?
Khi quyền tự vệ bị gắn mác "diệt chủng"
Cùng là chiến tranh. Nga tiến vào Ukraine bị coi là xâm lược. C̣n Israel đánh trả các cuộc tấn công, hay nhắm vào các mục tiêu quân sự của Iran – lại bị một bộ phận dư luận xem như tội ác.
Tại sao vậy? Bởi v́ câu chuyện được kể khác nhau.
Người ta đăng ảnh em bé Palestine bị thương, nhưng quên nói rằng đêm qua, hàng trăm rocket từ Gaza đă rơi xuống Tel Aviv. Người ta gọi Israel là "kẻ diệt chủng", nhưng phớt lờ việc Hamas – tổ chức khủng bố chiếm đóng Gaza – từ chối mọi đề nghị ḥa b́nh và thề tiêu diệt Israel.
Họ lan truyền h́nh ảnh đổ nát, nước mắt, đau thương. Họ phán xét bằng cảm xúc nhất thời, không bằng bối cảnh toàn diện.
C̣n chương tŕnh hạt nhân của Iran? Mờ ám, không minh bạch. IAEA nhiều lần cảnh báo Iran không hợp tác thanh sát. Thế nhưng khi Israel – quốc gia bị đe dọa xóa sổ – hành động ngăn chặn, họ lại bị chỉ trích "vi phạm chủ quyền".
Vậy ai mới đang bị tấn công? Và ai mới thực sự đang pḥng thủ?
Israel: Ḥn đảo dân chủ giữa đại dương độc tài
Hăy nh́n bản đồ. Israel – diện tích chỉ bằng tỉnh Nghệ An – bị bao vây bởi những chế độ độc tài, nơi tự do ngôn luận bị bóp nghẹt, báo chí bị kiểm soát, và bất đồng chính kiến có thể dẫn đến cái chết.
Israel có bầu cử dân chủ, có tự do báo chí, có tranh luận sôi nổi trong quốc hội. Thế nhưng chính Israel lại bị gán nhăn "phát xít" chỉ v́ họ dám bảo vệ chính ḿnh.
Đây là nghịch lư của thời đại.
Một hệ thống thao túng dư luận tinh vi đă được dựng lên, khai thác cảm xúc thay v́ lư trí. Khi bạn share một bài báo với h́nh ảnh gây sốc mà không t́m hiểu ngữ cảnh, bạn đă vô t́nh trở thành công cụ của một câu chuyện bị cắt xén.
Israel Không hoàn hảo nhưng họ có quyền tồn tại
Bạn có thể không đồng t́nh với mọi chính sách của Israel. Điều đó hoàn toàn chính đáng.
Nhưng bạn không thể phủ nhận quyền được sống của họ.
Không quốc gia nào hoàn hảo. Nhưng một dân tộc từng trải qua Holocaust (thảm họa diệt chủng do Thái), nay lại bị đe dọa "xóa sổ" – họ có quyền tự vệ hay không?
Ḥa b́nh chỉ đến khi cả hai bên cùng muốn chung sống. Không thể có ḥa b́nh khi một bên muốn tồn tại, c̣n bên kia thề tiêu diệt đối phương.
Trước khi bạn nhấn chia sẻ một bài viết, hay phán xét một quốc gia, hăy tự hỏi:
"Ḿnh đang phản ứng bằng hiểu biết hay chỉ bằng cảm xúc nhất thời?"
Bởi trong mọi cuộc chiến, nạn nhân đầu tiên không phải là con người.
Mà là sự thật.
Và chỉ khi dám nh́n thẳng vào nhiều chiều của sự thật – dù đau đớn, dù không dễ chịu – ta mới có thể hiểu đúng, và hành động đúng.
Đừng để cảm xúc che mờ lư trí. Đừng để định kiến giết chết sự công bằng.
Duc Tu Duong
|