Nếu anh nói thẳng ra, tôi sẵn sàng ngồi lại chia sẻ hết. Nhưng cái im lặng này, cái hành động 'gửi mẹ giữ hộ', khiến tôi tổn thương hơn bất cứ lời mắng mỏ nào.
Tiền riêng trước hôn nhân
Tôi năm nay 32 tuổi, lấy chồng được 4 năm, có một bé trai 3 tuổi kháu khỉnh. Tôi làm văn pḥng, lương tháng khoảng 20 triệu đồng, cũng gọi là đủ sống ở thành phố lớn nếu chi tiêu hợp lư.
Chồng tôi làm bên mảng công nghệ, thu nhập khoảng 80 triệu đồng/tháng. Anh ấy là người sống có trách nhiệm, điềm đạm, hiền lành, luôn đưa gần như toàn bộ thu nhập cho tôi giữ từ lúc cưới đến giờ.
Tôi vốn là người khá kín tiếng. Trước khi lấy chồng, tôi có 3 tỷ đồng tiền tiết kiệm, một phần do buôn bán từ thời sinh viên, một phần do tôi đầu tư may mắn, một phần do ba mẹ cho.
Tôi không nói với chồng v́ thấy chuyện tiền bạc riêng tư nên giữ lại, để pḥng thân, pḥng rủi ro, cũng là thói quen sống độc lập từ nhỏ. Anh chưa bao giờ hỏi, tôi cũng không chủ động kể.
Ảnh minh họa
Biết tôi có tiền riêng, chồng bớt tiền lương đưa mẹ đẻ
Trong mấy năm cưới nhau, ngoài chăm sóc gia đ́nh, tôi có vài lần trích tiền riêng ra giúp đỡ ba mẹ ruột, như sửa nhà, trả viện phí cho bố, hay hỗ trợ chị gái khi chị gặp biến cố tài chính.
Tất cả đều âm thầm, v́ tôi nghĩ đó là tiền của tôi, không ảnh hưởng ǵ đến tiền chung của hai vợ chồng, càng không liên quan đến tiền anh đưa. Tôi vẫn làm tṛn trách nhiệm người vợ, người mẹ, người giữ tiền trong nhà. Tôi cũng không tiêu xài xa xỉ ǵ cho bản thân.
Vài tuần trước, chồng vô t́nh biết chuyện tôi có tiền riêng và từng giúp nhà ngoại. Anh không làm ầm lên, cũng không trách móc, không chất vấn.
Chỉ là từ hôm đó, mỗi tháng anh đưa tôi 20 triệu đồng và nói: "Dạo này công việc khó khăn, em tạm chi tiêu vậy nhé". Tôi lo lắng nên âm thầm kiểm tra th́ biết lương anh vẫn như cũ. Chỉ là... anh chuyển phần c̣n lại về cho mẹ anh giữ hộ.
Tôi sai hay chồng sai?
Tôi buồn lắm. Không phải v́ tiền. Mà là v́ cảm giác chồng không c̣n tin tưởng ḿnh nữa.
4 năm hôn nhân, tôi chưa từng giấu giếm chuyện ǵ ảnh hưởng đến gia đ́nh. Tôi chỉ giữ lại phần tài sản riêng v́ nghĩ nó không cần thiết phải khai hết. Chồng cũng đâu phải không có của riêng? Nhưng giờ tôi thấy hụt hẫng vô cùng. Anh không nói, không giận, nhưng lại chọn cách rút lui âm thầm và gửi gắm tài chính cho mẹ anh, điều mà từ trước đến giờ anh chưa từng làm.
Tôi tự hỏi: Có phải tôi sai khi không nói ngay từ đầu? Có phải đàn ông chỉ tin tưởng khi phụ nữ trao hết mọi thứ? Tôi là người có lỗi, nhưng đáng để anh đối xử như vậy không?
Giờ tôi vẫn đi làm, vẫn chăm con, vẫn lo cơm nước như mọi ngày. Nhưng ḷng th́ như có tảng đá đè nặng. Mỗi tháng nhận tiền chồng đưa, tôi không biết nên cảm ơn, nên buồn, hay nên bắt đầu đề pḥng lại chính người bạn đời của ḿnh?
Nếu anh nói thẳng ra, tôi sẵn sàng ngồi lại chia sẻ hết. Nhưng cái im lặng này, cái hành động "gửi mẹ giữ hộ", khiến tôi tổn thương hơn bất cứ lời mắng mỏ nào.
Có ai từng rơi vào hoàn cảnh giống tôi không? Tôi nên làm ǵ để cứu lại niềm tin giữa hai vợ chồng? Hay là... không c̣n ǵ để cứu nữa rồi?