
Có người được ban cho một đặc ân:
Làm vua một ngày.
Có ngai vàng. Có cung điện. Có vô số kẻ hầu người hạ.
Nhưng...
Ngay sau đó – đầu anh sẽ ĺa khỏi cổ.
Nếu là bạn – bạn có chấp nhận?
Dù chỉ một ngày làm đế vương?
Dù chưa từng hưởng thụ ǵ trong đời?
Dù khao khát quyền lực, tiền tài, ái t́nh đến cháy bỏng?
🌿Người trí sẽ từ chối.
V́ cái giá phải trả – là cả mạng sống.
Câu chuyện ấy – không chỉ là ví dụ.
Mà là ẩn dụ cho toàn bộ cuộc sống này.
Bởi lẽ:
Mỗi niềm vui nơi thế gian, đều mang theo cái chết phía sau.
Dục lạc – giống như làm vua một ngày, rồi mất đầu.
---
Thế gian này có vui không?
Có.
Người ta có thể cười. Có thể yêu. Có thể hưởng thụ.
Nhưng không ai trong đời có thể nắm giữ được một khoảnh khắc lạc thú nào – mà không thấy nó tan biến.
Cái “lạc” ấy – như bong bóng vỡ trên mặt nước.
Đẹp. Lung linh. Nhưng không có ǵ bên trong.
Chưa kịp nắm giữ – đă hoại diệt.
🌺Và rồi – cái khổ của mất mát ập đến, lớn hơn gấp bội so với cái vui chớp nhoáng ban đầu.
Người nghèo trúng số – vui một thoáng.
Rồi mất trắng – đau cả đời.
Một mối t́nh bắt đầu – rực rỡ như pháo hoa.
Rồi kết thúc – như tro tàn của một đám cháy thiêu trụi nội tâm.
---
Đức Phật không phủ nhận rằng dục lạc có “lạc”.
Nhưng Ngài dạy rằng: “Khổ nhiều hơn lạc.”
Cái vui ít ỏi kia – là mồi câu.
Là cái bẫy ngọt ngào mà vô minh và ái dục bày ra.
🌷Người trí – không xét “có lạc hay không lạc”,
Mà xét “có tội hay không tội”.
Cái ǵ khiến tâm vẩn đục, khiến trí tuệ bị che mờ – th́ dù vui cách mấy, cũng không đáng ưa thích.
---
Có ai thấy được bản chất thật của cuộc đời – mà vẫn c̣n ham sống măi?
Thánh nhân nh́n vào đời – thấy toàn khổ.
Không phải v́ bi quan.
Mà v́ nh́n xuyên qua lớp sơn son thếp vàng của dục vọng – để thấy vô thường, biến hoại, và chết chóc đang chực chờ phía sau.
⚡Chỉ người có trí tuệ mới nhận ra:
Không có một niềm vui nào trong thế gian – mà không dẫn đến sầu khổ.
Chỉ người có định và tuệ – mới quán được:
"Không có ǵ là hạnh phúc thật sự. Tất cả đều vô thường. Tất cả đều đang tan ră."
---
Muốn vượt khỏi bi kịch của “một ngày làm vua” –
Hăy từ bỏ ngai vàng của dục lạc.
Hăy học cách sống đơn giản.
Hăy thấy rơ sự thật của thân này – và thế giới này.
Tuệ giác không sinh ra từ việc chạy theo cái vui –
Mà từ việc quán chiếu bản chất khổ trong cái vui ấy.
🌻Chỉ khi thấy rơ khổ – mới khởi ḷng nhàm chán.
Chỉ khi nhàm chán – mới muốn thoát ra.
Chỉ khi muốn thoát ra – mới đi theo con đường Đức Phật dạy.
Và chỉ khi ấy – ta mới không c̣n là kẻ “làm vua một ngày” trong cơi chết nữa…
VietBF@sưu tập