During my freshman year in high school, my science teacher assigned us to interview people in the community about how they use science in their careers. Although I don’t remember most of the people I spoke with, I can tell you that I spent meaningful time with a local community pharmacist who changed my life.
What I saw was a man who loved his career and truly cared for his patients. In an instant, I knew that I wanted to become a pharmacist, and I never wavered from that goal throughout high school.
Knowing what you want to be when you grow up at age 14 is unusual, but it is very liberating. I simply had to work backwards to figure out how to achieve my goal of becoming a pharmacist.
After high school, I chose to attend Ohio Northern University (ONU) because it had a unique pharmacy program. Rather than attending college for 2 years and then applying to the pharmacy program, ONU students were admitted to the College of Pharmacy from day one.
Although it was expensive, being in pharmacy school from day one and avoiding the risk of rejection made it worthwhile for me.
In college, I spent a lot of time in the library. Although the classwork was difficult, I did well with one exception: organic chemistry.
I did fail organic chemistry—a notorious “weed out” course—but I successfully retook the class over the summer and graduated on time with the rest of my classmates. Failing a course is a difficult stumbling block, but I stood strong and persevered.
Today, I’m thankful for the wonderful pharmacy profession for so many reasons.
First, I’m thankful that community pharmacists are the health care professionals most accessible to the public. If my local pharmacist wasn’t accessible to me, then I likely would have taken a different career path.
Second, I’m proud of the work we pharmacists do, the diversity of our career options, and the relationships we share with our patients and fellow health care providers.
Pharmacy is a profession that makes a real difference in people’s lives. It certainly has made all the difference in mine.
(A customer comes in with a prescription for a narcotic pain reliever. He says that he was at the hospital with his wife and the hospital stole his pills, which is why he needs to get this prescription filled, even though his last prescription was just filled a few days ago.)
Me: “OK, sir, I talked to your doctor and he says I can fill your prescription.”
Customer: “Great, can I wait? I have no pills left and I really need it.”
Me: “It’ll be about 10 minutes.”
(10 minutes later.)
Me: “OK sir, your prescription is ready.”
Customer: “Hey, are those pills the same as this?” *holds up pill*
Me: “I thought you didn’t have any pills left, sir.”
Customer: “Well…I bought this off the street, to be honest with you.”
Customer: “Hi, can I have some of those allergy medications that are behind the counter? The 24 hour kind.”
Me: “Sure thing…”
(I grab one, because law mandates that the computers only allow me to check out one 24 hour medication for a certain period of time).
Customer: “Oh, I wanted four. Can I have four, please?”
Me: “Sorry, I can only give you one. There’s a law that makes me check your ID on the computer. It won’t let me check out more than one for you, at least not in the 24 hour dose.”
Customer: “Well, can you at least try? If you’d TRY once in a while, you never know what you can do!”
Me: “Alright then…”
(I scan one and sure enough, the second won’t go through.)
Me: “Yup, it won’t let me check out the second one. Your total’s gonna be about 20 bucks.”
Customer: “Okay, now try the third one.”
Me: “What?”
Customer: “If the second one didn’t work, maybe the third one will.”
Me: “Ma’am, all four of these are exactly the same. If the second one didn’t work, what makes you think if I rang up another box of the exact same thing would work?”
Customer: “JUST DO IT!”
Me: “Okay… yeah… it’s not working.”
Customer: “Okay, now try the fourth one.”
(Suffice it to say it doesn’t work; after she buys her one box, she comes back about fifteen minutes later.)
Customer: “HOW DARE YOU SELL ME THIS EXPIRED MEDICATION!”
Me: “Err… what? I can guarantee you it’s not. I checked it before I gave it to you.”
Customer: “Oh yeah? Then what’s this? It says FEB 10!”
Me: “Yes… February… of 2010. Not February 10th.”
Customer: “Uh… well, I’m older than you and I probably make way more than you anyway, so I’m right. I’m 42 and I make $** an hour!”
Me: “I’ll agree with you, you’re much older than I am. I’m only 26. But ma’am, you are talking to a pharmacist. I make twice that. Oh wait… I’m in overtime now… three times that. Actually, in the time it took me to help you, I just made one hour’s worth of your wage. Is there anything else I can do for you today
(I used to work at a drug store. From time to time, the pharmacy portion of the store wouldn’t open because there wasn’t a pharmacist to do so. A customer reads the closed sign…)
Customer: “What’s the meaning of this?!”
Me: “I’m sorry, sir. The pharmacy is closed today because we don’t have a pharmacist.”
Customer: “People are SICK! They need their MEDICATION!”
Me: “I wish there was something I could do, sir, but–”
Customer: “You know what this is? Do you?! Two words! TWO WORDS! UN-ACCEPTABLE!”
Along The Way, You’ll Meet Some Hopped-Up Munchkins
Extra Stupid, Great Stuff, Pharmacy | | Right | May 23, 2008
(I live in a town where 65% of the people are 65 years old and older. When we were redoing the design of the store, they placed a large white walkway from the front door to the pharmacy.)
Customer: “Hi, I would like to pick up my prescription.”
Me: “I’m sorry, ma’am, but this is the front of the store. Your prescription is in the back of the store, in the pharmacy.”
Crazy Requests, Great Stuff, Parents, Pharmacy, Religion, Rude & Risque | | Right | May 19, 2008
Angry Old Woman: “Excuse me! I am very upset because you sold my young grandson pornography!”
Me: “I’m sorry, ma’am, but we don’t sell pornography.”
Angry Old Woman: “Get me the manager, now!”
Manager: “What seems to be the problem, ma’am?”
Angry Old Woman: “Your pervert cashier sold my grandson pornography!”
Manager: “Are you sure about that? We don’t sell anything like that here.”
Angry Old Woman: “Do you think I’m stupid? I saw it with my own eyes! It had naked women and he told me he bought it here with no problem!”
Manager: “Could you show me on the shelf what it was?”
(She goes over to the magazines, and points at Maxim.)
Angry Old Woman: “It was this one! See? Right here! Where any child could see!”
Manager: “Ma’am, this magazine is not pornography. Granted, the women are scantily clad in a few pictures but they aren’t naked and there is no age restriction on its sale.”
Angry Old Woman: “I know pornography when I see it, and this is very offensive. How could you sell it to young children?”
Manager: “Well, actually our store policy dictates that we won’t sell this to a young child even though it is still legal. How old is your grandson?”
Angry Old Woman: “He’s only sixteen!”
Manager: *rolls eyes* “I don’t want to offend your moral beliefs, Ma’am, but if your sixteen year old grandson wants to look at women in bikinis there is no force on earth that is going to stop it. Seriously.”
Angry Old Woman: “The power of Jesus can stop it! The power of Christ should compel you to remove this magazine from your shelves!”
Manager: “Right… Real quick, ma’am, before I get back to work, can I ask you a question? Does your grandson have Internet access?”
Angry Old Woman: “What does that have to do with anything?”
Manager: “A lot, and I think that the power of Christ should compel you to learn how to look up his browser history. Have a good day.”
(Our insurance transmitter was experiencing problems, so we were unable to transmit to any insurance companies when filling prescriptions. I explained this to one customer, who decided to sit and wait for a while to see if the transmitter would come back up. Meanwhile another customer came in with a prescription.)
New Customer: “Hi, I’d like this filled please.”
Me: *explains transmitter problem*
New Customer: “Oh that’s okay, I don’t have insurance.”
Me: “No problem, we’ll have it ready in just a few minutes.”
Original Customer: “Wait! I was ahead of her! Why isn’t mine ready!?”
Me: “We are still waiting for the insurance transmitter to come back up, sir.”
Original Customer: “Well how did you fill hers!”
New Customer: “I pay cash, I don’t have prescription coverage.”
Original Customer: “Well I pay cash too!”
Me: “You want to just get it at retail price, and not use insurance?”
Original Customer: “Yes! I have cash! I’ll pay for it, just fill it now!”
(Five minutes later…)
Me: “Okay, sir, we’ve got you ready. The total comes to $35.99.”
Original Customer: “WHAT! My co-pay is only $3.00!”
Me: “Sir, you said you wanted to go ahead and pay cash price since the insurance transmitter is still down.”
Original Customer: “I do have cash! See?” *shows wallet with cash in it* “Why is it $35?! You people don’t know anything! I’m taking my business elsewhere!”
Back In My Day, Pills Fell Like Mana From The Heavens
Crazy Requests, Great Stuff, Health & Body, Pharmacy | | Right | March 13, 2008
(I was cashiering the closing shift on a Sunday night. The pharmacy closes earlier than the rest of the store on weekends. A customer comes in at 9:30pm.)
Customer: “Oh sh*t! The pharmacy is closed?!”
Me: “Yes, they close at 6pm on weekends. They will open again at 8am tomorrow morning.”
Customer: “But I need a prescription filled.”
Me: “I’m sorry, sir, but the pharmacist will not be here until 8am tomorrow morning.”
Customer: “Can’t you do it?”
Me: “No…”
Customer: “Why not?!”
Me: “I’m not a pharmacist.”
Customer: “Don’t be a smart a**!”
Me: “I’m sorry, sir. Only a pharmacist can fill your prescription.”
Customer: “What is this world coming to?!” *storms out*
Những Điều Ngại Hỏi Về Chuyện Đi Tiêu - BS Hồ Ngọc Minh
Đi tiêu thường được xem là chuyện tự nhiên, nhưng khi “chuyện ấy” không xảy ra tự nhiên được th́ đó là một vấn đề lớn chứ không nhỏ.
Thật vậy, có rất nhiều chi tiết, dấu hiệu về t́nh trạng sức khỏe được biểu hiện qua chuyện đi tiêu. Một chuyện chúng ta “làm” đều đặn nhưng không ai muốn hỏi khi có chuyện, v́ là chuyện riêng tư, và đây không phải là đề tài thú vị cho lắm.
T́nh thật mà nói, có rất nhiều điều mà ai cũng muốn biết, muốn hỏi, nhưng lại ngại ngùng không thể nói ra. May mắn thay, có rất nhiều chuyên gia chuyên trị về vấn đề này đă trả lời cho những câu hỏi thường được nêu lên.
Trước hết là do nhai không kỹ, hoặc có vấn đề với răng miệng, như bị thưa răng, sún răng chẳng hạn. Khi chúng ta thấy những mảnh vụn trong phân, phần nhiều là do tiêu hóa không được, nhất là rau cải. Hầu hết những loại rau cải, đậu, củ, thí dụ như bắp ngô, hay nấm, được bao bọc bởi những màng cellulose mà con người không thể tiêu hóa được. Chỉ có những loại động vật như trâu, ḅ ngựa… mới có thể tiêu thụ được những màng cellulose này.
Thức ăn không tiêu c̣n tồn tại trong phân không phải là điều đáng lo ngại, chỉ trừ trường hợp có kèm theo triệu chứng bất thường. Trung b́nh, thức ăn tốn khoảng 8 tiếng để đi qua bao tử và xuống ruột non, sau đó, khoảng 24 đến 36 tiếng để ra ngoài. Có người có thể đi vài ba lần trong một ngày vẫn là b́nh thường. Trong trường hợp có triệu chứng như phân nổi lều bều, có nhiều dầu mỡ, hay đau bụng từng cơn khi đi, là do cơ thể có vấn đề hấp thụ chất bổ, hay bị dị ứng với thức ăn. Nếu hiện tượng xảy ra thường xuyên th́ nên tham khảo bác sĩ.
2. Thế nào là mùi b́nh thường?
Phân thường thường có mùi riêng biệt, “của người nào người ấy… thơm”. Thật ra mùi có thể từ nhẹ đến… nặng tùy theo mỗi cá nhân, trừ trường hợp mùi ấy thay đổi đột ngột, và thật nặng đến độ mọi người phải di tản hay phải kêu xe chữa lửa cứu cấp, th́ đó là do ăn không tiêu.
Một khi thức ăn không tiêu sẽ bị śnh thối bên trong ruột. Một số bệnh khó tiêu thức ăn gồm có: Celiac disease, bệnh kư sinh trùng sán lăi, viêm sưng tuyến pancreas, không tiêu được sữa tươi, hay dị ứng với thức ăn.
Một số thuốc men có thể làm cho mùi của phân thay đổi. Phần nhiều là do chất sorbitol, được trộn trong vỏ bọc của viên thuốc. Sorbitol là một loại đa đường mà cơ thể không tiêu hóa được. Nếu mới uống thuốc mà phân bị thay đổi mùi, nên tham khảo với bác sĩ.
3. Đi tiêu ra máu có b́nh thường hay không?
Bác Sĩ Minh đă đề cập về vấn đề nầy trong một số bài viết trước đây. Câu trả lời ngắn gọn, tuyệt đối là không. Cho dù đa số mọi trường hợp đi tiêu ra máu là do bệnh trĩ, nhưng hiện nay càng nhiều người trẻ tuổi bị ung thư ruột già, do đó thấy máu trong phân là điều cần quan tâm và đi khám bác sĩ ngay.
4. Ngồi ở tư thế nào là tốt?
Một điều ngạc nhiên nhưng suy nghĩ cho cùng lại rất là logic, đó là, tư thế ngồi xổm là tốt nhất.
Ngày xưa, bàn cầu thiết kế theo tư thế ngồi xổm, ngày nay được cho là lạc hậu, nhưng đúng ra, ngồi trong tư thế này ruột già được kéo giăn thẳng ra, và các bắp thịt bàn tọa được kết hợp rất nhịp nhàng để tống phân ra ngoài hoàn toàn, không bị sót. Nói cho đúng, ông bà tổ tiên loài người đă ngồi trong tư thế này cả triệu năm, cũng có cái lư của nó. Vấn đề có quay trở lại kiểu ngồi xổm hay không, th́ tùy theo định nghĩa của mỗi cá nhân, thế nào là thoải mái?
5. Có cần phải đi ngoài mỗi ngày hay không?
Không cần thiết cho lắm. Mỗi cá nhân có một “nhịp điệu” khác nhau. Có khi vài lần trong một ngày hay vài lần trong một tuần vẫn kể là b́nh thường, miễn sao đó là nhịp điệu đều đặn ít khi thay đổi. Táo bón chỉ xảy ra khi nhịp độ đi ngoài ít hơn b́nh thường. Hầu hết đều đi mỗi ngày một lần, và dễ nhớ, dễ theo dơi t́nh trạng sức khoẻ và là một thói quen có thể tập được.
6. Có nên đọc iphone, ipad khi ngồi trên “ngai” hay không?
Tôi đọc được đâu đó, giây phút thần tiên nhất là khi được “ngồi lên ngai” không khác ǵ “ngài lên ngôi”! Trong thời đại Internet, để kéo dài giây phút thần tiên ấy, rất nhiều người mang theo điện thoại cầm tay khi đi làm “công chuyện,” để có thể lướt mạng, đọc mạng xă hội, hay chơi game… Có người cho rằng mang theo iphone khi ngồi suy gẫm chuyện thời sự trên “ngai vàng” sẽ làm cho tâm tư thoải mái và dễ… đi hơn. Nhưng nghiên cứu cho thấy không đúng như vậy. Sử dụng điện thoại khi đi ngoài sẽ kéo dài thời gian hơn, lâu dần trở thành thói quen, dễ tăng thêm cơn ghiền. Hơn thế nữa, do ngồi lâu trên bàn cầu, máu dồn xuống hậu môn, dễ tăng nguy cơ bị bệnh trĩ.
Lần tới khi đi ngoài th́ nên bỏ vài phút để nh́n xuống dưới để thấy rằng ḿnh rất diễm phúc, v́ sức khoẻ hăy c̣n tốt.
Phương Pháp Giảm Mỡ Bụng Bất Ngờ Của Một Bác Sĩ Nhật Bản, Hóa Ra Bạn Không Cần Phải Nhịn Ăn…
Đa số nhiều người v́ muốn giảm cân mà chọn cách nhịn ăn khổ sở, thậm chí bỏ một số tiền lớn đến pḥng tập, chỉ v́ muốn đạt được một thân h́nh thon gọn như h́nh tượng ḿnh mong muốn.
Thế nhưng hiện nay đă có một phương pháp giảm béo vô cùng hiệu quả mà không phải khổ sở. Gần đây, bác sĩ nổi tiếng người Nhật là Masashi Kawamura đă giới thiệu “phương pháp 3 ngày đi bộ bụng nhỏ gọn”, chỉ rơ rằng chỉ cần đi bộ đúng cách th́ có thể dễ dàng giảm béo! Chúng ta cùng nhau nghiên cứu xem sao nhé!
Thế nào là “phương pháp 3 ngày đi bộ bụng nhỏ gọn” thực ra rất dễ thực hiện, bạn chỉ cần khi đi bộ th́ “hóp bụng”, “ph́nh bụng”, phối hợp nhịp nhàng với nhịp thở “hít vào, thở ra” là được rồi!
Khi bước chân phải lên, bạn đếm thầm là 1, sẽ hóp bụng vào; tiếp theo bước chân trái lên, đếm thầm là 2, thả lỏng, để bụng ph́nh ra.
Chắc cũng sẽ có nhiều bạn hoài nghi phương pháp này liệu có hiệu quả không? Tuy nhiên bác sỹ Masashi Kawamura cũng đă tự ḿnh kiểm chứng điều đó, không những gầy đi 10kg trong ṿng 3 tháng, mà ṿng eo c̣n giảm khoảng 17cm, hơn thế nữa trong ṿng 3 năm sau không hề tăng cân trở lại.
Ngoài ra, khi đi bộ bạn nhớ phải ưỡn ngực! Nếu bạn gù lưng xuống th́ khi hóp bụng và ph́nh bụng sẽ phản tác dụng, không chỉ giảm đi lượng calo cần tiêu hao mà c̣n tạo gánh nặng cho phần eo lưng.
Phần bụng của chúng ta thường bị tích tụ một lớp mỡ dày bao quanh là do ta chưa biết cách sử dụng và vận động phần cơ bụng đúng cách, do vậy chỉ cần sau khi học được cách vừa đi bộ vừa hóp bụng, ph́nh bụng, rồi luyện thành thói quen thường xuyên, th́ không những bạn sẽ cảm thấy ṿng eo nhỏ đi mà ngay cả dáng đi cũng trở nên đẹp hơn. Thêm nữa, cách đi bộ kết hợp hít thở này rất tốt cho phần ruột do đó sẽ chữa được bệnh táo bón.
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. V́ một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hăy ghé thăm chúng tôi, hăy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.