Em tôi của nhà văn, người lính VNCH Phan Nhật Nam - VietBF
 
 
 

HOME

NEWS 24h

ZONE 1

ZONE 2

Phim Bộ

Phim Lẻ

Ca Nhạc

Breaking
News Library Technology Giải Trí Portals Tin Sốt Home

Go Back   VietBF > Other News|Tin Khác > History | Lịch Sử


Reply
 
Thread Tools
  #1  
Old  Default Em tôi của nhà văn, người lính VNCH Phan Nhật Nam
Năm em lên ba, bố tôi bỏ lại người vợ trẻ và hai đứa con thơ lên đường tập kết.
Tôi hơn em sáu tuổi. Chín tuổi con nhà nghèo khôn lắm, tôi đủ khôn để thấy khuôn mặt mẹ buồn hiu hắt, những tiếng thở dài và những giọt nước mắt âm thầm của mẹ trong đêm. Chín tuổi, tôi đă biết ḿnh là người nam độc nhất trong gia đ́nh, đă biết ẵm bồng đút cơm cho em và vỗ về em mỗi khi em khóc. Chín tuổi, tôi đă biết tắm rửa, thay áo thay quần cho em, cơng em đi chơi và dỗ cho em ngủ. Mỗi ngày, trời sập tối mẹ mới gánh hàng về, ba mẹ con ngồi ăn cơm bên ngọn đèn dầu, tôi và em hỏi han, an ủi mẹ. Mẹ kể cho chúng tôi nghe chuyện chợ búa như đang nói chuyện với người lớn, tôi ngồi nghe, nh́n đôi vai gầy của mẹ, nh́n mái tóc và đôi bàn tay khô của mẹ, mà thấy thương mẹ vô cùng.
Tôi phải bỏ học ở nhà hai năm để trông chừng em. Mẹ có một sạp bán rau cải ở chợ Cồn. Gọi là sạp chứ thực ra chỉ là một ô đất nhỏ, sáng mẹ ra đi thật sớm, lúc trời c̣n mờ sương, buổi trưa mẹ về nhà lo cho chúng tôi ăn, nằm nghỉ ít phút rồi trở dậy sửa soạn cho chuyến chợ chiều. Một tuần bảy ngày, mẹ đi đi về về trong nỗi cô đơn.
Năm em vừa tṛn năm tuổi th́ mẹ cho em vào mẫu giáo, tôi cũng trở lại trường, đám bạn cũ của tôi nay đă hơn tôi hai lớp, ngồi xung quanh tôi bây giờ là những khuôn mặt lạ, kém tôi hai, ba tuổi. Tôi là học tṛ lớn nhất và học khá nên được làm trưởng lớp. Gần cuối năm học lớp nh́, tôi nói với mẹ lên xin thầy Hiệu Trưởng cho tôi được thi nhảy tiểu học. Thầy bằng ḷng. Tôi cắm cúi học luyện thi và kết qủa là tôi đă đổ được bằng tiểu học năm đó.
Vào lớp đệ thất trường Phan Châu Trinh, tôi tiếp tục học ngày, học đêm, năm đệ ngũ tôi thi nhảy một lần nữa lấy bằng Trung học. Đến niên học đệ tam th́ tôi đă bắt kịp đám bạn cũ, tôi hân hoan nhập bầy chung với đám bạn ngày xưa. Đây là giai đoạn mà tôi cần tiền để mua sách học và may thêm quần áo, thời tiểu học và trung học đệ nhất cấp th́ mặc sao cũng được, nhưng bây giờ đă lên đệ nhị cấp rồi, đă bắt đầu biết đỏ mặt khi nh́n những đứa con gái trường nữ, thỉnh thoảng đă biết theo bạn tập uống cafe, ph́ phà điếu thuốc. Tiền mẹ cho không đủ, tôi bắt đầu công việc kèm trẻ tư gia để kiếm thêm tiền. Học tṛ của tôi là mấy cô cậu đệ thất đệ lục, nghĩa là cũng chỉ thua tôi vài tuổi.
Ba mẹ con tôi vẫn ngày ngày đi về căn nhà nhỏ, căn nhà vẫn không thay đổi một chút nào từ ngày bố bỏ mấy mẹ con để ra đi .
Hết năm đệ tam, tôi nộp đơn thi Tú Tài phần nhất. Tôi đậu b́nh thứ. Một lần nữa, mọi người ngạc nhiên, nhưng tôi biết sức học của ḿnh, tôi biết mẹ buôn bán tảo tần, tôi thấy những năm tháng gần đây mẹ trở bệnh hoài, mỗi sáng mẹ lục đục dậy thật sớm nấu cơm để dành cho anh em tôi, rồi lặng lẽ mang đôi quang gánh lên vai, những tối ngồi trầm ngâm bên ánh đèn dầu nh́n anh em tôi học bài và những đêm khuya mẹ trở ḿnh húng hắng ho. Tôi thương mẹ và em đến ứa nước mắt, và càng thương mẹ thương em, tôi càng học như điên, như cuồng. Tôi ước ǵ Bộ Giáo dục cho tôi thi hai bằng tú tài cùng một lúc. Nh́n mái tóc mẹ đă lớm chớm sợi bạc, nh́n lưng mẹ mỗi ngày mỗi như c̣ng xuống, nh́n hai vai gầy của mẹ mà ḷng quặn đau, và cứ thế, tôi vùi đầu vào sách vở…
Em đă bắt đầu tuổi lớn, đă bắt đầu tuổi mộng mơ con gái, đă bắt đầu bước vào “tuổi ngọc”, nhưng tội nghiệp, biết nhà ḿnh nghèo, biết mẹ ḿnh buôn thúng bán bưng, biết anh ḿnh vẫn chiều chiều đi kèm trẻ kiếm thêm tiền và cặm cụi học đốt giai đoạn cho chóng thành tài. Biết thế nên em ít khi nào xin mẹ, xin anh tiền may áo mới, hai chiếc áo dài trắng đủ cho em thay đổi. Em lớn lên thiếu t́nh của bố, nên tôi “quyền huynh thế phụ”. Nhiều lúc nh́n mẹ, nh́n em, tôi vẫn không hiểu tại sao bố lại đành đoạn dứt áo ra đi.
Tôi thi đỗ Tú Tài toàn phần năm 18 tuổi, và ra Huế học Đại học Văn khoa. Mẹ ở một ḿnh với em ở Đà Nẵng. Mỗi cuối tuần, tôi theo xe đ̣ về thăm mẹ và em, đến sáng thứ hai trở lại trường. Ở Huế, tôi tiếp tục công việc kèm trẻ tư gia. Với số tiền nhỏ nhoi kiếm được, tôi phụ mẹ nuôi em.
Qua sinh nhật thứ 13 của em mấy tháng, một chiều mẹ bỏ buổi chợ, về nhà than nhức đầu, tưởng là cảm nhẹ, mẹ sai em cạo gió và nấu cho mẹ bát cháo hành. Khuya đó mẹ lên cơn sốt, lảm nhảm nói mê, sáng hôm sau em nghỉ học chở mẹ vào nhà thương và nhờ người nhắn tin ra cho tôi ở Huế.
Lật đật trở vào Đà Nẵng bằng chuyến xe đ̣ chót. Trời tối đă lâu, không kịp ăn uống, từ bến xe tôi đi thẳng đến bệnh viện. Trong căn pḥng nhỏ, dưới ánh đèn vàng mờ đục, mẹ nằm thiêm thiếp trên giường bệnh, c̣n em đang ngồi ngủ gà ngủ gật cạnh giường. Đứng yên lặng nh́n mẹ xanh xao bất động, và khuôn mặt thơ dại của em, trong giấc ngủ hai khóe mắt vẫn c̣n long lanh giọt lệ, tôi nghe ḷng ḿnh quặn thắt.
Đánh thức em dậy, em ngơ ngác dụi mắt vài giây. Nhận ra tôi, em nhào tới ôm chầm và ̣a lên khóc, em cho hay là từ lúc đưa mẹ vào đây, mẹ chỉ tỉnh lại một vài phút vào khoảng giữa trưa, sau đó mẹ hôn mê trở lại. Tôi an ủi em, rồi cùng em ra văn pḥng bệnh viện. Cô y tá trực cho hay mẹ bị đứt một tĩnh mạch ở đầu. Tôi bàng hoàng như bị ai nện một nhát búa vào ngực. Cô y tá bùi ngùi nh́n em, đôi mắt xót xa.
Tối đó, anh em tôi cùng ở lại với mẹ, em mệt mỏi, nên chỉ một thoáng là đă ngủ say. Trong giấc ngủ mệt nhọc, thỉnh thoảng em ú ớ mẹ ơi, mẹ ơi rồi nức lên mấy tiếng. Tôi nghe như dao cắt trong ḷng. Suốt đêm không ngủ, tôi cứ ngồi nh́n mẹ nằm im ĺm và bên chân mẹ em ngủ chập chờn. Tôi tự nhủ thầm với ḿnh đừng khóc, đừng khóc …. nhưng sao nước mắt vẫn cứ trào ra, một tay ve vuốt bàn tay xanh xao của mẹ, một tay nắm lấy bàn tay nhỏ bé của em, tôi để mặc cho hai ḍng nước mắt chảy nhạt nḥa trên má.
Mẹ thở hơi cuối cùng lúc năm giờ sáng, mẹ không tỉnh lại để trăn trối với hai con một lời ǵ. Mẹ đi trong yên lặng. Tôi nắm bàn tay mẹ và thấy tay mẹ lạnh dần. Tôi đánh thức em dậy. Hai anh em hôn lên trán mẹ giă từ. Em vuốt mắt mẹ. Mắt mẹ nhắm hờ. Em ôm chặt hai tay mẹ, ủ vào ḷng ḿnh miệng kêu lên nho nhỏ: mẹ ơi, mẹ ơi… Em khóc lặng lẽ, áp ḿnh vào ngực mẹ nước mắt em tuôn ràn rụa làm ướt đẫm cả vạt áo me bạc màu. Những tiếng kêu nghẹn ngào của em như những viên đạn bắn thẳng vào tim, tôi ngồi bất động nh́n mẹ, nh́n em, ḷng đau như muối xát. Tội nghiệp mẹ tôi, tội nghiệp em tôi. Em mới mười ba tuổi …
Chôn mẹ xong, tôi bỏ học. C̣n ḷng dạ nào mà học nữa. Nhưng em th́ phải trở lại trường.
Bán đi căn nhà nhỏ xiêu vẹo và gom tóm tất cả vốn liếng của mẹ để lại, tôi đưa hết số tiền cho mẹ của Minh, một người bạn thân tôi . Minh có Hân, cô em gái cùng tuổi , cùng lớp với em. Tôi gửi em đến đó ở và đi học với Hân, cũng may, bố mẹ Minh coi anh em tôi như con. Tôi dặn ḍ em đủ điều. Số tiền tôi gởi cho mẹ Minh đủ để trả tiền ăn ở của em trong hai ba năm. Tôi c̣n đưa thêm cho em một ít để em mua sách vở, may áo quần, tiêu vặt. Tôi ôm em và hứa với ḷng, hứa với vong hồn mẹ là sẽ lo lắng, sẽ bảo bọc em cho đến trọn đời.
Tôi vào trường Vơ Bị Đà Lạt năm 20 tuổi, lương sinh viên sĩ quan ít ỏi, tôi tiết kiệm không dám xài nhiều, để dành gởi về cho em mỗi tháng. Tôi dặn em viết thư mỗi tuần kể cho tôi nghe chuyện học hành. Tôi bắt em hứa là không bao giờ dấu tôi một điều ǵ dù nhỏ bé. Em ngoan ngoăn vâng lời. Mỗi năm tôi được về phép một lần, hai anh em quấn quưt không rời. Tôi đưa em đi thăm mẹ. Chúng tôi lặng yên cầm tay nhau quỳ bên mộ mẹ, nước mắt lưng tṛng.
Em lớn lên và ngày càng giống mẹ. Cũng khuôn mặt và cái nh́n nhẫn nhục, cũng đôi mắt xa xăm buồn hiu hắt. B́nh thường em rất ít nói, có lẽ không cha, mồ côi mẹ quá sớm và anh lại ở xa đă làm em rụt rè. Cũng may, bên cạnh em vẫn c̣n có Hân. Lễ măn khóa của tôi, em và Hân cùng lên tham dự, lúc này, em đă thi đổ vào trường Sư Phạm Qui Nhơn, hai năm nữa em sẽ trở thành cô giáo, tôi hănh diện giới thiệu em và Hân với các bạn ḿnh. Nh́n dáng em thẹn thùng e ấp, tôi thấy ḷng ḿnh rạt rào thương em. Tôi thầm gọi mẹ, mẹ ơi, hai con của mẹ đă trưởng thành và đă nên người.
Ra trường, tôi chọn binh chủng nhảy dù, có lẽ cũng chỉ v́ tôi thích màu mũ đỏ. Em vào học và ở nội trú trong trường sư phạm. Tôi thấy ḿnh yên tâm hơn. Mỗi tháng, tôi vẫn gửi về cho em một nửa tiền lương lính của ḿnh để trả tiền pḥng, tiền ăn. Tôi biết con gái cần nhiều thứ hơn con trai, như áo quần, son phấn… Em vẫn viết thư cho tôi mỗi tuần như em đă làm trong mấy năm qua. Em kể chuyện học hành, chuyện bạn bè, em lo sợ là tôi đi tác chiến nhỡ có ngày bố con gặp nhau ở chiến trường, làm sao nhận ra nhau, em không nói thêm, nhưng tôi cũng hiểu, tên đạn vô t́nh, nếu nhỡ.
Hai năm em học Sư Phạm trôi qua thật nhanh. Em bây giờ đă là một cô giáo trẻ. Em được đổi về dạy tại một trường tiểu học gần thị xă Phan Rang. Em thuê nhà chung với hai cô giáo khác. Mỗi ngày ba cô giáo ngồi xe lam đi đến lớp, chiều về cả ba cùng quây quần nấu nướng. Em viết thư cho tôi và khoe có quen với Tuấn, một Sĩ quan Hải quân đồn trú ở Phan rang. Em khen Tuấn hiền lành, ít nói. Em kể thêm là Tuấn chỉ c̣n có mỗi một mẹ già.
Chiến tranh ngày thêm khốc liệt, đơn vị tôi hành quân liên miên, có khi cả năm chúng tôi mới được về hậu cứ một lần. Tôi bị thương hai lần trong cùng một năm. Tôi dấu em, không cho em biết sợ em lo lắng. Trong những tuần lễ nằm bệnh viện và ở hậu cứ dưỡng thương, tôi bắt đầu viết bài đăng trên các báo và tạp chí. Tôi kể lại những trận đụng độ kinh hoàng giữa đơn vị tôi và giặc Cộng, tôi kể lại những “kỳ tích ” của bạn tôi, của Mễ, của Lô ….
Sau một lần bị thương nhẹ ở tay, tôi lấy mấy ngày phép ra Phan Rang thăm em. Em mừng rỡ ôm lấy anh, nhưng khi thấy cánh tay băng bột em xót xa bật khóc. Tôi an ủi em là biết đâu sau chuyến bị thương này tôi sẽ được về làm việc hậu cứ. Ngày hôm sau, nghe tin, Tuấn đến thăm. Thoạt nh́n, tôi đă có cảm t́nh với Tuấn, đúng như em nói, Tuấn trông rất hiền lành. Trong suốt tuần lễ ở Phan rang, em vẫn phải đi dạy, nhưng may là có Tuấn, mỗi ngày Tuấn tới chở tôi đi ăn sáng, trưa Tuấn và tôi lang thang ra chợ bạ ǵ ăn đó đợi giờ ba cô giáo đi dạy học về. Buổi tối, em đi ngủ sớm, Tuấn ngồi lại nói chuyện với tôi cho tới khuya. Bên ly cafe, tôi kể cho Tuấn nghe chuyện của ḿnh. Những h́nh ảnh yêu dấu, xót xa như một cuộn phim cũ quay chầm chậm. Tôi rưng rưng kể lại ngày mẹ mất. Tuấn lấy tay chùi mắt, trong đêm tối , tôi thấy mắt Tuấn long lanh …
Bảy ngày phép cũng trôi nhanh. Tôi trở về Saig̣n, ḷng cảm thấy vui và nhẹ nhàng v́ đă có dịp gặp Tuấn. Tôi tin Tuấn sẽ không làm khổ em. Ba tuần sau, tôi nhận được thư Tuấn, trong thư Tuấn kể về gia đ́nh (mặc dù tôi đă nghe em kể trong các lá thư). Tuấn muốn tiến tới với em. Tuấn xin phép được đưa mẹ Tuấn đến gặp tôi. Tuấn hứa là sẽ săn sóc và thương yêu em. Đọc thư Tuấn tôi ứa nước mắt v́ mừng. Mừng cho em may mắn không gặp những trắc trở trên đường t́nh ái, mừng cho em gặp được một người chồng hiền hậu. Tôi viết thư cho em và Tuấn, bảo hai em lo thế nào cho tiện, chỉ cố làm sao cho giản đơn v́ cả hai đứa cùng nghèo.
Bốn tháng sau, Tuấn và em làm đám cưới, nhà gái ngoài tôi c̣n có thêm mấy thằng bạn trong đơn vị, ông hiệu trưởng, thầy cô giáo và rất đông học tṛ. Nhà trai ngoài mẹ Tuấn, mấy gia đ́nh anh chị họ c̣n thêm một số bạn bè Hải quân cùng đơn vị. Nh́n em xúng xính trong bộ đồ cưới, tươi cười đứng bên cạnh Tuấn, tôi gọi thầm mẹ ơi, mẹ ơi, về đây dự đám cưới của em.
Tôi theo đơn vị lội thêm hai năm nửa ở vùng giới tuyến, th́ “tai nạn” xảy ra. Trong một lúc nóng giận v́ thấy ông xếp của ḿnh sao ngu và bẩn quá, tôi không giữ được lời và đă xúc phạm đến ông, kết qủa là tôi bị đưa ra hội đồng kỷ luật và tống ra khỏi binh chủng nhảy dù.
Sau một thời gian ba ch́m bảy nổi, tôi đổi về cục Tâm lư Chiến, thời gian này tôi đă khá nổi tiếng, những bút kư chiến trường về Tết Mậu Thân, B́nh Long. An Lộc … đă làm vinh danh binh chủng cũ của tôi. Tôi được giải thưởng văn học với bút kư “Mùa Hè Đỏ Lửa”. Tiền thưởng và tiền bán sách tôi gửi hết cho em. Tuấn và em dùng tiền này mua được một căn nhà nhỏ ở ngoại ô Phan rang, gần trường em dạy.
Mới ngày nào đó c̣n thẹn thùng nấp bên vai Tuấn mà bây giờ em đă mấy con. Mỗi dịp rảnh rỗi, tôi lại ra Phan rang ở chơi với em, với cháu. Tôi ôm cháu, hôn vào hai má phúng phính, hít vào phổi mùi thơm của trẻ thơ mà thấy ḷng ḿnh dịu lại, những cay đắng, cực nhọc của đời theo tiếng cười lanh lảnh gịn tan của cháu mà bay xa, bay xa. Tôi nh́n hai vợ chồng em, nh́n bầy cháu nhỏ lẫm chẫm quây quần bên chân mẹ mà ḷng vừa vui mừng vừa hănh diện. Tôi ao ước mẹ tôi nh́n thấy được cảnh này .
Biến cố tháng 4 /75 tới như một định mệnh oan nghiệt, cả Tuấn và tôi đều phải ra tŕnh diện cải tạo. Em ở lại một ḿnh với một bầy con nhỏ, đứa lớn nhất chưa đầy sáu tuổi và đứa nhỏ nhất c̣n nằm trong bụng mẹ. Trong trại, tôi cứ đứt ruột nghĩ về em và bầy cháu nhỏ. Mẹ của Tuấn đă quá già, làm sao lo phụ với em đây. Rồi em c̣n phải lo lắng về số phận chồng, số phận anh. Tôi quay quắt như ngồi trên đống lửa, tôi nghĩ đến lời hứa với vong hồn mẹ hôm nào mà ḷng đau như xé, con đă thất hứa với mẹ, mẹ ơi, con đang ở đây tù tội th́ làm sao lo được cho em …
Năm 76 tôi bị đưa ra Bắc. Tôi mất liên lạc với em và Tuấn từ tháng 5/75. Làm sao em biết tôi ở đâu mà thư từ thăm gửi. Không biết em có biết Tuấn ở đâu không, trại tù mọc lên như nấm từ Nam ra Bắc. Hồi c̣n ở trong Nam, từ Trảng lớn, qua Suối máu, đâu đâu tôi cũng cố ḍ hỏi tin Tuấn nhưng vô hiệu. Tù nhân đông quá …
Trại cải tạo Sơn La, sau đợt cho viết thư về gia đ́nh đầu tiên, ba tháng sau tôi nhận được thư em. Thư em đến tay tôi vào giữa năm 77. Hơn 2 năm 1 tháng tôi mới nh́n lại nét chữ của em. Run run bóc thư, mắt tôi cay nồng, nhạt nḥa. Em cho hay là Tuấn đang cải tạo ở Long Thành, Tuấn có thư về và cho biết vẫn b́nh an, mẹ Tuấn dạo này yếu lắm v́ cụ đă quá già, em vẫn đi dạy, hai cháu nhỏ ở nhà với bà nội, hai cháu lớn theo mẹ vào trường, em cho hay đứa con gái út em đặt tên Tâm, Trần thị Minh Tâm, cháu sinh ngày 12 tháng 9 năm 75, gần 4 tháng sau ngày bố cháu và bác cháu vào tù.
Gần cuối thư, em báo tin là bố c̣n sống và hồi đầu năm 76 có t́m đến gặp em, làm sao bố t́m ra địa chỉ th́ em không biết, nhưng hôm ấy bố đến, bố tự giới thiệu tên ḿnh. Em ngỡ ngàng, ngày bố ra đi em mới tṛn ba tuổi, hơn hai mươi năm sau gặp lại làm sao em nhận được, bố xoa đầu đám cháu ngoại đang trố mắt nh́n người đàn ông lạ, bố hỏi về anh, về Tuấn, khi em hỏi lại bố là làm sao để biết anh và Tuấn đang bị giam giữ ở trại cải tạo nào, bố lắc đầu không nói ǵ. Bố cho hay là bố đang có gia đ́nh ở Bắc, ngoài ấy bố có thêm hai trai và hai gái. Đứa trai lớn nhất thua em bốn tuổi.
Bố mang vào cho em hai mươi kư gạo và một chục cam. Bố ở chơi một ngày rồi trở về Hà nội. Lúc bố về em có tặng bố cái radio-cassette của anh cho ngày nào. Bố thích lắm, bố hứa sẽ đến thăm anh trong trại tù. Từ hồi trở ra Bắc dến giờ bố chưa liên lạc lại với em, và em cũng không có địa chỉ của bố ở ngoài ấy.
Tôi đọc thư ḷng thấy phân vân, tôi cũng như em, không h́nh dung ra nổi bố tôi h́nh dáng mặt mũi ra sao, hai mươi mấy năm, tôi tưởng bố tôi đă chết.
Tháng 12 năm 77, tại trại cải tạo Sơn La, bố đến thăm tôi.
Đứng trong văn pḥng viên sĩ quan trưởng trại một người đàn ông trung niên, tóc muối tiêu và gương mặt xương. Bộ áo quần dân sự khá thẳng thớm, và sự lễ phép của tên đại úy trưởng trại tiết lộ về địa vị không nhỏ của người này. Thấy tôi vào, viên trưởng trại quay qua nói nhỏ một câu ǵ đó rồi bước ra ngoài. Tôi im lặng đứng nh́n người đàn ông xa lạ.
Bố đến bắt tay tôi, tự xưng tên ḿnh, bố gọi tôi bằng anh, bố kể là đă gặp em ở Phan rang, bố hỏi tôi học tập thế nào, bố không hề nhắc đến mẹ, có lẽ ông đă biết về cái chết của mẹ. Bố nói là có đọc văn tôi. Tôi ngồi yên nghe bố nói, sau cùng, bố đứng dậy, móc trong xách ra một gói nhỏ bảo đó là đường và thuốc lá, trao cho tôi, khuyên tôi cố gắng học tập tốt để sớm được khoan hồng. Tôi nh́n vào mắt bố, ḷng thấy dửng dưng. Tôi bắt tay bố rồi về lại lán ḿnh.
Đó, cuộc hội ngộ của bố con tôi sau hơn hai mươi năm là thế đấy. Chắc cuộc tái ngộ giữa bố với em cũng tẻ nhạt như thế. Có cái ǵ đó ngăn cách, có cái ǵ đó phân chia, có cái ǵ đó tôi không hiểu và không diễn tả được. Bây giờ tôi hiểu v́ sao cái tin quan trọng đến thế mà em lại chỉ đề cập một cách ngắn ngủi ở cuối thư.
Lần đó là lần đầu và cũng là lần duy nhất tôi gặp bố trong suốt 13 năm lang thang trong các trại tù biệt giam miền Bắc.
Tháng 12/78, chuyển trại lên Yên Bái, tôi nhận thêm được hai lá thư của em, trong bức thư gần nhất, em viết vào tháng 8/78. Em cho hay t́nh trạng rất khó khăn, phụ cấp đi dạy không đủ nuôi một mẹ già và bốn con thơ, em đă bán lần ṃn hết những đồ trang sức và luôn cả những đồ vật trong nhà. Em vẫn chưa đi thăm nuôi Tuấn được một lần nào. Không thể để bốn cháu nhỏ ở nhà cho bà nội v́ cụ bây giờ đă quá yếu, mỗi buổi ăn, Uyên, cháu lớn phải đút cho bà. Ngoài ra, mỗi tối, từ lúc chạng vạng em và Hoàng, hai mẹ con phải ra đầu ngơ, ngồi bán bắp nướng đến khuya để kiếm thêm tiền đong gạo. Em than là dạo này mất ngủ, sức khỏe yếu lắm, em sợ nhỡ có mệnh hệ nào …
Tôi thẫn thờ cả buổi v́ bức thư em, ngày xưa tôi chỉ lo cho có mỗi ḿnh em, c̣n bây giờ em phải lo cho bốn đứa con thơ và một mẹ già, kể luôn người chồng và ông anh đang tù tội là bảy, bảy cây thập giá đời đang đè nặng lên đôi vai gầy guộc, nhỏ bé của em. Tôi viết thư về an ủi, khuyên em cố gắng, tôi vỗ về em là có thể Tuấn sẽ được tha về sớm với em, với cháu, v́ Tuấn đi hải quân và lon c̣n thấp, không có tội với cách mạng nhiều. Rồi tôi viết thêm cho em hai ba lá thư nửa mà vẫn không thấy hồi âm. Ḷng tôi cồn cào, nóng như lửa đốt, những ngày dài tù tội, tôi không nghĩ đến cái đói, cái khổ của ḿnh mà chỉ nghĩ đến em và mấy cháu, không biết giờ này, em và bốn cháu thơ dại đang có ǵ ăn ?
Tháng 6/79, một sáng trên đường lên rừng đốn nứa, tôi nghe loáng thoáng câu chuyện giữa các bạn tù. Họ nghe từ các bà vợ đi thăm nuôi kể lại, rằng ở Phan Rang có một chị có chồng đang đi cải tạo, chị chết đi, để lại bốn con thơ, đứa bé nhất mới lên ba, c̣n đứa lớn nhất chưa đầy chín tuổi . Tội nghiệp, họ hàng nội ngoại không có một ai. Tôi bỗng dưng thấy lạnh toát cả sống lưng, lại gần hỏi thêm th́ người bạn tù cho hay là nghe nói chị ấy làm nghề cô giáo, có chồng sĩ quan hải quân đang đi tù cải tạo ở đâu đó trong Nam. Người chồng, trung úy hải quân trước cũng đóng ở Phan Rang. Trần Nguyên Tuấn, hải quân trung úy Trần nguyên Tuấn.
Tôi thấy đất trời đảo lộn, tôi thấy mặt trời nổ tung trong óc, tôi hụt hơi, miệng há hốc đứng như trời trồng giữa núi rừng Yên Bái, bên cạnh tôi tiếng người nói lao xao. Tôi không nghe ǵ hết, tai tôi lùng bùng, mắt tôi mờ đi, tôi đang nh́n thấy xác em nằm co quắp trên manh chiếu, bốn đứa cháu của tôi, cháu Minh Tâm chưa đầy ba tuổi đang lấy tay lay lay xác mẹ, cháu lớn Thu Uyên chưa đủ chín tuổi đang ôm chân mẹ khóc lóc ủ ê, hai đứa kia, Hoàng và Châu ngơ ngác đứng nh́n. Trời tháng 6 mùa hè Yên bái mà sao tôi thấy thân ḿnh lạnh buốt. Tôi tê dại, tôi hóa đá, tôi không c̣n cảm xúc, tôi muốn hét lên cho tan vỡ cả vũ trụ này. Trong lung linh màu nắng vàng buổi trưa Yên Bái, tôi thấy bóng em nhập nḥa, chập chờn. Em của tôi, đứa em côi cút của tôi …
Mũi súng AK thúc vào cạnh sườn, người vệ binh chắc cũng ngạc nhiên không hiểu sao bỗng dưng tôi đứng như trời trồng giữa lộ. Anh quắc mắt nh́n tôi ḍ hỏi, tôi không nói ǵ, im lặng nhập vào ḍng tù. Nước mắt chảy dài trên hai má hóp, tôi bước đi như kẻ mộng du …
Phan Nhật Nam
VIETBF Diễn Đàn Hay Nhất Của Người Việt Nam

HOT NEWS 24h

HOT 3 Days

NEWS 3 Days

HOT 7 Days

NEWS 7 Days

HOME

Breaking News

VietOversea

World News

Business News

Car News

Computer News

Game News

USA News

Mobile News

Music News

Movies News

History

Thơ Ca

Sport News

Stranger Stories

Comedy Stories

Cooking Chat

Nice Pictures

Fashion

School

Travelling

Funny Videos

Canada Tin Hay

USA Tin Hay

Gibbs
R9 Tuyệt Đỉnh Tôn Sư
Gibbs's Avatar
Release: 09-17-2024
Reputation: 580305


Profile:
Join Date: Nov 2006
Posts: 24,942
Last Update: None Rating: None
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	VBF2024-09-cgnnbn.jpg
Views:	0
Size:	90.1 KB
ID:	2428578
Gibbs_is_offline
Thanks: 27,285
Thanked 17,265 Times in 7,535 Posts
Mentioned: 161 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 691 Post(s)
Rep Power: 72 Gibbs Reputation Uy Tín Level 11Gibbs Reputation Uy Tín Level 11Gibbs Reputation Uy Tín Level 11Gibbs Reputation Uy Tín Level 11Gibbs Reputation Uy Tín Level 11Gibbs Reputation Uy Tín Level 11
Gibbs Reputation Uy Tín Level 11Gibbs Reputation Uy Tín Level 11Gibbs Reputation Uy Tín Level 11Gibbs Reputation Uy Tín Level 11
The Following 6 Users Say Thank You to Gibbs For This Useful Post:
Old 09-17-2024   #2
NguoiTânĐinh
R6 Đệ Nhất Cao Thủ
 
Join Date: Nov 2020
Posts: 2,745
Thanks: 29
Thanked 449 Times in 288 Posts
Mentioned: 12 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 292 Post(s)
Rep Power: 7
NguoiTânĐinh Reputation Uy Tín Level 1NguoiTânĐinh Reputation Uy Tín Level 1NguoiTânĐinh Reputation Uy Tín Level 1NguoiTânĐinh Reputation Uy Tín Level 1NguoiTânĐinh Reputation Uy Tín Level 1
Default

Bài viết tuyệt diệu.... Diễn tả được nỗi thống khổ của kẻ thất trận, bị tù tội, thực sự bó tay không thể nào giúp được người thân của ḿnh... Bravo, PNNam! (....Nước mắt chảy dài trên hai má hóp, tôi bước đi như kẻ mộng du …)
NguoiTânĐinh_is_offline   Reply With Quote
The Following User Says Thank You to NguoiTânĐinh For This Useful Post:
hoaghoatham (09-17-2024)
Old 09-18-2024   #3
mrhtran1
R5 Cao Thủ Thượng Thừa
 
mrhtran1's Avatar
 
Join Date: Feb 2021
Location: USA
Posts: 1,660
Thanks: 3,883
Thanked 1,116 Times in 746 Posts
Mentioned: 0 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 117 Post(s)
Rep Power: 7
mrhtran1 Reputation Uy Tín Level 8
mrhtran1 Reputation Uy Tín Level 8mrhtran1 Reputation Uy Tín Level 8mrhtran1 Reputation Uy Tín Level 8mrhtran1 Reputation Uy Tín Level 8mrhtran1 Reputation Uy Tín Level 8mrhtran1 Reputation Uy Tín Level 8mrhtran1 Reputation Uy Tín Level 8mrhtran1 Reputation Uy Tín Level 8mrhtran1 Reputation Uy Tín Level 8mrhtran1 Reputation Uy Tín Level 8mrhtran1 Reputation Uy Tín Level 8mrhtran1 Reputation Uy Tín Level 8mrhtran1 Reputation Uy Tín Level 8mrhtran1 Reputation Uy Tín Level 8mrhtran1 Reputation Uy Tín Level 8mrhtran1 Reputation Uy Tín Level 8mrhtran1 Reputation Uy Tín Level 8
Default

Rất thích nhửng bài viết hay sách của Phan Nhật Nam, như ...Mùa Hè Đỏ Lửa, củng như ngưởng mộ cuộc đời lính chiến của Phan Nhật Nam, và nhửng người lính VNCH.
mrhtran1_is_offline   Reply With Quote
The Following 2 Users Say Thank You to mrhtran1 For This Useful Post:
Gibbs (09-18-2024), hohoang (09-18-2024)
Old 09-18-2024   #4
hohoang
R5 Cao Thủ Thượng Thừa
 
Join Date: May 2019
Posts: 1,244
Thanks: 14,663
Thanked 3,927 Times in 1,185 Posts
Mentioned: 0 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 141 Post(s)
Rep Power: 10
hohoang Reputation Uy Tín Level 8hohoang Reputation Uy Tín Level 8hohoang Reputation Uy Tín Level 8
hohoang Reputation Uy Tín Level 8hohoang Reputation Uy Tín Level 8hohoang Reputation Uy Tín Level 8hohoang Reputation Uy Tín Level 8hohoang Reputation Uy Tín Level 8hohoang Reputation Uy Tín Level 8hohoang Reputation Uy Tín Level 8hohoang Reputation Uy Tín Level 8hohoang Reputation Uy Tín Level 8hohoang Reputation Uy Tín Level 8hohoang Reputation Uy Tín Level 8hohoang Reputation Uy Tín Level 8hohoang Reputation Uy Tín Level 8hohoang Reputation Uy Tín Level 8hohoang Reputation Uy Tín Level 8hohoang Reputation Uy Tín Level 8hohoang Reputation Uy Tín Level 8hohoang Reputation Uy Tín Level 8hohoang Reputation Uy Tín Level 8hohoang Reputation Uy Tín Level 8
Default

Bài này hay...đọc cảm động quá bác Gibbs ơi.
hohoang_is_offline   Reply With Quote
The Following User Says Thank You to hohoang For This Useful Post:
Gibbs (09-18-2024)
Reply

User Tag List


Những Video hay hiện nay N1
Best Videos around the world today
Youtube Videos

 
iPad Tablet Menu

HOME

Breaking News

Society News

VietOversea

World News

Business News

Other News

History

Car News

Computer News

Game News

USA News

Mobile News

Music News

Movies News

Sport News

ZONE 1

ZONE 2

Phim Bộ

Phim Lẻ

Ca Nhạc

Thơ Ca

Help Me

Sport Live

Stranger Stories

Comedy Stories

Cooking Chat

Nice Pictures

Fashion

School

Travelling

Funny Videos

NEWS 24h

HOT 3 Days

NEWS 3 Days

HOT 7 Days

NEWS 7 Days

HOT 30 Days

NEWS 30 Days

Member News

Tin Sôi Nổi Nhất 24h Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 3 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 7 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 14 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 30 Ngày Qua
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. V́ một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hăy ghé thăm chúng tôi, hăy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.


All times are GMT. The time now is 22:05.
VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2006 - 2024
User Alert System provided by Advanced User Tagging (Pro) - vBulletin Mods & Addons Copyright © 2024 DragonByte Technologies Ltd.
Log Out Unregistered

Page generated in 0.05106 seconds with 13 queries