
Trong h́nh là : Ông Vũ Văn Sơn (63 tuổi), đứng bán vé số ở SG. V́ là người câm điếc, nên ông treo biển: “Tôi bị câm điếc xin cô bác làm ơn giúp đỡ”. T́nh cờ một phụ nữ trên mạng xă hội hay tin là cô Nguyễn Đỗ Trúc Phương (25 tuổi). Cô đi vận động được 75 tr và đem biếu ông Sơn.
Nào ngờ khi tới tận nơi kiếm, lần đầu ông từ chối. Lần thứ 2 nể quá ổng chỉ xin nhận 5 triệu lấy thảo, 70 tr c̣n lại th́ xin cô tặng những ai có hoàn cảnh khó khăn khác. Nói sao ông cũng từ chối không nhận thêm.
Ông là một nạn nhân của chiến tranh. Ông kể hồi trước bị pháo rơi ngay hầm cá nhân, ông bị ra máu lỗ tai; họng, đầu bị miểng nhỏ văng vào sau đó tai không nghe được rồi dần dần không nói được.
Tài sản của ông hiện nay là cái xe đạp 200 ngàn. Ông có một người thương t́nh cho ngủ nhờ. Sáng 5 h 30 là đi bán vé số. Quê ông ở Long An, vợ ông vẫn ở quê đi làm thuê làm mướn. C̣n 2 con gái của ông đă có chồng con. Ông có 4 cháu ngoại.
Hỏi ông muốn ǵ th́ ông viết ra tờ giấy “Có t́nh thương của mọi người dành cho tôi là tôi hạnh phúc lắm rồi, có tiền nhiều mà không có t́nh thương của mọi người, không có t́nh thương của mấy cháu th́ nó giống như cây khô thiếu nước vậy. Tôi chỉ mong sao vợ, các con cháu luôn mạnh khỏe và tôi không c̣n bệnh huyết áp nữa là tôi vui rồi, chỉ mong vậy thôi”.
Một người khuyết tật sống thiện lương giữa đất trời Sài G̣n, dù nghèo mạt nhưng vẫn coi trọng t́nh người, không tham lam tiền bạc như ông Sơn thật quư báu.
Mong ông khỏe và vui, b́nh an cùng gia đ́nh.
Nguồn : Phan Ngọc Ngân