Trước hết, chiếu chỉ là một sản phẩm đặc trưng của hệ thống phong kiến, đặc biệt là trong bối cảnh chính trị mà hoàng đế đưa ra các quyết định quan trọng hoặc công bố những sự kiện trọng đại. Thông thường, các hoạn quan có nhiệm vụ đọc chiếu chỉ trước triều đình và nhân dân. Chiếu chỉ, còn được gọi là thánh chỉ, mang tính thời sự và có mối liên hệ sâu sắc với hoạt động của triều đình. Trong lịch sử Trung Quốc, ở giai đoạn trước nhà Tống, các văn bản chiếu chỉ thường được biên soạn dưới dạng sách nhỏ và vào thời kỳ phát triển rực rỡ của nhà Đường, các loại sách nhỏ này lại phong phú, với quy trình sáng tác rất tỉ mỉ.
Khi hoàng đế đưa ra sắc lệnh, tùy theo mục đích và chức năng, các chiếu chỉ được phân loại thành hai nhóm: một là những chiếu chỉ giải quyết các vấn đề trọng yếu của triều đình, và hai là các chiếu chỉ dùng cho các công việc hành chính hàng ngày, thường được trình bày trên giấy màu vàng.
Trái với truyền thống trước đó, thời nhà Nguyên, các sắc lệnh triều đình được chuyển hóa thành những văn bản chính thức, thường được dùng trong những sự kiện trọng đại như lễ nhậm chức hay thành lập triều đại mới. Đặc biệt, việc lựa chọn kiểu chữ cũng trở nên cực kỳ quan trọng. Do phần lớn các vị vua nhà Nguyên có trình độ học vấn không cao, họ đã ưu tiên sử dụng ngôn ngữ viết, với tiếng Mông Cổ thường được lựa chọn để soạn thảo các sắc lệnh. Điều này không chỉ giúp họ tránh được khó khăn khi viết bằng tiếng Hán mà còn giúp truyền tải trực tiếp ý muốn của hoàng đế mà không cần qua dịch thuật.
Quá trình tạo ra các sắc lệnh cũng rất công phu. Thông qua những bài phát biểu hàng ngày, các hoàng đế chủ yếu dùng ngôn ngữ bạch tạng, một thói quen tiếp nối đến triều đại nhà Thanh. Qua các tác phẩm truyền hình, công chúng có thể cảm nhận được quyền lực tối cao của hoàng đế, đồng thời nắm bắt được những toan tính và đấu tranh giữa các triều thần. Vậy tại sao thời xưa không ai dám can thiệp vào chiếu chỉ của triều đình? Có nhiều lý do lý giải cho sự kiêng dè này, chủ yếu xuất phát từ hệ thống phong kiến nghiêm ngặt và tính chất thiêng liêng của quyền lực hoàng gia.
Quy trình sản xuất chiếu chỉ hoàng gia
Quy trình sản xuất chiếu chỉ, một sản phẩm thể hiện quyền lực của hoàng đế, đòi hỏi tay nghề thủ công tinh xảo và sự tham gia của những nhân tài được tuyển chọn nghiêm ngặt từ Bộ Nội vụ. Việc tham gia vào quy trình này không phải dễ dàng; chỉ những người có kỹ năng xuất sắc mới được phép, và điều này làm cho việc làm giả trở nên gần như không thể.
Chất liệu sử dụng để tạo nên thánh chỉ không đơn thuần là vải thông thường. Thay vào đó, nó được sản xuất từ những nguyên liệu đặc biệt, với nhiều màu sắc khác nhau, do hoàng thất cung cấp. Những vật liệu này hết sức quý hiếm và người dân bình thường rất khó có thể tiếp cận hoặc chế tác. Thêm vào đó, độ dài và nội dung của các sắc lệnh thường rất phong phú, thường không được thể hiện đầy đủ trong các bộ phim truyền hình.
Mỗi khi triệu tập chiếu chỉ, quy trình này cần sự hỗ trợ của từ 4 đến 5 người. Trong lịch sử, vai trò của họ rất quan trọng, bởi tính thẩm quyền của chiếu chỉ hoàng gia là không thể bác bỏ. Mọi bước từ việc soạn thảo nội dung cho đến việc đóng dấu đều phải trải qua nhiều lớp giám sát. Mỗi người tham gia đều phải ký tên xác nhận trách nhiệm của mình.
Nếu có bất kỳ nghi ngờ nào trong quy trình, nó sẽ ngay lập tức được điều tra. Một lần phát hiện gian lận, các cá nhân liên quan sẽ nhanh chóng bị xác định. Hệ thống xử lý nghiêm minh này có thể dẫn đến việc người chịu trách nhiệm bị xử lý hình sự, thậm chí nghiêm trọng hơn là mất mạng, và gia đình họ có thể cũng bị liên lụy. Do đó, khả năng làm giả chiếu chỉ hoàng gia rất thấp, giữ cho tính toàn vẹn của quyền lực hoàng đế luôn được đảm bảo.
Tôn kính mệnh trời và vai trò của chiếu chỉ hoàng gia
Trong xã hội xưa, mệnh trời được coi trọng và lời nói của hoàng đế mang sức ảnh hưởng tối thượng. Mọi nghị định ban hành từ triều đình đều có tác động mạnh mẽ đến sự ổn định chính trị của quốc gia, do đó, mỗi văn bản đều được bảo đảm bằng các nhãn mác chống giả. Việc làm giả những tài liệu này không phải là chuyện đơn giản cho các cá nhân hay tổ chức bình thường.
Thông thường, các sắc lệnh của triều đình được công bố bởi hoạn quan, một vị trí đòi hỏi không chỉ sự chính xác trong ngữ điệu mà còn cả khả năng truyền đạt ý chí của hoàng đế một cách rõ ràng. Đòi hỏi này khiến công việc của thái giám trở nên rất phức tạp và khó khăn.
Các bảo tàng lưu giữ sắc lệnh hoàng gia Trung Quốc hiện công khai 65 bản sắc lệnh, phần lớn thuộc về các triều đại Minh và Thanh. Những văn bản thực sự từ thời kỳ này, đặc biệt là của nhà Thanh, thường có giá trị ít nhất là 2 triệu nhân dân tệ. Tuy nhiên, do nhiều biến động lịch sử, việc tìm kiếm những sản phẩm chính xác như vậy rất khó, bởi vì số lượng chiếu chỉ của triều đình còn lại là vô cùng hiếm hoi.
Mặc dù khả năng giả mạo sắc lệnh hoàng gia rất thấp, nhưng trong lịch sử đã từng xảy ra những vụ việc làm giả nghiêm trọng. Một trong những sự kiện nổi bật là sự hợp tác giữa Lý Tư và Triệu Cao vào thời Tam Quốc. Họ đã lợi dụng sắc lệnh giả để xưng hoàng đế mới sau cái chết của Tần Thủy Hoàng, dẫn đến sự sụp đổ của một đế chế hùng mạnh.
Trong thế kỷ 21 ngày nay, công nghệ làm giả đã phát triển một cách đáng kinh ngạc. Để xác minh tính xác thực của bất kỳ tài liệu nào, chúng ta cần sự hỗ trợ của trí tuệ con người kết hợp với công nghệ. Thời đại hiện tại được xem là "thế giới hàng giả", nơi mà mọi thứ đều có thể bị làm nhái. Một ví dụ đáng chú ý là hành vi gian lận trong giáo dục, bao gồm việc đạo văn và sao chép kết quả nghiên cứu của người khác, điều này phản ánh một mong muốn thành công dễ dãi nhưng hoàn toàn không được chấp nhận.
|
|