Cứ khoảng vào buổi trưa. Trên một con đường lại thấy bác này ngồi bên vệ đường với 1 cái cân điện tử loại rẻ, mưu sinh bằng nghề cân dạo. Thương là thời này vật chất đủ đầy, đâu c̣n ai đi cân dạo như ngày xưa nữa, mà trưa nắng nào chú cũng ngồi gục bên hiên nhà người ta chờ đợi khách qua cân như vậy đó, có hôm gục rồi mệt, rồi nằm ngủ quên luôn, bên cạnh là cái cân điện tử cũ kĩ thấy mà xót ḷng.
Dẫu biết hành nghề cân dạo trong thời buổi bây giờ là một điều ǵ đó rất bất khả thi v́ ít khách, nhưng cái mà ḿnh trân trọng là sự tự trọng của bác. Tuy hoàn cảnh khó khăn, nhưng vẫn không nghĩ đến chuyện đi ngồi không xin tiền của thiên hạ mà vẫn cố t́m một công việc để làm, miễn là ḿnh có bỏ công sức để mang về được đồng tiền.
Theo như chủ bài đăng chia sẻ, anh tuy rất thương bác, muốn cho nhiều tiền nhưng bác vẫn chỉ muốn lấy đúng số tiền, khiến anh phải nói dối là xem như trả trước để lần sau quay lại.
"Đôi khi giúp người cũng như giúp chính ḿnh, giúp cho ḿnh được hạnh phúc với những ǵ ḿnh làm cho người khác, đơn giản vậy thôi chứ cũng không mong sẽ được phước báo ǵ về sau cả.