
🌻 Dù Khoa Học Tiến Bộ Tới Đâu, Ta Có Bay Được Tới V́ Sao Nào Th́ Nỗi Khổ Vẫn Là Điều Hiện Hữu Khi Chúng Ta C̣n Vô Minh. Chứ không phải ta hết đau khổ bởi v́ khoa học tiến bộ. Nhớ như vậy, khoa học có tiến bộ ǵ th́ tiến bộ, ta vẫn không bao giờ hết đau khổ.
🌻 Rồi có người đưa ra giải pháp là, có một hóa chất trong năo tiết ra gọi là hóa chất dopamine, nó có mấy chất nữa chứ không phải không. Cái chất dopamine là một chất tạo hạnh phúc của năo tự nó tiết ra.
🌻 Chúng ta đang ngồi một cách b́nh yên thế này là năo đang tiết ra ít ít nó giữ trạng thái ta cân bằng, mà nó ngưng tiết một cái ta buồn liền không biết lư do, một lát là nhảy ra biển Mỹ Khê liền.
🌻 Nghĩa là bản chất tự nhiên bộ năo ta là buồn, nhưng mà nhờ cái năo nó tiết ra chất dopamine nên là ta không buồn, ta sống b́nh an. Mà nếu ta có phước cái chất dopamine nó tiết nhiều hơn một chút, tự nhiên ta cứ vui vẻ, người cứ lạc quan yêu đời, không biết tại sao. Đều là do Phước.
🌻 Bây giờ nói nếu đă t́m ra được cái nguyên lư đó rồi th́ thôi không cần tu hành, không cần ǵ nữa, cứ đưa cho một viên dopamine uống vô th́ tự nhiên ta vui vẻ, không cần Phật Pháp, không cần tu tập, tụng Kinh, không cần làm phước, uống viên dopamine vô. Xin lỗi, không dám đâu, uống vô biết liền. Ta uống cái dopamine bên ngoài đưa vào một thời gian năo hư luôn rồi tự tử chết luôn, năo không tiết ra nữa.
🌻 Nên có một bộ phim của Mỹ cảnh báo về điều này.
Có một bé đó từ nhỏ bỗng nhiên nó bị bệnh parkinson, tay nó cứ run, đang học b́nh thường bỗng nhiên người mẹ bước vào thấy tay con ḿnh tự run, đem vô bệnh viện phát hiện thằng bé bị parkinson từ rất nhỏ, mà sống trong bệnh viện đó tới năm ba mươi mấy tuổi luôn, cũng không hết và có khi rơi vào hôn mê. Cho đến một ngày có một ông tiến sĩ nghiên cứu ra được là cứ chích dopamine vào là hết.
🌻 Đúng là chích vào cái hết run tay, từ từ trở thành con người b́nh thường trở lại. Thế là cái bệnh viện đó nghĩ rằng đă t́m ra được một hướng đi chữa được cái bệnh liệt run parkinson, rồi cứ tiếp tục tiêm dopamine cho bệnh nhân đó với một vài bệnh nhân khác, nhưng nó chỉ hiệu quả đúng ba tháng rưỡi. Rồi sau đó bơm bao nhiêu th́ bơm, người bệnh nhân bắt đầu run lại, run lại rồi hôn mê tê liệt trở lại nằm im luôn. Thuốc không hiểu quả nữa. Bởi v́ nó không phải là cái gốc.
🌻 Cái kỹ thuật bên ngoài, cái thuốc thang bên ngoài không phải là cái gốc để cho ta chuyển được nghiệp của ḿnh, chuyển được bệnh của ḿnh, chuyển được nỗi đau của ḿnh. Ta vẫn phải đi theo đạo lư mà thôi.
🌻 Chỉ có đạo lư là cái gốc để ta chuyển hóa được nỗi đau của ḿnh chứ không có thuốc thang, không có kỹ thuật ǵ hết.
🌻 Dù kỹ thuật có tiến tới đâu th́ tiến, nếu ta không có đạo lư ta sống, ta vẫn sẽ tiếp tục đau khổ.
Dù khoa học tiến bộ, nỗi đau con người vẫn y nguyên và chỉ có một liệu pháp để chữa trị cái nỗi đau đó chính là Phật Pháp. Liệu pháp duy nhất để chữa được nỗi đau của con người là PHẬT PHÁP.
VietBF@sưu tập