Có nhiều cuộc t́nh đă hết hạn yêu chỉ c̣n là thói quen!
Một thói quen khó bỏ!
Nó hằn sâu trong nếp nghĩ của ḿnh. Nó khiến ḿnh CỨ TƯỞNG là c̣n yêu. Nhưng thực ra nếu c̣n yêu, ḿnh sẽ khác cơ! Nếu c̣n yêu, ḿnh sẽ cùng họ vun đắp xây dựng tương lai chứ không chỉ suốt ngày nhớ về quá khứ đă từng có với nhau. Nếu c̣n yêu, ḿnh sẽ muốn có họ măi măi!
Chỉ là một thói quen!
Như kẻ nghiện thuốc lá!
Là nghiện một thói quen!
Lệ thuộc vào thói quen đó!
Không dám buông tay ra!
Không đủ can đảm buông tay ra!
Có cô gái nhỏ hỏi tôi: Em muốn buông tay nhưng c̣n 2 đứa con. Chúng chẳng có tội t́nh ǵ! Em phải làm sao?
Tôi chẳng thể khuyên em rằng: Lũ trẻ sống trong 1 gia đ́nh mà bố mẹ chẳng c̣n tử tế với nhau sẽ tệ hơn cả việc sống cùng mẹ hoặc bố mà vẫn được chăm sóc đầy đủ, yêu thương đầy đủ! Đứa trẻ có bố mẹ ly dị có thể sẽ buồn và chạnh ḷng khi thấy những gia đ́nh đầy đủ. Nhưng đứa trẻ có bố mẹ suốt ngày đánh chửi nhau, coi thường nhau th́ c̣n tồi tệ hơn gấp trăm ngàn lần. Bởi chúng bị chứng kiến hàng ngày. Chúng dễ mất niềm tin hơn rất nhiều lần! Và cha mẹ nếu chỉ suốt ngày căi nhau, hành hạ nhau th́ thời gian đâu để chăm sóc con?
Đôi khi, chúng ta không đủ can đảm để thay đổi, để đoạn tuyệt với quá khứ là bởi chính chúng ta không đủ sức mạnh để tự lập, để bắt đầu. Chúng ta lấy đủ mọi lư do để tŕ hoăn, để tránh né, để tiếp tục thoả hiệp.
Nhưng.
Nhưng cuộc đời này có nhiều nhặn chi đâu em?
Một ngày đi qua là một ngày mất đi!
Chúng ta cứ lăng phí cuộc đời ḿnh đến lúc nào nữa đây?
Giá kể mỗi người đều có 1 chiếc đồng hồ đếm ngược thời gian họ c̣n sống, hẳn ai cũng sẽ thấy tiếc thời gian mất đi hơn là tiếc về một quá khứ đă từng thế này hay thế nọ! Hẳn mọi người sẽ không để thời gian của ḿnh cứ cạn dần một cách vô nghĩa như thế!
Và nếu, chiếc đồng hồ đó có thật, bạn sẽ thay đổi chứ?
VietBF@sưu tập