Tôi dần hiểu ra, lư do ḿnh không hạnh phúc nằm ở chỗ tôi luôn chờ đợi một điều ǵ đó xảy ra.
Đọc một cuốn sách, tôi hy vọng nó làm ḿnh sâu sắc hơn.
Ăn kiêng hay bơi lội, tôi mong cân nặng giảm đi.
Gửi đi một tin nhắn, tôi khát khao nhận lại hồi đáp từ phía đối phương.
Đối xử tốt với ai đó, tôi thầm mong họ cũng tốt lại với ḿnh.
Viết một ḍng trạng thái, tôi kỳ vọng nhận được sự chú ư và an ủi.
Tham gia một sự kiện, tôi mong mỏi một trải nghiệm trọn vẹn, ư nghĩa.
Nếu những kỳ vọng ấy được đáp ứng, tôi nhẹ nhơm và vui vẻ. Nhưng nếu chúng không thành hiện thực, tôi lại tự trách móc bản thân, như thể chính ḿnh đă sai ở đâu đó.
Rồi tôi chợt nhớ đến ḿnh khi c̣n bé. Lúc ấy, tôi có thể dành cả buổi chiều để ngắm đàn kiến chăm chỉ xây tổ, hoặc mơ mộng đá có thể nở thành hoa.
Ngày đó, tôi không mong chờ một kết quả cụ thể, cũng chẳng cần những điều ḿnh làm mang ư nghĩa lớn lao. Tôi chỉ đơn giản tận hưởng từng khoảnh khắc, từng cảm xúc, không hề giấu đi nụ cười hay ngại ngần những giọt nước mắt.
Có lẽ, hạnh phúc không nằm ở cái đích xa vời, mà ở chính cách ta cảm nhận và sống trọn vẹn với hiện tại – như một đứa trẻ vẫn thường làm...
Cách để không thất vọng, chính là không kỳ vọng. Sống trọn vẹn từng khoảnh khắc, ta sẽ thấy hạnh phúc!
VietBF@sưu tập