Lường gạt Lịch sử ? - VietBF
 
 
 

HOME

24h

DEM

GOP

Phim Bộ

Online

Clips

Breaking
News Library Technology Giải Trí Portals Tin Sốt Home

Go Back   VietBF > Others (Closed Forums) > Archive - Old News 2006-2011 (closed)

 
 
Thread Tools
Old 10-17-2011   #1
vuitoichat
R11 Độc Cô Cầu Bại
 
Join Date: Jan 2008
Posts: 145,359
Thanks: 11
Thanked 13,675 Times in 10,929 Posts
Mentioned: 3 Post(s)
Tagged: 1 Thread(s)
Quoted: 43 Post(s)
Rep Power: 181
vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10
vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10
Default Lường gạt Lịch sử ?

Học giả Mỹ Lucian Pye từng tuyên bố nổi tiếng rằng Trung Quốc không phải là một quốc gia mà là "một nền văn minh đóng vai tṛ nhà nước". Điều đó có thể thích hợp vào một thời điểm nào trước đây, nhưng ngày nay Trung Quốc đă chuyển hóa thành một nhà nước hiện đại đóng vai chủ động trên các diễn đàn quốc tế.
Tuy nhiên, Trung Quốc cũng đă cố gắng tận dụng lịch sử lâu dài của ḿnh để nhấn mạnh các yêu sách của ḿnh trong các tranh chấp quốc tế. Đó là một phối hợp có hiệu quả. Sự việc này không đâu rơ ràng hơn là trong cuộc tranh chấp lănh hải hiện tại Biển Đông, nơi Trung Quốc đang chống lại một số nước láng giềng. Cùng bị lôi kéo vào các cuộc tranh căi là Hoa Kỳ, Ấn Độ và ngày càng gia tăng với Nhật Bản.

Năm 1996, Bắc Kinh đă phê chuẩn các Công ước của Liên Hợp Quốc về Luật Biển (UNCLOS) và công khai chấp nhận những điều khoản của Hiệp ước rằng "Trung Quốc sẽ được hưởng quyền chủ quyền và quyền tài phán trên một khu vực kinh tế độc quyền 200 dặm hải lư và thềm lục địa" - một khái niệm cho đếnn nay vẫn không rơ ràng.

Nhưng đồng thời Trung Quốc vẫn tái khẳng định các yêu sách của ḿnh về các đảo nhỏ, đảo đá và rạn trong vùng biển Nam Trung Hoa bằng những căn cứ lịch sử. Nghĩa là, Trung Quốc yêu sách tất cả các quyền do quy định pháp luật quốc tế hiện nay mang lại, ngoài ra căn cứ vào nền văn minh có thể truy ngược trở lại vài ngàn năm của ḿnh, họ c̣n khẳng định cả những quyền hạn không được công nhận.

Trong lịch sử, Trung Quốc từng là một quyền lực thống trị ở Đông Á và bị coi là kém sức mạnh v́ sự chia rẽ của họ. Hiện nay, từ việc kiên quyết về các yêu sách chủ quyền lănh thổ, phản ánh mối quan hệ của một lịch sử đă bị triệt tiêu hàng trăm năm trước đây v́ sự vươn dậy của phương Tây, trong một ư nghĩa nào đó, Bắc Kinh đang nỗ lực làm sống lại và hợp pháp hóa một t́nh huống ḿnh từng làm bá chủ mà không ai dám thách thức.

Sự mơ hồ về những mảng pháp lư quốc tế Trung Quốc công nhận và những phần không gây nên các tranh căi hiện nay có liên quan trực tiếp Việt Nam, Philippines, Malaysia và Brunei, và gián tiếp đến quyền lợi của nhiều quốc gia khác.

Đ̣i hỏi của các nước Đông Nam Á c̣n lại chủ yếu dựa vào quy định của Luật Biển. Thế nhưng, Trung Quốc, đang giữ quan điểm rằng chủ quyền lănh thổ của họ đă có trước khi Luật Biển được ban hành, do đó bộ luật này không áp dụng với họ được. Lịch sử lấn át pháp luật.

Vào năm 2009, Trung Quốc đệ tŕnh lên Ủy ban Liên Hợp Quốc về Luật Biển một bản đồ để hỗ trợ của các tuyên bố của ḿnh về "chủ quyền không thể tranh căi đối với các quần đảo trên vùng Biển Đông và lân cận" cũng như "phần biển và ḷng đất dưới đáy biển".

Bản đồ có h́nh dạng một đường cong h́nh chữ U bao phủ hầu như toàn bộ phía Nam Biển Đông và ôm lấy bờ biển của các nước láng giềng trong đó có Việt Nam, Malaysia và Philippines. Đây là lần đầu tiên Trung Quốc đệ tŕnh một bản đồ lên Liên Hợp Quốc để hỗ trợ các tuyên bố chủ quyền lănh thổ của ḿnh, nhưng đă không đưa ra một giải thích nào về các yêu sách đến tất cả các vùng biển cũng như các quần đảo dọc theo những đường vạch.

Đây là một bước khởi điểm cực đoan từ lập trường mà Trung Quốc đă chọn khi phê chuẩn hiệp ước. Lúc ấy, Trung Quốc tuyên bố sẽ tổ chức các tham vấn với những quốc gia có bờ biển đối diện hoặc tiếp giáp với Trung Quốc trên cơ sở luật pháp quốc tế và phù hợp với nguyên tắc công bằng".

Đáng kể là, đặc biệt đối với Hoa Kỳ, quan điểm của Trung Quốc về UNCLOS cũng đă chuyển đến một sự chú ư khác. Trong năm 1996, Trung Quốc giữ quan điểm rằng các tàu quân sự nước ngoài phải cần đến sự phê duyệt của ḿnh mới được đi ngang qua vùng lănh hải của Trung Quốc. Bây giờ, Trung Quốc lại tuyên bố rằng tàu quân sự nước ngoài phải được chấp thuận trước khi họ có thể đi qua vùng đặc quyền kinh tế của ḿnh - một khu vực rộng lớn hơn vùng biển chủ quyền của họ.

Hoa Kỳ tranh chấp với quan điểm đó, duy tŕ rằng các vùng biển trong vùng đặc quyền kinh tế của một quốc gia là một phần của vùng biển ưu tiên và các tàu hải quân được tự do để đi vào, thậm chí c̣n có thể tiến hành các hoạt động mà không cần phải chờ đợi phê duyệt ǵ.

Quan điểm khác biệt này giữa Trung Quốc và Hoa Kỳ (cũng như hầu hết các nước phát triển khác) đă dẫn đến cuộc đối đầu giữa hai nước, với sự việc tàu giám sát của hải quân Mỹ tiến hành thực hiện các nhiệm vụ thu thập thông tin trong vùng đặc quyền kinh tế của Trung Quốc và đang bị Trung Quốc thách thức.

Mặc dù không phải hoàn toàn chưa xảy ra, việc dựa vào lịch sử của Trung Quốc là một sự phát triển tương đối mới trong luật pháp quốc tế. Ví dụ, các quốc gia ven biển đă từng được cho phép để yêu cầu mở rộng khu vực tài phán trên các vùng biển, đặc biệt là ở các vùng vịnh, hải đảo, khi những khiếu nại này đă được đưa ra từ lâu, riêng rẽ và được chấp nhận rộng răi bởi các nước khác.

Tuy nhiên, trong trường hợp của Trung Quốc, kề từ khi công khai tranh chấp, các yêu sách của họ rơ ràng vừa không phải là riêng rẽ vừa không được các nước khác rộng răi chấp nhận. Tuy nhiên, các quan chức và học giả Trung Quốc vẫn cố gắng củng cố lập luận của ḿnh bằng cách viện dẫn đến các ghi chép lịch sử.

Ví dụ như, trong tháng Bảy, Li Guoqiang, một học giả nghiên cứu thuộc Trung tâm Nghiên cứu Lịch sử biên ải Trung Quốc và Địa lư của Học viện Khoa học Xă hội Trung Quốc đă viết trên tờ Nhân dân nhật báo rằng: "bằng chứng lịch sử cho thấy người Trung Quốc từng phát hiện các đảo ở Biển Đông trong thời triều đại nhà Tần (221-206 trước Công nguyên) và Hán (206 BC-AD 220), đường biên giới biển của Trung Quốc, ông khẳng định, đă được h́nh thành bởi các triều đại nhà Thanh (1644-1911).

"Ngược lại", ông viết, "Trước triều đại nhà Thanh của Trung Quốc, Việt Nam, Malaysia và Philippine hầu như không hề biết ǵ về các đảo ở Biển Đông".

Việt Nam, khi nhấn mạnh đến trường hợp khiếu kiện của ḿnh, đă trích dẫn các bản đồ và địa lư xác nhận "chủ quyền lịch sử của ḿnh đối với quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa từ thế kỷ 17". Điều này không phù hợp với tích cổ trong các khiếu nại của Trung Quốc, nhưng ít nhất, đă cho thấy rằng các khẳng định của Trung Quốc đă từng được tranh căi trong nhiều thế kỷ, và rằng Trung Quốc lại không được hưởng quyền tài phán độc quyền và liên tục trên các quần đảo này.

Và, nếu lịch sử là các tiêu chí, th́ nên quyết định căn cứ vào thời kỳ lịch sử nào ? Nói cho cùng, nếu triều đại nhà Tần hay nhà Hán được dùng như thời điểm chuẩn mực, th́ ngày nay lănh thổ của Trung Quốc nhỏ hơn nhiều, v́ khi ấy họ chưa lấy được Tây Tạng, Tân Cương, Măn Châu mà bây giờ được gọi là phía đông bắc của Trung Quốc.

Một thỏa hiệp mà Trung Quốc mang ra chào mời các nước láng giềng là hăy gác lại các tranh chấp lănh thổ để tham gia phát triển chung nguồn tài nguyên thiên nhiên. Thỏa hiệp này từng được Chủ tịch Hồ Cẩm Đào đề xuất gần đây nhất là vào ngày 31 tháng 8, khi ông gặp Tổng thống Philippines Benigno Aquino.

Tuy nhiên, lại có vấn đề nghiêm trọng. Là Trung Quốc thực sự có ư ǵ từ chính sách này ?

Trang web của Bộ Ngoại giao Trung Quốc giải thích: "Khái niệm về "gác tranh chấp sang một bên để cùng theo đuổi phát triển chung" có bốn yếu tố sau đây:

1. Chủ quyền của các vùng lănh thổ có liên quan là thuộc về Trung Quốc.
2. Khi điều kiện chưa chín muồi để mang lại một giải pháp toàn diện cho việc tranh chấp lănh thổ, thảo luận về vấn đề chủ quyền có thể được hoăn lại để việc tranh chấp được gác sang một bên. Gác tranh chấp sang một bên không có nghĩa là từ bỏ chủ quyền. Đó chỉ là để những tranh chấp sang một bên trong lúc ấy.
3. Các vùng lănh thổ tranh chấp có thể được phát triển theo một cách chung.
4. Mục đích của việc phát triển chung là nhằm tăng cường hiểu biết lẫn nhau thông qua hợp tác và tạo điều kiện cho việc giải quyết cuối cùng của quyền sở hữu lănh thổ.

Bốn điểm này rơ ràng cho thấy rằng thay v́ gác lại tranh chấp lănh thổ, ư tưởng phát triển chung là phương cách mà Trung Quốc áp đặt các đ̣i hỏi chủ quyền của ḿnh lên phía bên kia. Chủ quyền của Trung Quốc ở đây chính là kết quả của sự mong muốn mà họ đạt được trong bất cứ hợp tác phát triển chung nào. Do đó, không lạ ǵ khi không một quốc gia nào chấp nhận đề nghị của Trung Quốc.

Có lẽ v́ mâu thuẫn giữa các khẳng định về lịch sử và UNCLOS, các học giả Trung Quốc khác đang kêu gọi phải xem xét lại Luật Biển.

Li Jinming, một giáo sư tại Trung tâm Nghiên cứu Đông Nam Á tại Đại học Hạ Môn, nói rằng có "các thiếu sót" trong UNCLOS, và kết quả là, "Trung Quốc nên xem xét hoàn cảnh riêng của ḿnh trước khi thực thi UNCLOS". Có nghĩa là, mặc dù Trung Quốc đă phê chuẩn một bản hiệp ước từng có hiệu lực trong 17 năm qua, nhưng Bắc Kinh không cần phải tuân thủ các quy định của ḿnh, trừ khi bằng cách nào đó bản hiệp định này được sửa đổi để hỗ trợ cho các yêu sách về chủ quyền lănh thổ của Trung Quốc.

Có vẻ như Bắc Kinh muốn được thực hiện một ngoại lệ trong luật pháp quốc tế. Họ muốn phần bánh của ḿnh và muốn được tận hưởng. Nhưng luật là luật. Có luật quốc tế mà làm ǵ để luật không c̣n mang tính quốc tế và không c̣n là luật nữa ?

Frank Ching/The Diplomat
Lê Quốc Tuấn. X-CafeVN chuyển ngữ
Nguồn:
The Diplomat
vuitoichat_is_offline  
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	chinesenavy440x292.jpg
Views:	16
Size:	38.1 KB
ID:	325337
 
User Tag List


Phim Bộ Videos PC6

 
iPad Tablet Menu

HOME

Breaking News

Society News

VietOversea

World News

Business News

Other News

History

Car News

Computer News

Game News

USA News

Mobile News

Music News

Movies News

Sport News

DEM

GOP

Phim Bộ

Phim Lẻ

Ca Nhạc

Thơ Ca

Help Me

Sport Live

Stranger Stories

Comedy Stories

Cooking Chat

Nice Pictures

Fashion

School

Travelling

Funny Videos

NEWS 24h

HOT 3 Days

NEWS 3 Days

HOT 7 Days

NEWS 7 Days

HOT 30 Days

NEWS 30 Days

Member News

Tin Sôi Nổi Nhất 24h Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 3 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 7 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 14 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 30 Ngày Qua
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. V́ một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hăy ghé thăm chúng tôi, hăy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.


All times are GMT. The time now is 10:26.
VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2006 - 2025
User Alert System provided by Advanced User Tagging (Pro) - vBulletin Mods & Addons Copyright © 2025 DragonByte Technologies Ltd.
Log Out Unregistered

Page generated in 0.08455 seconds with 14 queries