Một người Việt đă có mặt tại Pháp v́ các trận đấu mùa EURO. Câu chuyện kể lại là người Việt ở quận 13, v́ nơi đây có đông đảo cộng đồng Việt sinh sống. Cùng vietbf.com khám phá thêm.
Bữa tiệc nào rồi cũng đến lúc kết thúc, cuộc vui nào rồi cũng phải chia tay. Euro đến rồi đi với nhiều cảm xúc vui buồn lẫn lộn. Với cánh phóng viên chúng tôi, 1 tháng tác nghiệp tại Euro với biết bao trải nghiệm và chắc hẳn khi về nước, tôi và các đồng nghiệp sẽ kể thật nhiều cho những người thân yêu, những người bạn của ḿnh.
Như vậy là sau tṛn 1 tháng “ăn bóng đá, ngủ bóng đá”, Euro đă chính thức khép lại với trận chung kết giữa Pháp và Bồ Đào Nha. Một tháng trước, khi chúng tôi đặt chân tới Paris, ai cũng cảm thấy hồi hộp, lo lắng xen lẫn với sức ép của công việc.
Không hồi hộp sao được khi Euro là một sự kiện lớn của châu Âu, việc tác nghiệp không phải lúc nào cũng như ư muốn. Nạn cướp giật và kinh khủng hơn là hooligan, khủng bố luôn là nỗi lo hiện hữu. Thực tế th́ chính người viết đă được chứng kiến nhiều vụ ẩu đả diễn ra ngay trước mắt ḿnh, và cũng chính một đồng nghiệp người Việt Nam bị móc túi mất sạch tiền trong ví.
Ngày mới đặt chân tới Paris, khung cảnh Euro không đẹp như tưởng tượng, khi cơn lũ lịch sử vừa “quét” qua thành phố này. Nhiều người dân thiếu nước, mất điện, nên không phải ai cũng quan tâm tới ngày hội Euro.
Người dân Pháp có một kỳ Euro thất thu. Bia rượu bị cấm bán, khách sạn giá cao rơi vào t́nh trạng không có khách, trong khi các dịch vụ ăn theo Euro cũng không quá sôi động như các kỳ Euro trước. Tuy nhiên, thành công lớn nhất của Pháp về công tác tổ chức, lại ghi dấu ấn đậm nét với bạn bè quốc tế.
Nước Pháp đă làm tất cả để mang đến một kỳ Euro thành công trọn vẹn. Những nỗ lực ấy, là sự ghi nhận và như một sự khẳng định rằng, khi tất cả người dân trên khắp thế giới cùng đồng ḷng, cũng hướng tới một tương lai tươi sáng, th́ những “bóng đen” khủng bố, biểu t́nh… sẽ bị đẩy lùi.
Lạ thật, cứ lúc nào sắp chia tay, lại thấy nhớ, thấy tiếc một điều ǵ đó. Tôi nhớ những chị, những cô, những chú người Việt bán hàng ở Quận 13 thành phố Paris. Họ thật thân thiện và luôn nhiệt t́nh giúp các phóng viên Việt Nam. Vậy mà khi về, tôi không có cơ hội để gặp họ nói lời tạm biệt.
Tôi nhớ bát phở nóng hổi của những ông chủ Việt Nam mang ra chiêu đăi phóng viên quê nhà. Tôi cũng nhớ những bạn trẻ Việt Nam, những sinh viên làm thuê mùa Euro. Họ đang đang làm việc hăng say để có thể trụ lại tại đất nước phát triển này.
Sự gần gũi của người dân địa phương, của cộng đồng người Việt, khiến ai cũng có cảm giác như ở nhà.
Tôi tiếc, khi c̣n nhiều điều muốn khám phá thêm về Pháp, nhưng công việc cứ cuốn trôi, thời gian lại quá ít.
Từ nhiều hôm nay, cánh phóng viên Việt Nam đă thu dọn hành lư, một số người tranh thủ mua quà hay đi thăm quan các thành phố, thậm chí đi sang một số nước châu Âu v́ giao thông ở đây rất thuận lợi.
Tạm biệt Euro, chúng tôi sẽ rất nhớ những trận đấu đỉnh cao, nơi mà các khán đài chật kín với đủ mọi màu sắc, âm thanh. Chúng tôi sẽ rất nhớ những đội bóng tí hon làm nên cơn địa chấn, giúp Euro bớt đi sự nhàm chán của quy luật kẻ mạnh sẽ giành chiến thắng.
Tạm biệt Euro, tạm biệt những người bạn dù chỉ quen nhau vài giờ đồng hồ, tạm biệt những cô gái xinh đẹp làm dáng để chúng tôi chụp ảnh.
Xin chào nước Pháp và hẹn gặp lại tại Euro 2020 – xứ sở sương mù Anh quốc!
Ngọc Ngọc (từ Paris, Pháp)