Việt kiều Mỹ về mà không có ai ra đón thì bẽ bàng lắm!
VBF-Người Việt hải ngoại nói chung và người Việt ở Mỹ nói riêng ai cũng có sĩ diện của họ. Nếu về đến sân bay mà chẳng ai ra đón thì... bẽ bàng lắm. Nên Việt kiều về nước là phải kéo đông người nhà ra đón, nên mới có tình trạng kẹt xe liên hồi.
Nếu mà xuống sân bay không có ai đón thì bẽ bàng lắm, những cánh tay giơ lên mà thiếu ai đó thì bị giận.
Tôi có bà cô ruột thứ năm và ông anh con cô ruột thứ tư (ba tôi thứ Sáu) ở thành phố Phoenix, Arizona (Mỹ), họ đi từ đầu những năm 1990. Khi mới sang thì cô làm ở xưởng may, còn ông anh họ thì làm công nhân cho một xưởng sản xuất linh kiện máy bay, do vậy đời sống không mấy khó khăn.
Mười mấy năm trước cô cứ kêu tôi làm hồ sơ để sang Mỹ định cư. Cô sẽ bỏ tiền ra lo theo diện kết hôn, nghe đâu tốn 30 - 40 chục nghìn đôla Mỹ thời những năm 2002 - 2004. Tôi không chịu đi (có lẽ vì đã có mối tơ duyên rồi), thế là cô kêu làm hồ sơ cho hai em trai tôi. Các cậu ấy cũng không chịu đi, nên đến nay thì cũng không có ai còn có ý định đó nữa. Cô giận anh em tôi một thời gian dài vì chuyện này.
Từ năm 2006, cô và anh họ tôi bắt đầu về Việt Nam chơi thường xuyên hơn, trung bình hai năm một lần vào những dịp Tết hoặc dịp đám giỗ ông nội cuối tháng bảy âm lịch.
Dòng họ bên nội tôi thì phân nửa ở Sài Gòn, phân nửa ở dưới quê. Mỗi lần cô và anh họ về mọi người rất vui mừng, nên lần nào cũng bao xe lên sân bay đón. Mọi người rất là trông chờ, nóng lòng được gặp người thân. Cảm giác chờ đợi người thân từ Mỹ về ở cửa sân bay nó rất hồi hộp, nôn nóng lắm. Khi thoáng thấy bóng bà con mình là mọi người chạy rào rào, gọi tên í ới. Đó là cảm xúc rất khó tả!
Phần vui không kém là nhận quà Mỹ, nào là dầu nước xanh con ó, socola, quần áo đã qua sử dụng, thuốc tây... Những món đồ ấy không phải tốn nhiều tiền để mua bên đó, nhưng thời kỳ đó những thứ như vậy ở dưới quê là rất lạ.
Dần về những lần sau là cho tiền, người 20-50-100 USD, số tiền người nhận không nhiều nhưng với người cho thì nhiều, vì anh chị em, con cháu đông. Dần dần trở thành gánh nặng mỗi khi về nước, từ đó xuất hiện tâm lý ngại ngùng, ngại cho người về, cũng ngại cho người đón.
Bởi theo thói quen trước đây, khi về nước mà không có quà ngoại hoặc cho tiền đô thì sợ họ hàng chê bên Mỹ về mà không "sộp". Phía bà con ở đây thì có người cũng mong có quà, có người thì không mong. Người không mong khi từ chối nhận thì vướng thị phi là chê ít hay ỉ giàu không nhận. Phía nào cũng phiền hết, dần dần làm mất ý nghĩa của ngày về thăm quê hương.
Thường thì tôi cũng nhận quà, nhưng là những món quà còn lại, hoặc cô chừa riêng cho. Dù không muốn nhận cũng phải nhận cho cô vui, để đừng bị họ hàng nói là sĩ diện, làm chảnh. Nhớ có lần cô mang về một rổ điện thoại phát cho mọi người, tôi cũng phải nhận dù nhận cũng không sử dụng tới vì đã có smartphone hết cả rồi. Nhận mà thấy thương và rất trân quý.
Ông anh họ tôi về thì kêu cả họ mua bia về chất chồng trong nhà nhậu la liệt, nhưng khi tôi mời đi nhà hàng thì lại không thích đi. Không thích đi vì hai lý do, một là sợ bị chặt chém vì nghĩ mình Việt kiều, mặc dù tôi nói rõ là mình mời, hai là Việt kiều có sĩ diện của Việt kiều.
Nếu mà xuống sân bay không có ai đón thì bẽ bàng lắm, những cánh tay giơ lên mà thiếu ai đó thì bị giận. Tôi bị bà cô và ông anh họ trách nhiều lần vì không thấy đi đón. Tôi nói rằng để bà con ở quê lên đón là được rồi, bởi chỗ ngồi trên xe là có hạn. Ngoài ra cũng để né cảnh chia quà khi về tới nhà.
Đấy, mọi chuyện do hai chữ "sĩ diện" mà ra cả. Người ở đây cũng vướng sĩ diện, Việt kiều cũng vướng dĩ diện. Vì đều là người Việt cả mà.
Hahahahhaa....
Chuyện tiếu lâm hả? Một tên vịt kìu về là cả đám ra đón, chuyện không ai đón không có ở xứ vẹm đâu. Mèo VC đâu con nào chê mỡ. Vịt kìu campuchia mà còn giành nhau ra đón, nói chi có cái nhãn USA thì khỏi bàn luôn.
lol....
The Following 8 Users Say Thank You to phokhuya For This Useful Post:
Hahahahhaa....
Chuyện tiếu lâm hả? Một tên vịt kìu về là cả đám ra đón, chuyện không ai đón không có ở xứ vẹm đâu. Mèo VC đâu con nào chê mỡ. Vịt kìu campuchia mà còn giành nhau ra đón, nói chi có cái nhãn USA thì khỏi bàn luôn.
lol....
Quote:
Originally Posted by cha12 ba
nếu đi một mình không quen ai thì đã có bà8tè dắt mối cầm sẵn bcs....hahahahha
Quote:
Originally Posted by laingo10
Một người vịt kiều về là cả đám mấy chục mạng ra phi trường đón, nằm ngồi la liệt mọi nơi.
nguời việt cộng .. nhất là lũ bắc cụ .. chuyên môn ăn theo .. nhà có một nguời ra đón vịt kiều .. nhưng nhà kế bên không có vịt kiều thì cũng chạy ra đón cho dzui .. hahahah:hafp py:
The Following 8 Users Say Thank You to tctd For This Useful Post:
vịt kiẻu về nước ,đều ngạy cả vì lúc ở bên mỹ thì làm hãng bom hay nhà ở gần kho bom ,lở nổ rồi ,đả phóng lao thì phải theo lao,nếu không thì bị ê mặt với bà con bên nhà , còn dân ở Việt Nam thì ở gần lò than ,nên thấy vịt kiều Mỹ về thì than ,để được vài trằm bỏ túi ,cuối cùng thằng vịt kiều chết mà thôi ,thảnh ra bạn nào có về Việt Nam thì đừng có NỖ mà chết không còn cơ hội về Việt Nam! lần sau
The Following 6 Users Say Thank You to vn1111963 For This Useful Post:
Khi tui về, sẽ không ai ra đón tui hết, tui cũng sẽ rất mừng..
nếu bro có lỡ về thì nên coi chừng cái bóp với mấy cái vali của bro .. không thôi hải quan việt cộng + nguời đón + nguời ăn theo sẽ móc không còn một manh giáp .. hahahah:hafp py:
The Following 7 Users Say Thank You to tctd For This Useful Post:
ve khong ai ra don con mung hon luom duoc vang , thang nay viet bai ngu bo me
Mụ tám tè một xu cũng không lọi ra thì khi quề pái tổ quinh quy chả ma nào thèm ra đón mụ ấy hết, nên mụ tự an ủi mình ên cho đở tủi thân đó mà hi hi hi.
The Following 2 Users Say Thank You to laughster For This Useful Post:
Quan Trạng về làng mà không ai đón không ai đưa thì.... bẻ bàng lắm!
Tuy rằng ở xứ người, phải làm 3 jobs, từ rửa chén, lau chùi cầu tiêu (restrooms) và mọi việc gì có thể làm được để có thể kiếm được vài đồng (a few bucks) để có thể trở về VN vinh hạnh như Quan Trạng về làng sau cả năm trời cực khổ với 2 hoặc 3 jobs!!
Nói tóm lại, Quan Trạng Việt kiều về làng mà không ai đón không ai đưa thì.... bẻ bàng lắm!
The Following 2 Users Say Thank You to QueMe For This Useful Post:
Ngày xưa NỔ quá nào là toàn bác sĩ, kỹ sư bây giờ lòi ra toàn là đám ăn WELFARE về ăn bám nên không ai ra đón chào , cho chừa cái tật NỔ .
Ừ, nổ thiệt á, toàn là tiến sỉ, kỹ sư, mà cá chết không ai biết nguyên nhân, chỉ biết là cá chết vì ..... hết muốn thở... tiến sỉ gì mà đọc bài rặn từng chử như cờ lờ mờ vờ, ma dê in vịt nem hahahaha Thật là đáng tự hào há?
The Following 2 Users Say Thank You to laughster For This Useful Post:
ĐM... Lũ đào ngũ có lén về thì phải âm thầm rón rén, chứ chẳng lẽ la làng là .."tao đào ngũ"? Hèn hạ khốn nạn lắm! Tao thấy hoài... Còn quì lạy cán bộ xin xin xỏ nữa chứ... Đốn mạt lắm!!!
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. Vì một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hãy ghé thăm chúng tôi, hãy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.