Thành phố Westminster và độc giả giúp đỡ người phụ nữ thất nghiệp v́… ‘không tắm’, Hiện chị Ngọc Nguyễn đă có chỗ ở tạm thời trong bảy ngày. Chị được sự giúp đỡ của Thị Trưởng Trí Tạ và thành phố Westminster.
“Chuyện chị Ngọc Nguyễn coi như tạm thời được giải quyết, trước mắt chị ấy được trả tiền để ở motel trong bảy ngày. Trong thời gian đó, thành phố sẽ t́m các ngân quỹ thích hợp để giúp chị trả tiền bảo hiểm xe, tiền điện thoại, cũng như chỗ ở ổn định hơn.”
Thị trưởng thành phố Westminster, ông Trí Tạ, nói với phóng viên Người Việt vào sáng Thứ Tư, 20 Tháng Ba, 2019, chỉ vài giờ sau khi bài báo “Little Saigon: Một phụ nữ gốc Việt không nhà, thất nghiệp v́… không có chỗ tắm” xuất hiện trên Người Việt Online.
Bài báo kể về chuyện của chị Ngọc Nguyễn, ngoài 55 tuổi, do phải trả nhiều khoản nợ nần xe cộ, tai nạn do con gái gây ra nên chị không c̣n đủ tiền trả tiền thuê nhà, phải sống trong xe. Sống trong xe th́ không đáp ứng được yêu cầu phải tắm giặt sạch sẽ trước khi đến hăng làm, v́ thế chị mất việc từ Tháng Mười, 2018.
Sau khi đọc tin này, thị trưởng thành phố Westminster đă gọi điện thoại cho tác giả bài báo hỏi cách liên lạc với chị Ngọc, cũng như bàn bạc với nhân viên thành phố t́m phương cách giúp đỡ người phụ nữ này một cách nhanh chóng.
Bên cạnh đó, nhiều độc giả email, gọi điện thoại đến ṭa soạn nhờ chuyển tiền giúp chị Ngọc đóng bảo hiểm, lệ phí lưu hành xe, cũng như trang trải cuộc sống trước mắt.
Chị Ngọc Nguyễn dọn vào ở tạm trong một motel ở thành phó Westminster.
Một độc giả khác th́ ngỏ ư sẽ trả tiền ở motel trong sáu tháng cho chị Ngọc để chị có nơi ăn chốn ở an toàn, sạch sẽ trong thời gian t́m việc làm để ổn định cuộc sống lâu dài.
Một số độc giả th́ hỏi cách liên lạc với chị Ngọc để giới thiệu việc làm cho chị, người th́ muốn giới thiệu chị vào làm cho một nhà hàng Việt Nam trong vùng Little Saigon, người th́ muốn giới thiệu chị đi làm giúp việc nhà bán thời gian.
Bà Quyên Trần, đại diện văn pḥng Thượng Nghị Sĩ Tom Umberg, cũng trong sáng Thứ Tư đă gọi điện thoại cho tác giả để hỏi thăm về trường hợp này.
Gần 4 giờ chiều Thứ Tư, chị Ngọc gọi cho phóng viên Người Việt để báo tin rằng chị đă dọn vào motel trên đường Golden West, và “đang tính chạy qua thư viện Westminster đọc báo t́m việc.”
Ngồi nói chuyện trong căn pḥng do thành phố Westminster mướn cho, chị Ngọc trông rạng rỡ và tươi tỉnh hơn rất nhiều so với hôm gặp phóng viên tại ṭa soạn báo Người Việt.
Chị khoe, “Mới cắt tóc miễn phí ở Hội Cao Niên Á Mỹ, tôi nhờ họ cắt thật cao lên để không phải đi cắt hoài. Mua thêm chai thuốc nhuộm hết $3.75, nhuộm được ba lần, để nh́n cho trẻ trẻ, người ta dễ mướn.”
Chị cười luôn miệng, nói, “Hồi sáng này ông Trí Tạ gọi cho tôi hỏi thăm, hứa giúp đỡ, rồi sau đó đến cô Linh cũng làm việc cho thành phố gọi hẹn tôi tới văn pḥng. Họ nói mướn cho tôi ở chỗ này bảy ngày, kêu tôi đưa các bản copy giấy tờ xe để đóng tiền bảo hiểm và lệ phí lưu hành xe cho tôi.”
“Tôi cũng có nói tôi không xin được phone free của chính phủ, chỉ có cái điện thoại đang xài, mỗi tháng trả $20, đến ngày 2 Tháng Tư không trả sẽ bị cắt. Họ nói để họ xem xét. Họ cũng nói sẽ t́m giúp cho tôi một shelter để có thể ở lâu dài hơn,” chị Ngọc kể.
Chị Ngọc Nguyễn với nụ cười hạnh phúc khi nhận được sự giúp đỡ của nhiều độc giả báo Người Việt.
Theo lời chị Ngọc, sau đó có hai người phụ nữ Mỹ trắng đến giúp chị điền giấy tờ xin vào nhà ở tạm “shelter.”
Chị nói thêm, “Tôi đă đến tất cả các văn pḥng dân cử quanh đây để gửi đơn, gửi kiến nghị kêu gọi sự giúp đỡ cụ thể đối với những người vô gia cư. Hôm nay tôi thấy ḿnh may mắn quá, nhưng c̣n nhiều người khác, như bà Mỹ homeless trước cửa kia, vẫn cần sự giúp đỡ.” Chị Ngọc chỉ tay ra cửa sổ, nơi có một người vô gia cư đang ngồi tựa vào chiếc ghế của trạm xe buưt trong nắng chiều chói chang, với rất nhiều vali chứa đồ đạc đặt xung quanh.
“Tôi xin được gửi lời cám ơn đến tất cả những người đă quan tâm giúp đỡ tôi. Cám ơn ông Trí Tạ, cám ơn cô Linh và thành phố Westminster, cám ơn báo Người Việt cùng tất cả mọi người,” chị cười nhắn gửi.
Chia tay chị Ngọc, vừa về đến ṭa soạn, tôi nhận được điện thoại của Thị Trưởng Trí Tạ báo cho biết, “Cho đến giờ này, ngoài việc được ở motel bảy ngày, thành phố cũng đă t́m được chi phí giúp chị Ngọc trả tiền bảo hiểm xe, lệ phí lưu hành xe, và cả tiền điện thoại rồi.”
“Bản thân tôi th́ đang suy nghĩ t́m cách giúp chị ấy có được công việc làm ổn định lâu dài,” ông Trí nói thêm.