"Ban đầu đi quay phim, tôi c̣n không có xe cộ để đi. Tôi c̣n không biết phải làm ǵ để có tiền mua sữa cho con. Vậy mà có người lại cho tôi mượn xe để đi quay, rồi làm shipper" - Kim Đào nói.
Mới đây, tại phần tiếp theo chương tŕnh Sài G̣n ta thương tuần này, diễn viên Kim Đào đă chia sẻ về cuộc sống của ḿnh tại Sài G̣n.
Tôi sống dưới quê, kết hôn sớm rồi sinh con, không bằng cấp, nghề nghiệp ǵ, phải đi rửa bát thuê
Tôi không phải người Sài G̣n, chỉ là một con bé tỉnh lẻ xấu xí lên Sài G̣n lập nghiệp vào đầu năm 2016, tới giờ cũng gần 6 năm rồi.
Trước đó, tôi sống dưới quê, kết hôn sớm rồi sinh con, không bằng cấp, nghề nghiệp ǵ, phải đi rửa bát thuê. Tôi không biết tương lai ḿnh thế nào, ngày mai ḿnh ra sao.
Nhiều lúc ngồi suy nghĩ, tôi thấy nếu ḿnh cứ như vậy hoài th́ đến con ḿnh cũng như ḿnh, sống bế tắc, không lối thoát. Tôi t́m cách thoát khỏi cảnh mạt rệp đó.
Chính v́ thế, tôi quyết định lên Sài G̣n lập nghiệp. Sài G̣n giống như nơi cải tạo lại cuộc đời tôi. Vừa lên Sài G̣n, tôi đă t́nh cờ được bạn dẫn đi thi chung một cuộc thi hài.
Tôi không ngờ, nhờ cuộc thi đó mà tôi được mọi người biết đến, mời tôi đóng phim. Cuộc sống của tôi cứ quay cuồng như vậy, tôi đưa cả mẹ và con lên sống cùng. Tới một lúc, tôi nhận ra ḿnh đang sống ở Sài G̣n từ lúc nào không hay.
Sài G̣n cho tôi cảm giác như đang ở nhà. Mỗi ngày tôi đều phải phấn đấu, làm việc, tối về th́ có con, có mẹ ở cùng. Như vậy là quá đầy đủ.
Sài G̣n rất bao dung, ôm trọn tất cả mọi con người mà không cần biết họ từ đâu đến.
Tôi ngủ ngoài công viên cũng một tháng mấy
Ban đầu đi quay phim, tôi c̣n không có xe cộ để đi. Tôi c̣n không biết phải làm ǵ để có tiền mua sữa cho con. Vậy mà có người lại cho tôi mượn xe để đi quay, rồi làm shipper. Một người khác th́ cho tôi mượn chỗ để ở dù không biết tôi là ai, có trộm cắp hay không.
Thậm chí, công viên Hoàng Văn Thụ cũng sẵn sàng rộng mở để tối tôi làm mệt ngủ luôn ở đó. Tôi ngủ ngoài công viên cũng một tháng mấy. Sài G̣n luôn tạo cơ hội cho mọi người tới đây mưu sinh.
Con tôi lên Sài G̣n cũng gần như thay đổi cuộc đời. Nó được tiếp thu những ǵ hiện đại nhất, học trên máy tính, được tham gia đóng phim, đóng quảng cáo. Tôi thấy con ḿnh lanh lợi, năng động và có nhiều cơ hội đến với nó hơn.
Cho đến giờ, tôi vẫn thấy việc lên Sài G̣n đúng là một quyết định đúng đắn của tôi.
Ngày xưa, Sài G̣n với tôi là một nơi mơ ước được đặt chân tới. Bây giờ tôi đă được sống và làm việc ở đây, trở thành người dân nơi đây. Tôi cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Tôi cảm ơn Sài G̣n v́ đă bao dung, ôm trọn tôi vào ḷng và giúp tôi có một tương lai tốt đẹp, tươi sáng hơn.
Tôi thiếu cái ǵ cũng được anh chị đồng nghiệp gửi cho cái đó, từ gạo, cá tới rau củ
Sài G̣n như một người mẹ thứ hai của tôi. Tất nhiên, ḿnh sinh ra ở đâu th́ phải yêu thương nơi đó. Nhưng nơi ḿnh sinh sống, phát triển được công việc mới là nơi đáng trân trọng.
Khi lên Sài G̣n, tôi quen được rất nhiều anh chị em đồng nghiệp và được yêu thương.
Tôi thiếu cái ǵ cũng được anh chị gửi cho cái đó, từ gạo, cá tới rau củ. Nhờ đó mà mùa dịch này tôi sống vẫn ổn. Tôi không cần nhiều tiền để mua sắm, tiền điện nước cũng được chủ nhà bớt. Anh chị em nghệ sĩ c̣n cho tôi ít tiền.
Thời gian này, tôi cũng nhận được vài hợp đồng quảng cáo tại nhà. Tôi cũng viết kịch bản lúc rảnh rỗi để đợi hết dịch là ra ngoài quay liền. Tôi thèm được diễn quá rồi, không thể đợi được nữa.
Tôi viết khoảng 50, 60 kịch bản để ai mua th́ bán, không mua th́ tôi lấy ra diễn. Tôi không để ḿnh ở không.
VietBF @ Sưu tầm