A.“Trưởng thành lên, bên ngoài c̣n nhiều người khổ hơn bạn nữa ḱa.”
B.“Trời, chuyện này nhỏ xíu, có ǵ đâu mà rầu.”
C.“Sao bạn không cố gắng thêm một xíu, ḿnh vẫn chịu được mà.”
D.“Dành thời gian buồn bă này để làm những chuyện có ích hơn đi bạn ơi.”
Lời an ủi nào cũng xuất phát từ sự quan tâm, nhưng không phải sự quan tâm nào cũng mang đến nguồn năng lượng tích cực cho những người được nhận. Ḿnh mong rằng những bạn đang đọc bài này sẽ không chọn bất kỳ đáp án nào trong bài trắc nghiệm đầy tổn thương trên.
Có một khoảng thời gian ḿnh cảm thấy cực kỳ tồi tệ, ḿnh gặp vấn đề lớn trong công việc với rất nhiều áp lực từ sếp, đồng nghiệp và cả khách hàng, ḿnh mất niềm tin trầm trọng vào bản thân. Sáng nào ngủ dậy ḿnh cũng phân vân lựa chọn giữa việc đi làm hay nghỉ việc. Động lực làm việc hoàn toàn biến mất thay vào đó là sự trống rỗng đáng sợ mà ḿnh luôn cảm thấy có cơn băo từ bên trong tràn lên, càn quét ở đấy, khiến lỗ trống càng lúc càng rộng ra. Ḿnh chỉ muốn chạy đến một nơi thật xa và hét lên “Tôi quả thật rất mệt!”.
Anh ḿnh thấy được tâm trạng trên mây của ḿnh, gắt “Làm được th́ làm, không được th́ nghỉ quách đi!”. Lời anh ấy như giọt nước tràn ly, khiến ḿnh chui vào chăn khóc suốt mấy đêm liền mỗi khi nghĩ về.
Ḿnh biết anh lo cho ḿnh, anh mắng cũng v́ xót em. Nhưng việc anh nói ḿnh biết hết, ḿnh đă nghĩ và cố gắng nhiều hơn trong công việc, ḿnh cũng đă nghĩ về chuyện nghỉ việc hàng vạn lần. Chỉ có điều, ḿnh bị mắc kẹt, giữa cơn băo vô lư ngày nào cũng kêu gào bên trong, mà nó không cần sự cố gắng hay một tờ đơn từ chức để ngừng lại…
Chúng ta không thể nào biết được nỗi đau mà người khác đang trải qua. Cũng như hải sản có thể là thức ăn thơm ngon của người này nhưng lại là thuốc độc cho người khác, có người chỉ bị ngứa ngáy nhưng có người nôn mửa đến chết đi sống lại. Cùng một sự việc, một hoàn cảnh, một lời nói,… mỗi người sẽ có cách cảm nhận khác nhau, không chỉ phụ thuộc vào tính cách, sự hiểu biết mà cả những ǵ người đó đă từng trải qua nữa.
Cho nên, bạn thân yêu à, đừng vội đánh giá nỗi đau của người nào đó là yếu đuối, chưa trưởng thành,… bởi v́ bạn vốn không cảm được những ǵ họ đang chịu đựng. Cũng đừng bảo họ phải cố lên, mạnh mẽ lên; họ biết rơ những điều đó, nhưng chúng không phải là điều mà họ cần.
Bạn không cần phải suy nghĩ những câu từ đao to búa lớn hay cảm động ḷng người để giục họ tiến lên, bạn chỉ cần ngồi bên cạnh lắng nghe sự im lặng của họ, giúp họ kết nối lại với những giá trị của bản thân, vậy là đủ rồi.
C̣n bạn, bạn đă nhận được những lời an ủi “có sức sát thương” nào chưa?
VietBF@sưu tập