Trong 7 năm chung sống, điều khiến tôi day dứt nhất là không được tự do tiêu tiền. Năm đầu tiên kết hôn, tôi mang thai do sức khỏe yếu và bị dọa sảy cộng thêm là thai phụ tuổi cao nên phải nằm liệt giường theo chỉ định của bác sĩ. Cứ như thế, tôi mất đi công việc mà bản thân đă dày công xây dựng trong 9-10 năm và sắp được thăng chức.
Sau khi sinh con gái, tôi muốn quay trở lại làm việc. Một phần là do mẹ chồng sức khỏe yếu và không thể phụ giúp chăm con. Bên cạnh đó, chồng tôi muốn có con trai. V́ thế, chồng tôi đă thuyết phục:
- "Sinh đứa nữa đi. Anh là con một trong nhà, dù sao cũng phải có con trai! Em không cần đi làm, anh sẽ kiếm tiền nuôi em!". Với những lời nói đó, tôi đă ở nhà và sinh cho chồng đứa con thứ 2. Trong 4 năm đầu tiên của hôn nhân, thay v́ kiếm tiền nuôi tôi th́ chồng lại hạn chế mức chi tiêu của cả gia đ́nh. Vào ngày lễ t́nh nhân ngay sau khi sinh đứa con thứ 2, tôi đă ngỏ ư với chồng:
-"Em thích hoa hồng. Buổi tối, khi cửa hàng hoa sắp đóng cửa, hăy mua cho em một bó hoa hồng giảm giá được không?"
"Vậy giảm giá th́ sao? Có tốn tiền không? 60.000 hay 120.0000 ngh́n? Chỗ tiền đó em có thể mua giấy vệ sinh cho cả nhà. Nếu không kiếm được tiền, em nên dùng năo để nghĩ cách tiết kiệm tiền!" Chồng từ chối. Chưa dừng lại ở đó, trong dịp em gái đi lấy chồng v́ không có quần áo mặc cho ngày trọng đại đó tôi đă nói với chồng:
- "Em là chị gái. Em không thể ăn mặc quá tồi tàn. Như thế sẽ làm bố mẹ và em gái em xấu mặt. Hơn nữa, cân nặng hiện tại của em không thể mặc chiếc váy cũ trước đây. Anh mua cho em một chiếc váy đi!".
“- Bao nhiêu?”, chồng hỏi.
"- Em đă đến cửa hàng và xem. Nó khoảng 600.000 ngh́n nhưng em đă t́m kiếm trên mạng và giá chỉ bằng một nửa thôi!".
"- Cái ǵ? Mua một cái váy mà hơn 600.000 ngh́n sao? Bộ đồ trước kia của cô vẫn c̣n đẹp? Em gái em đă kết hôn, người ta không nh́n cô đâu. Hơn nữa cô c̣n là mẹ của hai đứa nhỏ, cô mặc cái ǵ th́ cần ǵ để ư! Không mua!". Chồng quát lớn từ chối.
Kết quả là một ngày trước đám cưới của em gái tôi, mẹ tôi đă không thể chịu đựng được và mua cho tôi một chiếc váy tử tế với giá gần hơn 1 triệu. Điều này khiến tôi cực kỳ xấu hổ và bị sỉ nhục. Khi biết quần áo của tôi đắt như vậy, chồng đă trực tiếp mỉa mai:
- "Cái váy này 1 triệu 2 sao? Cô thật ngu ngốc, không có đầu óc, không nên bỏ ra mặc một lần rồi trả lại đi. Thử nghĩ mà xem 1 triệu 2 mua được bao nhiêu sữa bột và bỉm cho con? Bây giờ cô không xứng mặc quần áo đẹp như vậy, mặc vào cũng không đẹp. Người ta c̣n nghĩ cô mặc đồ ngủ đấy. Thật phí tiền!"
Trong những năm gần đây, để hạn chế chi tiêu của tôi, chồng đă dùng đến mọi thủ đoạn. Anh ta thường đưa cho tôi không quá 10 triệu một tháng để chi tiêu tất cả cho gia đ́nh 5 miệng ăn. Nhà ngoại lại phụ cấp cho tôi tháng cũng 10 triệu nhưng lương người lao động b́nh thường.Tất cả những đồ đạc muốn mua trong nhà đều phải đưa danh sách cho anh ta xét duyệt.
Một chuyến đi mua sắm vào năm ngoái đă khiến trái tim tôi hoàn toàn tuyệt vọng và nguội lạnh với chồng. Chuyện là trước trong giỏ hàng của tôi bị thiếu 3 món đồ tôi đă bỏ giỏ và được thêm 3 thứ khác. Tôi hỏi chồng:
- “Trong giỏ hàng mua bồn ngâm chân cho mẹ em, sao lại biến mất?”
- "Cô không kiếm ra tiền, việc hiếu kính mẹ cô nên để lại cho em cô. Mẹ cô cũng không mua nhà lầu xe hơi cho cô!”
- "Nhưng mẹ tôi thường trợ cấp cho cuộc sống của chúng ta và giúp tôi chăm sóc bọn trẻ. Gần đây, mẹ tôi luôn bị đau chân. Hơn nữa bồn ngâm chân chỉ có giá 220 ngh́n th́ có vấn đề ǵ?". Tôi vừa khóc vừa nói.
- "220 ngh́n th́ không phải là tiền à? Cô cố kiếm 220 ngh́n đi".
- " Tôi c̣n mua thuốc hạ huyết áp cho bố, sao chúng lại mất?” Tôi hỏi lại chồng.
- "Nhà mẹ đẻ của cô không đủ tiền à. Tôi không mua đâu!" Chồng trả lời.
- "C̣n có một thỏi son dưỡng 100 ngh́n sao tôi không được mua? Ngày nào tôi cũng đưa đón con, miệng khô nứt nẻ. Tại sao không mua cho tôi một thỏi son?". Tôi bật khóc.
- "Bôi ít dầu thức ăn là được. Mua son dưỡng làm ǵ? Không kiếm được th́ phải tiết kiệm. Đến bao giờ cô mới hiểu chân lư này!", Người chồng hờ hững nói: Các sản phẩm bổ sung trong lần mua sắm này toàn bộ đều là đồ của chồng tôi. Anh ta mua những thứ cao cấp có giá thấp nhất là 1 triệu và đắt nhất là 15 triệu.
- “Không có ǵ lạ, không kiếm tiền th́ cô không có tư cách nói!”, chồng đáp lại.
Ngoài hạn chế về tài chính, người chồng đă nhắm mắt làm ngơ trước mọi nỗ lực của tôi.
Cứ 4h sáng, tôi phải dậy, thay tă cho con trai và chuẩn bị quần áo cho con gái, cho chồng. 5h bắt đầu nấu bữa sáng và xong gọi chồng con dậy ăn.
- " Cô không rửa bát à! Cô thực sự có thể làm ǵ được?", Chồng tức giận nói.
Sau khi chồng con ăn hết, tôi mới ăn nốt phần c̣n lại. Thấy vậy chồng nói tôi:
- "Nh́n cô ḱa, cứ như quỷ đói tái sinh vậy! Thật xấu hổ!".
Buổi tối, tôi thường một tay bế con trai, tay kia ôm con gái và đi chợ mua đồ ăn. Vừa bước vào cửa, tôi nh́n thấy hai chiếc tất do chồng ném, một đôi giày cạnh cửa và một đôi cạnh cửa pḥng tắm.
- “Giúp tôi bế con lên, tay tôi tê cứng rồi!” Tôi hét lên với chồng.
Chồng không trả lời, tiếp tục nằm trên ghế sofa và xem điện thoại. Tôi đặt con xuống, nhặt hai chiếc tất và một đôi giày của chồng lên cất đi:
- “Anh về sớm một chút đi, dọn dẹp rồi nấu đồ ăn được không!” Tôi bất lực nói với chồng.
- "Tôi làm hết rồi th́ cô làm ǵ vậy? Không kiếm ra tiền c̣n muốn lười biếng sao?” Chồng vừa nói vừa dùng điện thoại di động.
- "Anh giúp tôi đi, tôi nấu cơm, anh trông chừng con trai, giúp con gái làm bài tập, nếu không chúng ta không ăn cơm được đâu!".
- "Không giúp! Cô vừa lười vừa ngu. Phụ nữ khác lo công việc, lo gia đ́nh c̣n cô th́ suốt ngày lo nấu nướng, nuôi con!". Nói xong, chồng tôi bước vào pḥng ngồi chơi game.
Tôi làm bữa tối, tôi cho các con ăn, dọn dẹp nhà bếp, đưa hai đứa trẻ đi tắm, tự tay giặt đồ của cả nhà, giúp con gái làm bài tập và đọc sách tranh cho con trai nghe th́ cũng đă 23h30. Lúc này chồng đă ngủ say.
Điều khiến tôi quyết tâm ly hôn là việc chồng bạo hành tinh thần ngày càng thường xuyên hơn.
Đỉnh điểm dùng từ NGU với tôi.
Năm ngoái, mẹ chồng tôi bị tai biến mạch máu năo và phải nhập viện. Tôi đă đề xuất t́m y tá để chăm sóc mẹ chồng do quá bận v́ phải chăm sóc hai con. Anh ta đă giơ tay đánh tôi:
- "Cô bận rộn làm ǵ? Đồ bất hiếu!"
Sau khi mẹ chồng xuất viện, bà chuyển tới nhà chúng tôi sống. Trong một lần tôi đi đón con, khi về th́ thấy mẹ chồng nằm tiểu trên giường, đang định dọn dẹp th́ anh ta bước vào lại đánh tôi:
- “Cô hành hạ mẹ tôi à!”.
Năm ngoái, con trai tôi đi nhà trẻ và bản thân tôi muốn ra ngoài t́m việc nên tôi đă bàn với chồng cho mẹ chồng vào viện nằm. Anh ta ngay lập tức đánh tôi. Trước trận bạo hành của chồng, tôi không né tránh, khóc hay phản kháng mà lén quay lại video làm bằng chứng. Điều này giúp quá tŕnh khởi kiện ly hôn của tôi với chồng không mất nhiều thời gian… Tôi ly hôn ngay lần đầu tiên và nhờ công an đến để bảo vệ tôi khi tôi lấy đồ của ḿnh ra khỏi nhà. Tôi không thu nhập nên chưa nhận nuôi con. Đau chứ, nhưng toà nói chứng minh được thu nhập tôi sẽ nhận một đứa theo luật định. Ngày thứ hai sau ly hôn, chồng cũ phải tự đi chợ, thuê bảo mẫu. Tiền lương hàng tháng của bảo mẫu đầu tiên là 10 triệu nhưng cô ấy đă bỏ việc ngay sau khi làm được một ngày:
- " Nhà anh nhiều việc quá, nếu không trả được 40 triệu tôi sẽ không làm!"
Người bảo mẫu thứ hai được trả 15 triệu/ tháng, cô ấy làm việc được ba ngày th́ xin nghỉ việc, lư do là:
- “Tôi chỉ được thuê để trông trẻ thôi, c̣n mẹ anh phải thuê một người bảo mẫu khác để hoàn thành hết công việc!”
Người giúp việc thứ ba lương tháng 20 triệu nhưng yêu cầu nghiêm ngặt chế độ làm việc 8 tiếng, có nghỉ cuối tuần, nghỉ lễ và trợ cấp hàng năm. Họ xin nghỉ ngay sau 5 ngày...
Sau một tháng, chồng cũ xin nghỉ phép 13 lần và có nguy cơ bị sa thải. V́ họ không chịu nổi mẹ anh đă khó tính và anh không giúp đỡ việc nhà.
Người giúp việc thứ tư thậm chí c̣n yêu cầu mức lương hàng tháng là 25 triệu tùy theo t́nh h́nh.
Chịu không nổi, chồng cũ phải xin nghỉ việc để ở nhà chăm sóc con cái, chăm sóc mẹ già v́ không đủ tiền thuê giúp việc.
☘️🙏
Do đó, sau gần 2 tháng ly hôn anh ta lại t́m tới tôi:
- Anh xin em, chúng ta tái hôn đi! Một ḿnh anh không gánh nổi gia đ́nh đó" Là những ǵ chồng cũ nói với tôi sau gần 2 tháng ly hôn.
- " Không được, xin anh tránh ra, tôi c̣n phải đi làm”, tôi cự tuyệt.
- " Em nói đi làm là đi đến nhà người khác chăm sóc họ, nếu vậy sao em không về làm vợ anh, bà chủ nhà?". Chồng cũ hỏi lại tôi.
Nghe câu chất vấn của chồng cũ, trong ḷng tôi đầy sự khinh thường. Tôi nh́n thẳng vào mắt anh ta và lớn tiếng nói:
- "Bởi v́ làm vợ anh c̣n tệ hơn chăm sóc của người khác, họ c̣n tôn trọng tôi!"
- "Được, nếu cô làm chăm sóc họ, cô hăy về nhà chúng tôi làm việc, tôi sẽ trả tiền cho cô!".
- " Anh có thể cho tôi bao nhiêu tiền lương?” tôi hỏi
- " 20 triệu một tháng th́ sao?” người chồng cũ nói.
Tôi cười nhạt, đối với chồng cũ không chút khách khí nói:
“Thật xin lỗi, một tháng tôi đă kiếm được hơn 40 triệu rồi. Trong 30 triệu đó là công tôi ra sao? Trong khi 40 triệu tôi hưởng hết như cái chính họ tôn trọng tôi, tôn trọng công sức tôi bỏ ra chăm gia đ́nh họ, chứ không phải như anh tháng đưa 10 triệu mà c̣n chửi tôi, coi thường gia đ́nh tôi. Trong khi đó nhà ngoại tháng nào cũng 10-15 triệu cho tôi ..”
Nói xong liền đẩy chồng cũ ra để đi làm việc. Tôi xoay tua chăm sóc cơm nước, tắm giặt đúng giờ thuốc thang xoa bóp cho cặp vợ chồng lớn tuổi tai biến, rảnh làm việc nhà vợ chồng con ông đă trả 30 triệu/1 tháng. Chưa kể thỉnh thoảng chị chủ nhà cho đồ mặc đẹp. Tối tôi trông trẻ cho cặp gia đ́nh làm nhà hàng chăm ăn, ngủ dạy học giúp họ v́ 2-3h sáng cặp vợ chồng ấy mới về nên tôi có tấm đệm ngủ cạnh giường hai cháu lớp 2-4 trường Quốc tế. Sáng làm cơm hai cháu ăn rồi đưa ra đầu ngơ xe đưa đón học sinh là tôi quá giang một đoạn đến nhà ông bà kia làm việc .. Cộng vào tôi cũng hơn 45 triệu ăn uống họ lo, chỉ nhà chưa có tôi không đón con về được ..
Trên đường đi làm, tôi trút bỏ nỗi hận và bất b́nh trong ḷng, nhớ lại tất cả những trận đ̣n, sỉ nhục mà chồng cũ đă giáng cho ḿnh trong suốt 7 năm chung sống. Cứ ngày nghỉ tôi sang đón hai đứa đi chơi, nh́n con xót lắm nhưng nhà đâu đưa con về …
Mới hai tháng mà chồng gầy sọm đi, đấy là có bà d́ giúp một tay. Nay bà đang bị con gái réo về trông con gái sinh con. Chồng cũ cuống lên chạy nhờ bố mẹ tôi khuyên nhủ tôi về để chồng c̣n đi làm nếu không họ cho nghỉ việc luôn. Có làm mới biết mẹ ḿnh khó tính, hai đứa nhỏ nhiều việc đến nồi cơm cũng phải nấu bên nhăo cho bà bên khô cho con và ḿnh …
Chồng cũ ra sức thuyết phục tôi. Tôi chỉ cười ..
Phụ nữ ơi! Đừng bao giờ nghe chồng nói :
Ở nhà anh nuôi nhé
VietBF©sưu tập