Chuyện xảy ra đã lâu, thế mà chồng tôi vẫn còn ôm nỗi hận với người bạn của tôi.
Ngày chuẩn bị cưới, chúng tôi đi gửi thiệp mời bạn bè và có 1 sự cố không mong muốn xảy ra với chồng tôi. Chúng tôi đến nhà người bạn tên Thoa, khi đang nói chuyện vui vẻ thì cô ấy hỏi trình độ và công việc của chồng tôi. Lúc biết anh ấy học trung cấp thì bạn tôi phán 1 câu: "Sau này tớ phải lấy chồng hơn hẳn 1 cái đầu, không thể cưới người thấp kém được".
Lúc đó chồng tôi giận lắm, anh không thèm nói chuyện với Thoa nữa mà hối thúc tôi về. Vừa ra khỏi nhà bạn, chồng bảo tôi không nên kết giao với kiểu người coi thường trình độ học vấn của người khác. Biết chồng đang giận, tôi gật gù để xoa dịu anh.
Chuyện xảy ra đã 13 năm nay, thế mà chồng tôi vẫn còn nhớ trong đầu. Bằng chứng là ngày hôm qua, sau khi họp lớp xong, thấy trời còn sớm, tôi mời Thoa về nhà chơi.
Lúc mới gặp nhau, chồng tôi không nhận ra Thoa nhưng khi nói tên và là bạn học thì anh nói: "Có phải cô bạn ngày trước chê anh trình độ học vấn thấp hơn vợ không?".
Câu nói của chồng làm tôi bối rối, còn Thoa ngượng đỏ mặt, chưa biết phải trả lời ra sao thì anh ấy hỏi tiếp trình độ học vấn của chồng Thoa thế nào và thu nhập hiện tại mỗi tháng bao nhiêu.
Thay vì trả lời chồng tôi thì cô bạn bật khóc làm chúng tôi khó hiểu, không biết tình hình hiện tại của Thoa thế nào nữa. Tôi dỗ dành 1 lúc thì Thoa cũng bình tĩnh lại và kể chuyện gia đình. Cô ấy nói ngày đó cũng chọn được chồng có trình độ đại học ngang bằng nhưng tính cách thì không thể chấp nhận được.
Mỗi tháng anh kiếm được 30 triệu nhưng keo kiệt bủn xỉn lắm, mỗi tháng chỉ đưa cho Thoa 5 triệu chi tiêu sinh hoạt. Có bao nhiêu tiền anh ta để lo cho nhà nội và không đoái hoài đến nhà ngoại. Mỗi lần thiếu tiền hỏi xin chồng, anh ta mắng mỏ vợ chi tiêu hoang phí 1 trận rồi ném tiền lên người Thoa để trút sự tức giận.
Nhiều lần Thoa muốn ly hôn chồng lắm nhưng sợ bỏ rồi các con sẽ khổ nên phải cam chịu. Cô ấy gửi lời xin lỗi chồng tôi về lời nói năm xưa và rất hối hận vì đã chọn nhầm chồng. Khi biết rõ hoàn cảnh hiện tại của Thoa, chồng tôi không còn oán trách cô ấy. Thương bạn mà tôi không biết phải giúp thế nào nữa?
VietBF@ sưu tập
|