Một nữ bầu show U80 xinh đẹp tại Mỹ: Kinh doanh kiếm 50 ngh́n đô/tháng, mỗi năm làm vài chục show
Theo như có một nữ bầu show U80 xinh đẹp tại Mỹ là Phương Hồng Quế chia sẻ rằng, đến tận bây giờ tôi vẫn đang làm bầu show miệt mài, tới không có thời gian làm ǵ. Riêng một nhăn hàng ghế massage, đồ gia dụng một năm đă nhờ tôi làm mấy chục show rồi, v́ vậy tiền quảng cáo đă 20, 30 ngh́n đô rồi mà không bán được 40, 50 ngh́n đô th́ không thể duy tŕ được.
Phương Hồng Quế được biết đến là một bầu show khá mát tay tại hải ngoại hiện nay. Dù đă ở tuổi U80, nhưng bà vẫn trẻ đẹp và làm việc liên tục không mệt mỏi. Bà tâm sự về cuộc sống của ḿnh hiện tại.
Kinh doanh một tháng lăi 50 ngh́n đô
Tôi qua Mỹ tháng 3 năm 1991, tới tháng 7 đă được quay h́nh cho Thúy Nga rồi được mời đi show. Ngày đó tôi bán CD c̣n kiếm nhiều tiền hơn đi hát, cứ mỗi lần đi show lại mang theo 2 thùng CD để bán, mỗi thùng từ 150 tới 200 CD.
Cuộc sống ổn định nhưng tôi vẫn làm thêm nhiều nghề khác v́ có máu kinh doanh trong người. Tôi làm nhiều nghề lắm, đầu tiên là lồng tiếng phim, tới bán vé máy bay, bán hoa rồi bán máy massage, máy xông hơi… mở hẳn công ty.
Hồi xưa không có mạng xă hội như bây giờ, tôi phải đặt quảng cáo trên đài truyền h́nh. Mỗi tháng, tôi phải mất đến 20, 30 ngh́n đô tiền quảng cáo, nhưng được cái bán hàng rất chạy.
Tôi c̣n không có thời gian ăn uống v́ khách hàng điện thoại đặt hàng liên tục. Nhiều khi tôi đang ngồi ăn với bạn bè cũng phải lấy sổ ra ghi đơn hàng. Một tháng tôi lăi cũng phải được mấy chục ngh́n đô. Riêng tiền quảng cáo đă 20, 30 ngh́n đô rồi mà không bán được 40, 50 ngh́n đô th́ không thể duy tŕ được. Tôi c̣n đặt hẳn tên thương hiệu công ty cho ḿnh, vẽ cả logo, order logo.
Làm bầu show, một năm tổ chức mấy chục show
Đến tận bây giờ tôi vẫn đang làm bầu show miệt mài, tới không có thời gian làm ǵ. Riêng một nhăn hàng ghế massage, đồ gia dụng một năm đă nhờ tôi làm mấy chục show rồi.
Tôi phải làm hết, đưa đón, sắp xếp ca sĩ, thứ tự hát, bài này bài kia, bận tới mức không có thời gian để làm ǵ nữa. Mỗi tháng nhăn hàng đó đều có show, ở các thành phố khác nhau, tôi phải đi liên tục.
Cũng may ông trời cho tôi được minh mẫn, tới tuổi này vẫn c̣n nhớ để làm show. Nhưng nhiều khi tôi cũng hay quên lịch diễn của ca sĩ, nên phải xin lỗi ca sĩ hoài, ví dụ ca sĩ hát thứ 7 th́ tôi nhầm thành Chủ nhật. Nhiều ca sĩ kiến nghị tôi lắm, bảo sao em hát ngày này mà không có h́nh em ở poster. Lúc đó tôi mới ớ người ra rồi phải đi xử lư mọi chuyện.
Đâu phải chuyện công việc, ở nhà việc ǵ tôi cũng phải làm. Tôi lo cả việc nhà cửa nữa. Cả hai đứa con tuy lớn tuổi rồi nhưng vẫn ở chung với tôi v́ chưa lập gia đ́nh. Con trai lớn của tôi năm nay 41 tuổi vẫn chưa lấy vợ.Tôi lo hết mọi việc, nấu cơm, vườn tược, rồi nhà này nhà kia có đám cũng kêu đến tôi.
Một nữ ca sĩ làm chủ pḥng trà, đi xe hơi năm 18 tuổi: U80 vẫn đi bộ ngày 6km, trẻ đẹp lạ thường
Phương Hồng Quế đă chia sẻ về sự nghiệp lẫy lừng của cô: "Tôi đi hát từ năm 14 tuổi, tới 18 tuổi đă nổi tiếng đỉnh cao, được một chú nhà báo gọi là "Tivi chi bảo". So với những người khác, tôi kiếm nhiều tiền hơn v́ làm cả ngày. Tôi đi hát ở đài truyền h́nh, hát pḥng trà, vũ trường.
Lúc đó, tôi tự quản lư cho ḿnh, không có người quản lư như bây giờ. Mới 17 tuổi tôi đă có xe hơi, tới 18 tuổi th́ có bằng lái rồi tự lái xe ban ngày, tối đến th́ có tài xế riêng chở.
18 tuổi, tôi đă làm chủ pḥng trà và kiếm nhiều tiền. Pḥng trà của tôi có Hương Lan, Thái Châu, Elvis Phương tới hát. Tôi mở pḥng trà v́ nghĩ là đi hát nhiều chỗ quá, chi bằng mở một chỗ cho riêng ḿnh để hát cố định rồi mời người này người kia tới hát".
Về chuyện t́nh duyên, Phương Hồng Quế tâm sự: "Tôi có nhiều cuộc t́nh vắt vai nhưng sau năm 1975 mới lấy chồng, có hai con, một trai một gái. Tới năm 1991 th́ tôi sang Mỹ, c̣n ông xă tôi ở lại Việt Nam, không đi cùng tôi. Ông xă tôi là bác sĩ, nghĩ rằng lúc đó c̣n đang làm việc được nên muốn cống hiến, kiếm tiền. Ông xă bảo tôi cứ đưa con sang cho con cái đi học trước.Nhưng sau này th́ ông xă tôi lại lấy người khác, c̣n tôi ở Mỹ tới giờ cùng hai đứa con.
Tôi gặp ông xă từ lâu rồi, trong một lần đi hát ở Cần Thơ. Lúc đó tôi bị đau bụng vào viện và gặp ông ấy. Rất lâu sau tôi đi hát cho đoàn kịch Kim Cương bị bệnh vào viện Trần Hưng Đạo th́ gặp lại ông xă. Lúc đó, tôi đi xe máy c̣n ông ấy đi xe đạp. Ông ấy nghèo lắm, lương bác sĩ thấp. Nhiều khi hai đứa đi ăn phở tôi c̣n phải trả tiền".
Phương Hồng Quế hiện tại đă ở tuổi U80 nhưng vẫn trẻ trung, xinh đẹp một cách bất ngờ. Về bí quyết giữ ǵn nhan sắc và sức khỏe, nữ ca sĩ tiết lộ: "Tới giờ, dù đă ở tuổi U80 nhưng tôi vẫn đi bộ mỗi sáng 6km. Hồi trước, tôi c̣n chơi tenis. Trong nhóm tenis của tôi lúc đó có Kỳ Duyên, Lưu Bích, Carol Kim, Chí Tài.
Sau này tôi lớn tuổi rồi nên không dám chơi tenis nữa. Tôi thấy nhiều người v́ cao tuổi v́ chơi tenis ham quá nên đột quỵ ngay ở sân nên sợ. Tôi chuyển qua tập ở pḥng gym rồi bây giờ đi bộ v́ lớn tuổi th́ đi bộ tốt hơn. Tôi đi nhanh và đều nhưng không chạy".
Ngày xưa, người ta tính 1 cân là 16 lạng, nửa cân là 8 lạng, nên có cách nói “kẻ tám lạng, người nửa cân”, ư nghĩa là hai bên ngang ngửa nhau, không ai kém ai.
Vào thời mà người xưa c̣n tính theo kiểu 1 cân là 16 lạng ấy, có hai hiệu buôn gạo trên phố Nam ở một huyện nọ, một hiệu buôn tên là Vĩnh Xương, c̣n hiệu buôn kia tên là Phong Dụ.
Ông chủ hiệu buôn gạo Phong Dụ thấy thời buổi chiến tranh loạn lạc làm ăn khó khăn nên bèn nảy ra một sáng kiến kiếm thêm tiền.
Một hôm, v́ không muốn đám đông ḍm ngó nên ông mời một bậc thầy về cân lượng đến nhà của ḿnh, và nói với bậc thầy ấy rằng:
-“Phiền thầy chỉnh lại vạch cân sao cho 1 cân là 15 lạng rưỡi, tôi sẽ trả ngài thêm một xâu tiền.”
Bậc thầy về cân lượng này, nh́n thấy sâu tiền là quên hết đạo đức nghề nghiệp nên vui vẻ đồng ư ngay. Ông chủ hiệu buôn nói xong th́ để bậc thầy một ḿnh ở lại trong sân để chỉnh cân, c̣n ḿnh thong thả đi ra cửa hàng tiếp tục buôn bán.
Ông chủ hiệu buôn gạo này có 4 người con trai, các con đều phụ giúp ông trông coi cửa hàng. Cách đây hai tháng, con trai út cưới vợ là con gái của một thầy giáo trường tư thục.
Cô con dâu mới đang thêu thùa trong pḥng, t́nh cờ nghe được những ǵ cha chồng nói với bậc thầy cân lượng. Sau khi cha chồng ra ngoài, cô con dâu trầm ngâm suy nghĩ một lúc, rồi vội bước ra khỏi gian pḥng, nói với bậc thầy cân lượng rằng:
-“Cha tôi già rồi chắc có chút hồ đồ lẩm cẩm, vừa năy nhất định nói nhầm. Thỉnh ngài chỉnh 1 cân là 16 lạng rưỡi, tôi sẽ gửi Ngài thêm 2 xâu tiền nữa. Có điều, Ngài đừng để cha tôi biết nhé.”
V́ được thêm 2 xâu tiền nữa nên bậc thầy cân lượng đă đồng ư với cô con dâu. Chiếc cân với định lượng 1 cân 16 lạng rưỡi rất nhanh được hoàn tất, và bậc thầy cân lượng quả thật cũng không nói với ông chủ hiệu buôn về sự thay đổi này.
V́ người chủ hiệu buôn gạo đă nhiều lần nhờ bậc thầy chỉnh sửa cân nên tin tưởng vào tay nghề của ông, ông chủ bèn mang chiếc cân mới ra cửa hiệu sử dụng ngay trong ngày.
Chẳng bao lâu, việc kinh doanh của hiệu buôn gạo Phong Dụ phát đạt hẳn lên, ngay cả khách quen của hiệu buôn gạo Vĩnh Xương cũng ùn ùn kéo đến, hết người này đến người khác chuyển sang mua gạo ở Phong Dụ.
Qua một thời gian nữa, người ở phố Đông, người ở phố Tây, hầu như ai ai cũng đều bỏ gần t́m xa, từ mọi nẻo đường t́m đến Phong Dụ mua gạo. Lúc này, không cần phải nói, hiệu buôn Vĩnh Xương ở ngay đối diện lại vô cùng vắng vẻ, nói vui một chút, trước cửa có thể giăng lưới bắt chim cũng c̣n được.
Đến cuối năm, hiệu buôn gạo Phong Dụ làm ăn phát đạt, c̣n hiệu buôn gạo Vĩnh Xương không thể duy tŕ tiếp tục được nữa, đành phải sang nhượng lại cửa hàng cho ông chủ Phong Dụ.
Vào đêm giao thừa năm ấy, khi cả gia đ́nh quây quần bên nhau cùng ăn sủi cảo. Ông chủ hiệu buôn trong ḷng cao hứng bèn đố mọi người, xem ai có thể đoán đúng bí mật phát tài của ḿnh. Mọi người bàn tán xôn xao, có người nói rằng ông Trời phù hộ, có người cho rằng ông chủ quản lư tốt, có người cho rằng vị trí phong thủy tốt, có người cho rằng đó là công sức của cả gia đ́nh.
Ông cười ha ha và nói:
-“Ai cũng nói sai cả rồi. Chúng ta dựa vào cái ǵ để phát tài nhỉ? Đó là dựa vào cái cân! Cái cân của chúng ta định là 1 cân là 15 lạng rưỡi, cứ 1 cân gạo bán ra th́ thiếu đi nửa lạng, mỗi ngày bán vài trăm đến vài ngh́n cân th́ kiếm được thêm vài trăm đến vài ngh́n quan tiền, ngày ngày tích lũy, tháng tháng tích lũy, vậy là chúng ta phát tài rồi.”
Sau đó, ông kể lại câu chuyện hồi đầu năm đă trả thêm một xâu tiền để chỉnh lại cái cân cho cả nhà nghe.
Con cháu nghe xong, ngạc nhiên đến mức quên cả ăn sủi cảo. Sau giây phút bất ngờ, cả nhà đều nói ông thật cao minh biết mấy, âm thầm kiếm được rất nhiều tiền, chẳng hề lộ tung tích, ngay cả người trong nhà cũng không hề phát giác ra chuyện này. Ông chủ hiệu buôn đắc ư, vừa cười khà khà, vừa nhàn nhă vuốt râu hết lần này đến lần khác.
Lúc này, cô con dâu thứ tư mới từ từ đứng dậy và thưa với cha chồng rằng:
-“Con có một chuyện muốn nói với cha, trước khi nói, mong cha hứa hăy thứ lỗi cho con.”
Đợi cha chồng gật đầu, cô con dâu mới từ tốn kể lại cho gia đ́nh nghe câu chuyện đầu năm đă thêm hai xâu tiền để thay đổi 1 cân thành 16 lạng rưỡi.
Cô nói:
-“Cha nói đúng, chúng ta kiếm tiền từ cái cân. Cân của chúng ta nhiều hơn nửa lạng, khách hàng biết rằng hiệu buôn chúng ta kinh doanh thật thà, có hậu và họ đều muốn mua gạo của chúng ta, th́ tất nhiên việc kinh doanh của chúng ta sẽ phát đạt. Mặc dù mỗi cân gạo lăi ít đi một chút, nhưng lợi nhuận sẽ lớn hơn khi chúng ta bán được nhiều hơn. Chúng ta dựa vào sự thành thật mà phát tài ạ.”
Mọi người càng kinh ngạc và há hốc, không gian chợt im bặt. Mọi người đưa mắt nh́n nhau, bấy giờ ông chủ hiệu buôn không tin chuyện này là thật, bèn lấy cái cân mà ḿnh bán gạo mỗi ngày ra kiểm tra thử, quả thật 1 cân 16 lạng rưỡi.
Ông ấy ngẩn cả người, không nói một lời nào, chậm răi đi vào pḥng ngủ của ḿnh.
Sáng hôm sau, ngay khi cả nhà dùng bữa sáng đầu năm xong, ông chủ hiệu buôn tập hợp cả gia đ́nh lại, rồi chầm chậm tháo ch́a khóa cửa hàng ra khỏi dây thắt lưng và nói:
-“Ta già rồi, lẩm cẩm vô dụng rồi. Ta đă nghĩ về chuyện này cả đêm qua, nay quyết định giao lại ch́a khóa cửa hàng cho con dâu thứ tư quản lư, từ nay về sau mọi người đều nên nghe lời cô ấy đấy!”
——————————--- ---
Chịu thiệt không phải là việc xấu, “chịu thiệt là phúc”, “thiện hữu thiện báo” là có thật. Mỗi người đều là cán cân, chênh lệch giữa hai nửa lạng ấy, trong ḷng mỗi người thấu tỏ như gương. Chúng ta kinh doanh bất kể ngành nghề ǵ đều phải chú ư đến thật thà, gây dựng chữ UY TÍN, trước mắt th́ như là thiệt tḥi nhưng sẽ giữ được khách hàng bền lâu. Lợi nhuận sẽ từ đó mà ra.
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. V́ một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hăy ghé thăm chúng tôi, hăy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.