Theo như có một người bố giám đốc nhắn với người con trai trước ngày cưới là vợ không phải người thân nếu con phạm sai lầm, cô ta sẽ rời bỏ, v́ ta có thể hờn trách bố mẹ, nhưng vợ th́ không bởi quan hệ hai bên cùng có lợi để xây dựng lên t́nh yêu không cùng huyết thống cùng ta.
Ông bố giám đốc nhắn con trai trước ngày cưới: "Vợ không phải người thân. Con có thể la bố mẹ, nhưng với vợ th́ không v́ đây là mối quan hệ được xây dựng trên t́nh yêu không cùng huyết thống", người cha nói.
Bức thư được giám đốc một công ty niêm yết gửi cho con trai vào đám cưới, sau đó đă được đăng tải trên rất nhiều các trang báo mạng.
“Con trai!
Ngày mai là đám cưới của con và bố phải nói vài lời. Bắt đầu từ ngày mai chúng ta có thể là hai gia đ́nh. Mẹ con và bố không cần sự chăm sóc của con. Điều quan trọng nhất trong cuộc đời con là chăm sóc cô gái con sẽ cưới ngày mai.
Bố chưa hẳn đă đủ hiểu hết cuộc đời này nhưng cũng có một số thành tựu nhỏ. Bố phải nói rằng, sự hiện diện của mẹ con đă tạo ra một bước nhảy vọt trong cuộc đời bố.
Nhân cơ hội này bố ghi vài ḍng chia sẻ với con về hôn nhân từ hai người đàn ông với nhau, hy vọng con tránh phải đi đường ṿng.
Một cuộc hôn nhân tốt là ǵ?
Một số người nói khi hai người kết hôn, họ trở thành những người thân, nhưng bố muốn nói với con rằng cho dù con kết hôn bao nhiêu năm, con cũng phải nhớ: Cha mẹ và con cái là người thân, c̣n vợ chồng là người yêu. Hôn nhân phải dựa trên t́nh yêu.
Vợ con không phải người thân của con. Con có thể hờn trách, la lối bố và mẹ, bởi bố mẹ là người sinh ra con, dù sao con vẫn là con trai chúng ta, mối quan hệ này không thể chối bỏ. Nhưng vợ con th́ không, quan hệ với cô ấy là hai bên cùng có lợi, nếu con phạm lỗi, cô ấy sẽ rời con bất cứ lúc nào.
Đạo diễn Lư An mà con thích nhất từng trả lời phỏng vấn khiến bố rất tâm đắc. Khi được hỏi "Giai đoạn này, điều khiến anh cảm thấy hạnh phúc nhất là ǵ?", Lư An trả lời:
"Vợ có thể cười với ḿnh là tôi thấy nhẹ nhơm, hạnh phúc. Tôi làm chồng người ta, làm bố con người ta, không có nghĩa là hiển nhiên tôi có được sự tôn trọng và kính trọng của họ. Hàng ngày bạn vẫn cần phải cố gắng giành được sự tôn kính của họ. Đây chính là lư do khiến tôi không buông lơi".
Bố tin con nhất định cũng giành được sự tôn trọng từ vợ ḿnh.
Nói nhỏ với con nhé, thực ra kết hôn rất phiền phức, hôn nhân cũng không đẹp đẽ như chúng ta tưởng tượng. Một người từng nói: "Ư nghĩa của hôn nhân là ǵ? Không phải là thứ khiến bạn vui vẻ mỗi ngày, cũng không phải là thứ khiến bạn luôn có thể cảm nhận được. Nhiều lúc, thậm chí hôn nhân c̣n là điều ngược lại. Nó trói chặt chân tay, buộc cùng cả đống chuyện nhỏ nhặt, không liên quan khiến bạn mệt mỏi, nghi ngờ".
Thực ra giá trị đích thực của hôn nhân thể hiện ở mặt ngầm. Khi con buồn phiền, có một người ở bên nghe con giăi bày, khi con trống trải có một ánh mắt khiến con cảm thấy muốn thay đổi thứ ǵ đó, c̣n khi con thất bại, có một cánh cửa luôn mở rộng đón con. Người trong đó không những không hề trách con, thậm chí c̣n chăm sóc vết thương cho con, buồn v́ nỗi buồn của con.
Bố mẹ cũng có thể làm được như vậy nhưng tiếc là sẽ không hiểu được con sâu sắc và cũng không thể ở bên con lâu đến thế. Rồi sẽ có một ngày bố mẹ đều phải rời xa con.
Bên con sẽ chỉ c̣n vợ, gia đ́nh nhỏ mà con xây dựng. Đây chính là lư do tại sao phải kết hôn, tại sao phải hết ḷng duy tŕ và bồi đắp cuộc hôn nhân.
Đây cũng là điều bố muốn nói với con: Tốt với vợ là việc quan trọng nhất trong cuộc đời của một người đàn ông.
Những năm con c̣n nhỏ, bố trong thời kỳ lập nghiệp bận rộn, thế nên mọi việc trong nhà, nuôi dạy con, chăm lo ông bà nội, thăm hỏi người thân, bạn bè... đều do mẹ con lo liệu.
Hồi đầu bố nghĩ đây là lẽ dĩ nhiên và làm việc nhà chẳng có ǵ khó. Cho đến một lần bà ngoại bị ốm và mẹ con đi chăm bà. Mỗi ngày tan làm bố phải vội về nấu nướng cho con, rồi dọn dẹp và trông con học. Lúc đó con ở cái tuổi nghịch ngợm, chỉ ham chơi, mỗi ngày trông con học bố thấy ức chế.
Hai tuần đó, bố vô cùng mệt mỏi. Quần áo bẩn chất thành đống trong nhà. Đâu đâu trong nhà cũng bám bụi. Mấy lần bố mệt quá không dậy được nên con phải đi học muộn. Từ sau lần đó, bố mới biết được mẹ con vất vả thế nào.
Tiểu thuyết gia Lư Bích Hoa từng nói: "Phải yêu nhường nào mới có thể sẵn ḷng đứng trong bếp rửa cả đống bát đĩa đó". Vấn đề ở đây không phải là thực sự đă làm được ǵ mà là "động lực" để làm. Một người phụ nữ kết hôn rồi th́ tâm tư của cô ấy đều dành cả cho gia đ́nh. Thế nên sau này tan làm, con hăy hỏi xem vợ con có cần giúp ǵ không và san sẻ việc nhà cùng cô ấy. Yêu nhau và lấy nhau, cần phải hiểu những khó khăn của nhau, đánh giá cao đóng góp của nhau cho cuộc hôn nhân.
Đàn ông tốt với vợ mới có thể thành công.
Gia đ́nh chúng ta từng có một lần bị khủng hoảng. Khi đó bố nghỉ việc công chức chuyển sang làm kinh doanh nhưng lại không có kinh nghiệm ǵ nên bị l.ừa, không những m.ất tiền, c̣n n.ợ nhiều. Chúng ta phải chuyển đến một căn hộ nhỏ, điều kiện sống kém xa trước, nhiều lúc nơm nớp chủ nợ đến đ̣i tiền. Người thân và bạn bè đều dần dần xa lánh chúng ta. Thời gian đó bố tuyệt vọng.
Bố nói với mẹ con nên l.y h.ôn, như vậy ít nhất mẹ và con sẽ không bị liên lụy. Nhưng bà ấy nói, "chúng ta là người một nhà, sao có thể xa rời nhau được?" Sau đó, mẹ con đă t́m đến những người nợ tiền chúng ta trước đây đ̣i trả. Nhiều người đóng sầm cửa lại, bố khuyên mẹ từ bỏ đi, nhưng bà ấy vẫn quyết tâm. Cuối cùng mẹ con thật sự đă gom được một khoản tiền, rồi sau cùng nhà chúng ta gây dựng lại.
Thế nên bố luôn nói với con, ở nhà chúng ta, mẹ con to nhất, bố con ta nợ mẹ quá nhiều. Khi một người đàn ông gặp thất bại, người có thể ở bên con, giúp đỡ con, vực con dậy chính là vợ của con.
Bố từng đọc một nghiên cứu liên quan đến quan hệ giữa gia đ́nh và sự nghiệp của người đàn ông. Thông qua phân tích những người thành đạt xung quanh và số đông quần chúng, họ rút ra được kết luận như sau: Người đàn ông yêu vợ càng dễ dàng thành công trong sự nghiệp
Bố cũng hy vọng con là người cha tốt
Có một điều bố phải nói, thực sự người cha có ảnh hưởng đến con cái nhiều hơn mẹ. Bố không muốn con trở thành một người cha, điều bố mong là con trở thành h́nh mẫu cho các con của ḿnh.
Trong quá tŕnh con trưởng thành, dù bố hay đi công tác, ít ăn cơm nhà, bố vẫn gọi điện mỗi ngày về hỏi t́nh h́nh của con. V́ có con, bố không sa đà nhậu nhẹt, không h.út th.uốc và h́nh thành thói quen đọc sách. Bởi v́ bố mong con có một cơ thể khoẻ mạnh và lớn lên b́nh thường, v́ bố biết chẳng thể muốn con đọc sách khi bố ôm điện thoại trên sofa.
Muốn một đứa con ngay thẳng và tử tế trong tương lai th́ chính người cha phải ở được vị trí ấy...
Hôm nay bố nói hơi nhiều. Mẹ con đang nhờ bố giúp rửa rau, bố không luyên thuyên nữa. Chúc con có được người vợ xinh đẹp, lương thiện, ư chí như mẹ con! (câu này là mẹ con bắt bố nói).
Bố măi yêu con.”