Nhớ 'một câu nhịn chín câu lành', người Việt sẽ không hung dữ
Hơn nhau không phải ở nắm đấm mà là ở khả năng học tập, làm việc, chia sẻ, thương yêu, tử tế với ḿnh, với người trong mối quan hệ với cuộc sống xung quanh!
Hạ cẳng tay, thượng cẳng chân sau khi va chạm giao thông - Ảnh do bạn đọc cung cấp
Cách đây mấy bữa, trên đường đi làm về, tôi thấy một đám đông ở Hàng Xanh (Q.B́nh Thạnh, TP.HCM), nghĩ là có kẹt xe. Tới gần mới phát hiện là vừa có vụ va quẹt và hai tài xế đang căi nhau, người đi đường ngang qua ai cũng lắc đầu.
Chuyện va quẹt trên phố đông như Sài G̣n giờ tan tầm là chuyện cơm bữa, nếu cảm thông và chia sẻ được th́ có lẽ người ta sẽ nhẹ nhàng cho qua, tôi nghĩ vậy!
Môi trường nhiều mầm mống bạo lực
Thường người ta sẽ nổi nóng khi gặp một chuyện bất như ư nào đó, như vừa bị sếp la, ra cổng cơ quan bảo vệ đùa một câu, liền sân si. Nỗi buồn, sự bực bội là thứ năng lượng chi phối hành xử khiến người ta không thể kiềm chế được cơn tức dâng lên, lây sang người khác.
V́ vậy, có người dễ nổi nóng đă cảnh báo: "Thấy tôi ‘khó ở’ là tránh xa xa giùm, không ăn mắng ráng chịu". Theo đó, người nóng lâu ngày họ cũng biết tính khí của ḿnh nên có "chống chỉ định" chuyện nói đùa, tiếp xúc lúc họ đang không vui, căng thẳng. Thực ra, khi quá mệt mỏi, phiền muộn trong ḷng, ta không c̣n giữ được ḿnh.
Có người bạn của tôi b́nh thường hiền queo, ai nói ǵ cũng cười. Bỗng một ngày, tôi hỏi "sao buồn dữ rứa?" lại bị bạn nạt cho một câu nghe chưng hửng. Trời, bạn ḿnh đây sao? Mới đầu tôi phản ứng vậy, nhưng chợt dừng lại v́ nhớ ra, đây không phải là bản chất của bạn. Có thể bạn đang có một nỗi niềm, áp lực từ cuộc sống, gia đ́nh, t́nh yêu hoặc bản thân đang trải qua bệnh tật, sự cố…
Ai cũng có lúc nóng giận, nếu ḿnh hiểu th́ sẽ không khiến ngọn lửa trong họ cháy phừng. Tôi im lặng và không bỏ mặc, cuối cùng cũng nghe được thổ lộ từ bạn. Bạn bị nhiều áp lực trong công việc: sếp chèn ép, đồng nghiệp t́m cách chơi khăm, lương không cao, phải chật vật trang trải cuộc sống…
Tất nhiên, nhiều người khó khăn hơn nhưng họ không nổi nóng. Đó là tính cách và sức chịu đựng của từng người. Sự nóng tính là một thói quen được huấn tập hằng ngày theo nguyên lư:
"Thói quen tạo nên tính cách, tính cách tạo nên số phận".
V́ thế, các chuyên gia tâm lư khi chia sẻ với tôi về thói vũ phu của chồng vẫn thường lưu ư, có thể anh ấy từng bị bạo hành lúc nhỏ, từng sống gần những gia đ́nh lớn tiếng, ồn ào đánh căi nhau như cơm bữa.
Sự tác động của cuộc sống xung quanh lên tính cách con người theo hướng đó được ông bà xưa đúc kết rằng "gần mực th́ đen". Cái đen đó cần có thời gian thanh lọc để dần trắng, nhưng nếu vẫn tiếp tục nuôi dưỡng trong môi trường đen hơn th́ sẽ đen đậm hơn.
Ngày nay các văn hóa phẩm mang tính bạo lực vẫn đầy rẫy trên mạng và tồn tại trong cuộc sống, giải trí của nhiều người: từ game online đến phim ảnh. Thường ngày tiếp xúc với sự đánh đấm, máu me trong các "thức ăn tinh thần" đó khiến năo quen với những "mùi vị" của bạo lực, từ đó hành xử theo.
Những kẻ "giang hồ mạng" được ngưỡng mộ và thu tiền trăm triệu cũng chính là một "h́nh tượng" khiến người ta thay đổi suy nghĩ: cần ǵ học hành, tử tế, chỉ cần có "số má" là có thể lên đời.
Môi trường bên ngoài đă vậy, trong nhà trường, gia đ́nh cũng đầy mầm mống bạo lực, tránh sao người trẻ không hoang mang và hành xử theo cách tương tự. Đây mới là điều đáng lo, và người lớn muốn thay đổi không khí bạo lực lan tràn th́ chính bản thân phải nỗ lực để ứng xử nhẹ nhàng với nhau trước.
Nhẫn để yêu thương
Không thể có kết cục tốt với những người nóng nảy. Nhân vật Trương Phi trong Tam Quốc Chí là h́nh mẫu của nóng tính dẫn đến hư sự và mang họa sát thân. Ai cũng nóng nảy trong hành xử th́ chiến tranh sẽ nổ ra, thương vong là tất yếu.
Một câu nói đùa cũng thành chuyện lớn v́ con người ta quá nóng, quá hung dữ; đi nhậu lo hát karaoke cũng bị đánh chết th́… ôi thôi, cuộc sống quá kinh khủng. Pháp luật cần nghiêm minh để trừng trị việc vô cớ đánh, giết người nhưng đó là xử lư phần ngọn, c̣n cái gốc vẫn là giáo dục.
Làm sao để con người có thể chậm lại để phân tích kỹ hơn từng câu nói, từng biểu hiện của người khác, trong đó có thân nhân, bạn bè ḿnh để không chụp mũ rồi hành xử như người điên, người say?
Sống thiền hay b́nh tĩnh sống, sống chậm, sống có chánh niệm… là những cách sống theo tinh thần "nhẫn để yêu thương". Đầu tiên là thương ḿnh. Một người chỉ được người khác tin tưởng, nể trọng và giao việc khi có sự chín chắn, điềm tĩnh trong xử lư. Như vậy, người sống có lư trí, điềm tĩnh chính là cách sống lợi lạc tự thân.
C̣n cái lợi cho người xung quanh, nhất là người thân - thương th́ cũng dễ dàng để thấy. Con cái sẽ học được nhiều điều hay ho từ bố mẹ có cách sống nhẹ nhàng, t́nh cảm. Đó mới là gia tài quư giá để lại cho con.
Hành xử nóng tính dẫn tới hư việc, hại người th́ ṿng lao lư chờ ḿnh là chắc chắn. Một khi đă gây ra sự cố mới hối th́ đâu c̣n kịp. Nhiều người b́nh luận thiếu niên 16 tuổi rút dao đâm chết người nhắc ḿnh chuyện chạy xe chính là "anh hùng rơm", chứng tỏ với bạn gái nhưng rồi được ǵ sau lần ra tay đó? Tù tội và có thể mất luôn bạn gái.
Ai đợi và ai chấp nhận một người giết người làm người yêu, người chồng, người cha tương lai?
Thực ra, sân si - ai cũng có. Cái chính là cách quản lư năng lương tiêu cực đó để những năng lượng tích cực phát triển. Để làm được điều đó, phải xây dựng lối sống nhân văn từ chính mỗi gia đ́nh, người lớn dạy trẻ nhẫn nhịn để an lành như ông bà ḿnh nhắc "một câu nhịn chín câu lành".
Việt Kiều: "Tôi Về Việt Nam, Chẳng Nơi Đâu Bằng TP. Hồ Chệt Ma" !!!!!
Tạm biệt thành phố nhỏ London , ngoại ô của thành phố lớn Toronto , Canada giá lạnh, buồn sầu , và đầy dẫy tệ nạn xă hội, tôi trở về thăm quê hương yêu dấu VN vào một ngày cuối tháng ba khí hậu oi nồng. Tôi dự định về để đi thăm các miền quê , các vườn cây trái , đồng lúa nước , vui thú câu cá sông , câu tôm càng xanh , câu cua , tát đ́a , tát mương , trèo hái dừa xiêm và đi xuồng trên các kênh lạch hái dừa nước trong vài ba tuần ở Tiền Giang và Bến Tre , rồi trở lại Gia-nă-Đại ( Canada ) .
Đặt chân xuống phi trường Tân Sơn Nhất đúng 12 giờ trưa, hơi lạnh từ các máy điều hoà được mở hết công suất không làm giảm ánh nắng gay gắt bên ngoài lăng kính của ga hàng không lớn nhất Đông Nam Á này.
Nh́n đoàn người rồng rắn xếp hàng đợi làm thủ tục nhập cảnh vào VN mà tôi ngán ngẩm, nhủ thầm không biết khi nào mới đến lượt ḿnh. Nhưng tôi đă lầm, các anh hải quan Việt Nam với tác phong rất chuyên nghiệp, họ làm thủ tục check-out nhanh không quá ba mươi giây cho mỗi hành khách . Đoàn người dần dần ngắn lại.
Khi đến lượt tôi, anh hải quan trẻ tuổi trán lấm tấm mồ hôi vui vẻ hỏi thăm về hành tŕnh bay, sức khoẻ của tôi cùng gia đ́nh, sau đó anh nhă nhặn thông báo về số hành lư mà tôi đem vô Việt Nam như sau:
- Thưa anh, bộ phận giao nhận hành lư báo cho tôi biết là anh đem số lượng vàng, ngoại tệ , kim cương và các xa xỉ phẩm về Việt Nam nhiều qúa trên mức quy định , nhưng chúng tôi biết anh vi phạm lần đầu nên quyết định không xử phạt đâu ạ.
Nghe anh hải quan nói thế, tôi vui quá thật thà khai luôn :
– Nói thật với em, số tiền mấy triệu đô , mấy kư vàng lá cùng với nửa kư hột xoàn là tài sản của anh dành dụm trong mười năm bưng phở, rửa chén và quét chợ , nhặt rác , lau chùi , quét dọn các trường học , các pḥng ốc bên Canada đấy em ạ. Nay anh quyết định đem hết về Việt Nam để làm từ thiện giúp các bé gái từ 18 đến 25 tuổi ở các quán bia ôm , quán Karaoke , quán nhậu ven đường làm vốn buôn bán , mong các em thông cảm .
Anh hải quan trẻ thay đổi cách xưng hô, nh́n tôi cười tươi rói , vui vẻ bảo :
– Tụi em biết mà, nên không xử phạt anh đâu. À, c̣n mấy chục cái iphone X với va-li nước hoa , lần sau anh nhớ ràng buộc cẩn thận nhé, kẻo bể th́ tiếc lắm. Tất cả đang ở đây, mời anh kiểm tra cho kỹ xem có thất thoát ǵ không ạ !
Nói xong anh quay qua hai người bạn hải quan ở bàn bên cạnh lúc này đă hết khách, nhờ họ bỏ hành lư của tôi lên xe, đẩy ra cửa dùm. Cảm động trước nghĩa cử cao đẹp ấy, tôi có nhă ư tặng mỗi anh một cái iphone th́ mấy anh khoát tay chối từ khéo léo :
– Cảm ơn anh, chúng em không nhận đâu ạ, anh hăy để dành tặng những người nghèo túng hơn tụi em.
Tôi cố nài nỉ họ nhận làm kỷ niệm , nhưng thái độ của họ từ chối rất dứt khoát , một anh nói:
– Chúng em làm hải quan tuy đồng lương không bao nhiêu, nhưng cũng đủ nuôi vợ và các con rau cháo qua ngày anh ạ, hôm nào rảnh anh mời tụi em ly cà phê cóc là vui rồi.
Nói xong họ lịch sự cúi chào tôi , rồi quay trở lại với công việc thầm lặng ấy. Tôi ngoắc một chiếc taxi bụng nghĩ thầm “Các người nầy ǵ đâu mà dễ thương thế, ước ǵ ḿnh có được người thân làm hải quan như mấy anh này th́ tự hào biết mấy”.
Taxi đưa tôi về dọc theo đại lộ Nam Kỳ Khởi Nghĩa cây dài bóng mát , ḍng người xe cộ tuy đông đúc nhưng lưu thông một cách trật tự, không hề nghe tiếng c̣i xe nhặng xị inh ỏi như ở Toronto. Khi xe dừng đèn đỏ ở ngă tư Lư Chính Thắng, bác tài taxi lỡ cán vạch dành cho người đi bộ một chút liền bị chú công an giao thông áo vàng đưa gậy mời tấp xe vào lề. Tôi mở cửa xe bước xuống với bác tài, tŕnh bày hoàn cảnh của ḿnh v́ xa nhà đă lâu, nôn nóng được về đoàn tụ cùng ông bà và các cháu , các em . Chú công an nh́n tôi với ánh mắt nhân hậu rồi nhỏ nhẹ nói:
– Thôi, hai anh đi đi, lần sau nhớ chạy cẩn thận bác tài nhé. Chúc anh có những ngày vui vẻ bên người thân sau bao năm xa cách quê hương.
Tôi cảm ơn và xót xa khi chợt nhận ra chú công an ốm yếu gầy c̣m đứng giữa trưa nắng gắt cầm gậy điều khiển giao thông, mồ hôi mồ kê nhễ nhại. Tôi lại gần, móc ví lấy mười tờ một trăm đô dúi vào tay chú, khẽ nói:
– Xin gửi anh chút đỉnh cà phê ăn sáng. Mong anh nhận cho tôi vui.
Chú công an thay đổi ngay thái độ hiền hoà ban đầu, anh đứng nghiêm, quắc mắc nh́n tôi, nét mặt đanh lại, nói dơng dạc từng tiếng một:
– Chúng tôi, những người cảnh sát giao thông, đói cho sạch, rách cho thơm, thà chết chứ không bao giờ nhận tiền của dân, anh vui ḷng cất tiền vô, nếu không tôi sẽ lập biên bản truy tố anh về tội đưa hối lộ !
Nghe chú công an nói thế tôi đỏ mặt thẹn thùng cất tiền vào ví, ngượng nghịu chào chú rồi lên xe. Trên đường về tôi cảm thấy thật xấu hổ nhục nhă v́ những hành động của ḿnh vừa qua. Tuy vậy, ḷng tôi rộn ràng niềm hạnh phúc, một sự tin tưởng vô bờ bến đối với những người tuy xa lạ nhưng rất đỗi gần gũi, luôn hiện diện quanh tôi mọi lúc mọi nơi, mà như anh hải quan và chú công an giao thông kia là một ví dụ điển h́nh.
V́ cảm xúc dâng tràn, tôi không kiềm chế được bản tính hiếu thắng bốc đồng của ḿnh, nên đợi lúc xe chạy đến cầu Điện Biên Phủ th́ kêu bác tài dừng xe, tôi nhảy xuống leo lên lan-can cầu, đứng thẳng ngửa mặt lên trời, dang rộng hai tay và hát rất to:
“ Những thành phố Tê đă đi qua,
Đây Sô-ma-li , đây Ăng-gô-la , đây Ca-mơ-run..
Nhưng có đâu bằng Thành phố Hồ Chí Minh hôm qua, nhưng có đâu bằng Thành phố Hồ Chí Minh mai sau, - Tê có mơ ngày hát câu hồi hương….!”
Vừa hát đến đây ngó xuống thấy người đi đường thắng xe lại nh́n ḿnh một cách khác lạ , tôi quê quá dừng lại không hát nữa vội chui vào xe rồi kêu bác tài chạy một mạch , một lèo ... . Về đến nhà không kịp thay quần áo tắm rửa cơm nước, tôi vội viết lại câu chuyện này để dành năm sau gửi đi dự cuộc thi NÓI DÓC , NÓI PHÉT , NÓI LÁO , NÓI XẠO , NÓI LỪA nhân ngày Cá Tháng Tư trên phây-bút.... Ôi TP. HCM = Hồ Chó Ma = Hồ Chó Mèo = Hồ Chệt Ma !!!!! - Mi toàn là lừa xạo, gian trá, bịp bợm, gạt gẫm , lường gạt mọi người !!!!!
Vợ Chồng Không Duyên Không Gặp, Không Nợ không Đến
Trên đường đời tấp nập, người với người gặp nhau rồi trở thành bằng hữu tâm giao hay vợ chồng… hết thảy đều do hai chữ “duyên phận”. Tuy vậy, việc đối xử với nhau tốt xấu thế nào lại phải xét đến vấn đề nợ nghiệp.
V́ sao có một số phụ nữ thường phàn nàn về người chồng của ḿnh?
Người phụ nữ từ thời khắc được gả làm vợ của một người đàn ông th́ họ đă đem toàn bộ tâm, thân giao phó cho người đàn ông này. Sau khi kết hôn, họ sẽ phải một mực yêu thương gia đ́nh và chăm sóc chồng con.
Tuy nhiên, có những người cả đời không nhận được một câu động viên khích lệ của chồng. Thậm chí có người c̣n bị chồng lạnh nhạt, không coi trọng. Thế là họ sinh ra bực bội, than văn và phàn nàn về người chồng của ḿnh.
Nếu xét về mặt nhân quả trong đạo lư nhà Phật th́ đây là do kiếp trước người vợ đă thiếu nợ người chồng ở kiếp này của ḿnh. Người vợ đă bao giờ từng nghĩ: “Tại sao ḿnh không lấy người khác mà lại lấy chồng ḿnh bây giờ?” Đó là bởi v́ người vợ thiếu nợ người chồng nên kiếp này được gả cho anh ta để trả nợ. Nếu như không thiếu nợ th́ sẽ không đến, không có duyên th́ sẽ không tụ.
Có người phụ nữ lại nói: “Tôi không nợ chồng tôi thứ ǵ cả, bởi v́ chồng tôi đối xử rất tốt với tôi!”. Điều này là bởi v́ ông chồng ở kiếp trước mới là người đă mắc nợ. Không có nợ th́ sẽ không tạo thành một gia đ́nh.
Có những người đàn ông chỉ v́ mong muốn lấy được người vợ đó mà chấp nhận làm hết mọi việc từ chăm sóc gia đ́nh đến nuôi dưỡng con cái… Đây chẳng phải là v́ thiếu nợ sao? Chỉ là trong xă hội đa phần chúng ta chứng kiến đều là phụ nữ thiếu nợ đàn ông mà thôi.
Có người phụ nữ lại than rằng: “Tại sao tôi lại lấy được một người chồng vô dụng như vậy? Làm ǵ cũng không thành?”
Người phụ nữ kiểu này đi đâu cũng chỉ trích chồng của ḿnh là vô dụng, không làm được việc ǵ cả, việc kiếm sống toàn là do bản thân ḿnh đảm nhiệm. Kỳ thực, đó là bởi v́ ở kiếp trước, người đàn ông này đă v́ người vợ mà dốc hết sức ḿnh. Cho nên, ở kiếp này người vợ phải đền bù tổn thất đó cho người chồng. Đây không phải là người vợ gặp xui xẻo mà bởi v́ kiếp trước đă gieo nhân nào th́ kiếp này sẽ nhận được quả đó.
Cũng có cặp vợ chồng rất ḥa thuận, vợ chồng đối xử với nhau rất tốt, sẵn ḷng v́ nhau. Nhưng người vợ lại không mấy ḥa hợp với mẹ chồng. Đây là v́ người vợ đă thiếu nợ mẹ chồng của ḿnh ở kiếp trước. Nếu như giữa mẹ chồng và con dâu bất ḥa cũng đều là do oan thân, chủ nợ ở kiếp trước gặp lại trong kiếp này.
Phật gia giảng rằng, chấp nhận là có thể chấm dứt được oan nghiệp này. Cho nên, người vợ và người chồng đều nên giữ tâm b́nh tĩnh, chấp nhận người bạn đời của ḿnh.
Người phụ nữ được gả cho người đàn ông nào th́ đều là mệnh của họ. Hết thảy những người mà hôm nay chúng ta gặp đều là đă có trong mệnh rồi, đều là nhân gieo trồng từ kiếp trước, hôm nay mới nhận được quả như vậy. Đàn ông cũng vậy, không nợ sẽ không đến.
Cho nên, trong gia đ́nh, vợ chồng đừng nên trách mắng nhau, bởi v́ như vậy, nợ kiếp trước chưa giải quyết xong lại tăng thêm nợ ở kiếp này, tức là “nghiệp cũ chưa hết lại thêm nghiệp mới.” Hăy đối xử tử tế với nhau để hóa giải nợ kiếp trước.
Phật gia có câu: “Chúng sinh là b́nh đẳng”. Người chồng hay người vợ không phải là tài sản riêng của ḿnh, chỉ là có một đoạn nhân duyên với ḿnh ở kiếp trước, kiếp này đến để kết thúc đoạn nhân duyên đó mà thôi.
Duyên tận duyên tán, tất cả sẽ phân ly. Đừng oán trách người chồng hay người vợ của ḿnh mà hăy chấp nhận, bỏ công sức ra nhiều hơn, lặng lẽ giúp đỡ người kia nhiều hơn từ lúc này, bạn chắc chắn sẽ nhận được quả ngọt. Phàn nàn người khác cũng chỉ là tự làm hại ḿnh mà thôi.
Những Câu Nói Hay Giúp Chúng Ta Lựa Chọn Cách Sống Cho Riêng Ḿnh
Chuyện ở đời, khi đă qua đi th́ không nên hối tiếc. Dù đó là chuyện tốt hay xấu, cuối cùng cũng bất quá chỉ là một trải nghiệm. Những chuyện trước mắt mới là điều quan trọng.
1. Người càng có bản lĩnh th́ càng không tức giận.
Bản lĩnh của một người là được kết hợp từ tố chất, tu dưỡng, kiềm chế, học thức, năng lực và tài lực. V́ thế người bản lĩnh sẽ không v́ bất cứ một chuyện ǵ mà trở nên tức giận. Thông thường họ luôn biết cách kiềm chế bản thân, không để áp lực bên ngoài ảnh hưởng đến quyết định của chính ḿnh.
2. Tín nhiệm giống như một trang giấy, khi đă bị nhàu th́ cho dù có vuốt thế nào đi nữa, cũng không thể hồi phục lại như ban đầu.
3. Thành công căn bản không có bí quyết, nếu có th́ cũng chỉ là 4 từ: “khiêm tốn” và “kiên tŕ”.
4. Có thể mở miệng nói ra nỗi oan khuất của ḿnh, th́ đó không c̣n là oan khuất nữa. Cũng vậy, người có thể bỏ bạn ra đi, th́ đó chưa được tính là người yêu của bạn.
5. Đáng thương nhất của người phụ nữ, không phải là già đi theo năm tháng, mà là đánh mất phương hướng của ḿnh. Đáng tiếc nhất của người phụ nữ, không phải là hồng nhan không c̣n nữa, mà là đánh mất tự tin.
Một người phụ nữ có tâm hồn, là người phụ nữ có sức hấp dẫn. Một người phụ nữ có tín ngưỡng, là người phụ nữ có năng lượng.
6. Chuyện đă qua không nên hối tiếc. Nếu tốt đẹp, th́ đó là điều tuyệt vời; nếu tồi tệ, th́ coi như đó là một trải nghiệm. Những chuyện trước mắt, hiện tại, mới là quan trọng.
7. Thuận lợi, chỉ là một kiểu cuộc đời không có ǵ đặc sắc.
8. Nếu một người con trai thật sự yêu bạn, họ sẽ luôn nỗ lực để chăm sóc tốt cho bạn. C̣n nếu chuyện ǵ họ cũng so đo với bạn, nổi cáu vô cớ, vậy th́ chỉ có thể nói rằng anh ta yêu chính bản thân ḿnh, không phải yêu bạn.
9. Tâm thái không tốt, nói thẳng ra chính là v́ bản thân ḿnh c̣n nhỏ mọn. Khi tâm trí bạn cứ đặt vào những chuyện nhỏ nhoi th́ liệu cuộc sống của bạn có thể đạt được điều ǵ to lớn? Chỉ có bạn mới có thể thay đổi được chính ḿnh.
Giữa người với người, là duyên phận; giữa tâm với tâm, là giao lưu; giữa yêu và yêu, chính là cảm t́nh; giữa t́nh với t́nh, là thành tâm; giữa sai và sai, là tha thứ.
Ai cũng có tự trọng, ai cũng có khổ tâm, cách nghĩ, cách làm và cách sống không giống nhau. V́ thế chúng ta không cần phải khổ sở để thay đổi người khác, chỉ cần làm tốt phần của ḿnh là được rồi.
Trong những ngày cận Tết, báo chí ở Việt Nam đă phải lên tiếng "Thẳng thắn nh́n nhận vấn đề những thảm án liên tục xảy ra, con người cư xử với nhau ngày càng tàn bạo có một phần nguyên nhân từ việc uống nhiều bia rượu và thiếu đọc sách".
Nhưng không biết «thiếu đọc sách» là nguyên nhân của mải mê bia rượu hay v́ «bia rượu » mà thiếu đọc sách ? Hay c̣n nguyên nhơn nào nữa khác hơn ? Nhưng t́nh trạng «mải mê bia rượu» ngày nay ở Việt nam trở thành nghiêm trọng đến mức nào ?
Sự chọn lựa đă rơ
Theo báo chí ở Hà Nội, năm vừa qua, ngành văn hóa của Nhà Nước thu được 2000 tỷ đồng từ các hoạt động xuất bản với 24.000 cuốn sách, 375 loại ấn phẩm . Trong lúc đó, Nhà Nước thu vào được 66.000 tỷ động từ sự tiêu thụ 3 tỷ lít bia rượu của dân chúng . Sự thu nhập nhờ những hoạt động đối nghịch với chữ nghĩa, sách vở lại cao hơn 33 lần thu nhập nhờ chữ nghĩa !
Ngoài ra, theo điều tra của Google th́ người Việt Nam, nhứt là lớp thanh niên, vào internet xem những loại phim đồi trụy tinh thần nhiều nhứt so với nhiều nước khác . Phải chăng ư muốn nói đại bộ phận dân Việt nam ngày nay, tinh thần đồi trụy, hiểu biết thoái hóa, cơ thể suy nhược ?
Mỗi năm, người dân ở Việt Nam chi ra 3 tỷ đô-la để uống bia rượu. Nếu đem khối lượng bia rượu tiêu thụ đó chia cho dân số Việt nam, từ tuổi biết uống nưóc cho tới tuổi sắp bỏ uống nước, th́ mỗi người sẽ nhận đươc hơn 33 lít bia rượu / năm .
Thật ra số tiêu thụ ấy chưa thấm vào đâu nếu so với dân Tiệp và Đức . Dân Tiệp uống 135 lít bia / năm / người, Đức kém hơn, 107 lít / năm / người . Tây bét nhứt : 30 lít / năm / người . Nhưng Tây lại uống rượu chát (vin) nhiều hơn (44 lít / người / năm) . Có lẽ nhờ đó mà Tây ăn nhiều bơ, fromage, thịt nguội, …mà lại ít bị bịnh tim mạch hơn người Huê kỳ . Một mẫu người Pháp tay chơi là «tay cầm ly vin, tay kia đỡ mâm thịt nguôi và fromage» .
Nhưng, ở Việt Nam, bất kỳ ở đâu, trước nhà, ngoài ngơ, trong quán nhậu, vào bất kỳ giờ nào, sáng, trưa, chiếu, tối, đầu tuần, cuối tháng, cứ đưa mắt nh́n là thấy ngay có đầy người ngồi nhậu, với thái độ ung dung tự tại vô cùng thoải mái . Đa số là tuổi trẻ .
Phong cách nhậu của người Việt Nam không giống như người Âu châu . Theo kết quả điều tra, năm 2015, riêng dân Pháp, lớp tuổi trẻ từ 15 – 24 tuổi, có 12% uống bia rượu . Lớp lớn hơn có 32% uồng bia rượu . C̣n lại 55% là những người không uống . Và họ chỉ uống vào ngày nghỉ hay dịp lễ lộc . Những người đi làm việc, chiều về, tạt vào Bar, đứng bên Comptoir ( Quầy), uông 1, 2 ballon rượu chát ( 1 chai vin 75 cl rót được 6 ballons 12, 5 cl – Champagne, được 6, 7 coupes) hoặc 1, 2 đờ-mi như khai vị để về nhà ăn cơm ngon . Ở Pháp tuy là xứ sản xuất hàng đầu bia rượu, nhưng không thấy dân chúng đông nghẹt suốt ngày trong tiệm lớn nhỏ như ở Việt Nam . Ngoài ra, c̣n có luật cấm vị thành niên mua rượu ở chợ hay t́ệm và uống rượu ở quán.
Ở Việt Nam, người dân uống rượu như v́ «không biết làm ǵ, nghĩ ǵ» khác hơn . Uống để mà uống . Như một sanh hoạt hằng ngày phải có để nhắc nhở «ta c̣n đây » . Khi ta uống là ta thật sự «hiện hữu»!
Bạn bè lâu ngày gặp nhau tay bắt mặt mừng: nhậu ; ma chay, cưới hỏi, giỗ chạp: nhậu ; có chuyện vui: nhậu; gặp chuyện buồn: nhậu; hết giờ làm việc, đồng nghiệp cùng nhau thư giăn: nhậu; đi công tác phải biết “giao lưu ”, “kết nghĩa”: nhậu ; có khách đến nhà: nhậu…b́nh thường không làm ǵ, cũng…nhậu. Có tiền, nhậu theo có tiền . Hết tiền, nhậu nhiều hơn …
Người Việt nam ít đọc sách
Quả thật đây là điều đáng buồn khi thấy người dân không bỏ tiền ra mua sách đọc mà trái lại, có bao nhiêu tiền cũng sẵn sàng chi ra cho ăn nhậu.
Họ không cần đoc nhiều phải chăng v́ chỉ cần đọc một cuốn hay xem một tờ báo cũng có thể biết 24 000 cuốn kia hay 375 ấn phẩm kia nói ǵ, viết ǵ rồi ? Tất cả báo chí, sách vở, Phát thanh, TV đều nằm gọn trong tay nhà thầu khổng lồ là đảng cộng sản. Mà chính đảng viên cấp lănh đạo, lại chẳng có mấy người đọc sách. Bởi nhờ không đọc sách, họ mới lên được TW đảng !
Nói tới chuyện sách vở ở Việt Nam, Cỏ May nhớ lại năm 1977, vào khu phố lặc-xon của Ba tàu bán ve chai ở chợ lớn t́m mua phụ tùng máy tàu, tu bổ cho chiếc tàu chuẩn bị vượt biên, thấy con xẩm trẻ, con gái chủ tiệm, đang cầm quyển tiểu thuyết của Quỳnh Dao đoc, bèn hỏi nó đang học lớp mấy và tại sao không đoc sách của chương tŕnh Quốc văn mà đoc Quỳnh Dao?
Nó cho biết học lớp 11 . Đọc Quỳnh Dao v́ đọc sách kia th́ – nó vừa trả lời vừa lật quyển sách như để thuyết minh thêm cho rơ ư – ở đầu sách : «ổng » (Hồ Chí Minh), giữa sách : «ổng», ở cuối sách cũng «ổng» . Đọc cái ǵ ? Chỉ có liệng đi, vừa làm cử chỉ bằng cách như vứt quyển Quỳnh Dao nó đang cầm trên tay .
Việt Nam ngày nay có gần 30 triệu người dân chưa bao giờ biết sách là ǵ, 44% dân số thỉnh thoảng đọc, th́ coi đó như không đọc sách v́ đọc sách không thể nào «đọc cơ hội » được .
Theo kết quả điều tra phổ biến gần đây th́ người Việt Nam một năm chưa đọc hết 1 cuốn sách (chỉ đọc 0,8 cuốn sách/năm), thấp hơn nhiều so với các nước trong khu vực . Ở nhà quê, gần như không có người đọc sách báo . Nhưng nều tính theo cách tính số người t́êu thụ bia rượu th́ ở Việt Nam, ngày nay, có 90 triệu người, đem số sách bán được năm 2014 là 24.000 cuốn chia cho 90.000.000 th́ kết quả sẽ là một người, trong một năm, đọc được 0,00027 cuốn sách!
Thế mà Việt Nam lại có 480 trường đại học, hàng trăm viện nghiên cứu, hơn 20 000 tiến sĩ đủ loại, cả thứ «tiến sĩ xây dựng đảng cộng sản», tỷ lệ sinh viên trên dân số cao ngất ngưỡng?
Thực tế này đă giải thích rơ v́ sao sinh viên Việt Nam sau khi học xong vẫn thiếu kiến thức, v́ sao những bằng cấp Cao Đẳng, Đại Học của chế độ cộng sản chưa bao giờ có giá trị và v́ sao bạo lực ngày càng gia tăng, đạo đức luân thường xuống cấp nghiêm trọng…Người dân thường ỷ lại ở sức mạnh của đồng tiền trong việc đối xử với nhau .
Đất nước đă tụt hậu nhiều mặt so với Lào, Campuchia, Myanmar, đó là sự thật chứ không c̣n là nguy cơ như báo động trong những năm trước đây. Giảm rượu bia khó . Phát động phong trào đọc sách ngay hôm nay lại càng khó hơn v́ làm điều này, trước hết phải đem lại cho sách báo có nội dung bằng những điều thiết thực, khai hóa dân trí theo tinh thần khoa học toàn câu, … Mà khi phục hồi những giá trị đạo đức nhơn bản th́ chủ nghĩa cộng sản đem bỏ đi đâu ? Người cộng sản phải không nói dối, không lật lộng, không ngang ngược th́ làm sao họ c̣n cộng sản nữa ? Đây quả là thứ nghịch lư sanh tử với người cộng sản. Vả lại sách vở, báo chí là sản phẩn của chế độ mà bản chất của chế độ là cộng sản. Người dân đang công khai chối bỏ cộng sản th́ không thèm đọc sách báo là tự nhiên.
Rượu bia là những thứ cay nồng, độc hại mà c̣n dễ chịu hơn nếu phải tiếp xúc với thứ chữ nghĩa theo định hướng xă hội chủ nghĩa . V́ thứ này, nó c̣n ghê tởm hơn, c̣n độc hại hơn bia rượu !
Kể ra nếu lấy bia rượu thay thế sách vở, biết đó là một thứ chọn lựa liều mạng, tự sát, nhưng về ch́u sâu, nó có lư ở một cách ứng xử nào đó để hiểu thực tế của đất nước Việt Nam ngày nay.
Hay làm «ruồi đực t́m rượu giải sầu »
Câu chuyện «Ruồi đực t́m rượu giải sầu» là câu chuyện khoa học do University of California ở San Francisco, thực hiện với hằng trăm con ruồi và công bố kết quả nghiên cứu trên tờ báo chuyên đề The American Journal of Science (trên internet) .
Họ bắt một con ruồi cái vừa mới làm t́nh xong, nhốt vào một cái lọ. Sau đó họ bắt một con ruồi đực bỏ chung vào với con ruồi cái, rồi theo dơi hành động của hai con ruồi . Con ruồi đực muốn ân ái nhưng con ruồi cái, v́ vừa mới làm t́nh xong, mệt mỏi nên không hứng thú tí nào nữa, nó bay chỗ khác. Nếu nó bị con ruồi đực bay đuổi theo và bắt được, th́ nó quyết liệt chống cự, hoặc ch́a bộ phận đẻ trứng của nó cho con ruồi đực kinh hoàng, không đến gần nữa .
Họ làm thí nghiệm này với những con ruồi đực trong bốn ngày liên tiếp, mỗi ngày ba tiếng đồng hồ, và con ruồi đực luôn bị con ruồi cái không cho sơ múi ǵ cả.
Sau ngày thứ tư, họ cho con ruồi đực vào một cái lọ riêng, cho nó được lựa chọn hai thứ thức ăn, một là thức ăn thường và thức ăn có tẩm rượu, th́ con ruồi đực, bị con ruồi cái không cho âu yếm, lúc nào cũng chọn thức ăn có rượu. Nhiều con “nhậu” cho đến xỉn luôn.
Họ tiếp tục cuộc thử nghiệm, lần này cho những con ruồi không được làm t́nh trong bốn ngày trước vào chai có ruồi cái ưng làm t́nh. Sau khi được ân ái, những con ruồi đực này chọn thức ăn không có rượu .
Nghiên cứu thêm nữa, các nhà nghiên cứu khám phá trong óc của con ruồi có một chất gọi là NPF. Họ suy luận là, khi được làm t́nh, óc con ruồi đực bị kích động và tăng trưởng chất NPF, nên làm nó cảm thấy sung sướng, thoải mái. Ngược lại, nếu nó không được làm t́nh, bị thiếu chất NPF, nên nó phải t́m những thức ăn có rượu, để kích động chất NPF trong năo bộ .
Ông Ulrike Heberlein, người hướng dẫn cuộc nghiên cứu, tuyên bố là, phản ứng của đàn ông cũng không khác ǵ những con ruồi đực: Nếu bị vợ hay bồ không cho làm t́nh th́ đàn ông sẽ t́m giải sầu trong ly rượu.
Vậy phải chăng dân Việt Nam chọn ăn nhậu sáng, trưa, chiều, tối v́ sách báo không thể đọc nổi, mà hú hí với vợ hay bồ cũng không được đăi ngộ, th́ c̣n cách nào thú vị hơn là “ làm ruồi đực” mà t́m rượu giải sầu trong ly bia rượu ?
Chữ Hán cổ xưa là chữ tượng h́nh, tượng thanh. Trong mỗi chữ Hán cổ xưa đều bao hàm một ư nghĩa sâu xa. Chữ nhân (人) trong tiếng Hán có nghĩa là người trong tiếng Việt chỉ cần hai nét bút là viết xong. Kỳ thực, viết chữ nhân (人) th́ rất đơn giản nhưng làm người th́ lại rất khó!
Nhân sinh muôn màu, muôn vẻ nên điều khó là làm sao để mỗi bước đi đều thuộc về bản thân ḿnh. Bạn đă từng nghĩ đến hàm nghĩa, ư nghĩa của chữ nhân (人) là ǵ chưa? Dưới đây xin đưa ra một số ư nghĩa sâu xa của chữ nhân (人) để mọi người tham khảo!
1. Một nét biểu thị sự phát triển, một nét biểu thị cho sự già yếu
Đời người chính là một quá tŕnh trao đổi chất, thay cũ đổi mới, cái mới không ngừng được sinh ra và cái cũ không ngừng bị đào thải đi. Con người chỉ có không ngừng thu nạp những vật chất mới được sinh ra và loại bỏ đi những thứ mục nát th́ mới có thể sửa cũ thành mới, phát triển khỏe mạnh.
2. Một nét biểu thị cho sự tiến lên, một nét biểu thị cho sự thoái lùi
Đời người tựa như leo núi, từng bước từng bước hướng lên mà leo. Nhưng khi đă lên đến đỉnh núi th́ lại từng bước từng bước hướng xuống. Những người kiên tŕ leo được lên đến đỉnh cao là người đáng kính, nhưng lên đến đỉnh cao mà không lưu luyến địa vị, có thể lên được xuống được mới là người đáng trân quư.
3. Một nét biểu thị cho niềm vui, một nét biểu thị cho phiền năo
Niềm vui và phiền năo, hạnh phúc và thống khổ đều song hành tồn tại, có thể khích lệ nhau tiến lên. Con người khi trải qua phiền năo thống khổ mới cảm nhận hết được niềm hạnh phúc của cuộc đời.
4. Một nét là thuận cảnh, một nét là nghịch cảnh
Cuộc đời có thuận cảnh và nghịch cảnh, thậm chí nghịch cảnh c̣n nhiều hơn thuận cảnh. Trong cuộc đời, những điều không được như ư muốn luôn nhiều, chính là để xem chúng ta đối mặt như thế nào. Có thể vượt qua nghịch cảnh, bạn mới t́m được giá trị của bản thân cũng như ư nghĩa cuộc sống của ḿnh.
5. Một nét là trả giá, một nét là thu hoạch
Nếu bạn trả giá nhiều hơn một chút th́ đương nhiên bạn cũng thu hoạch được nhiều thành công hơn một chút. Đôi khi mất đi không phải là điều đáng buồn, không phải là một loại tổn thất mà lại là một loại kính tặng, hiến dâng…
6. Một nét là quyền lợi, một nét là trách nhiệm
Mỗi người đều có quyền lợi làm người nhưng cũng phải gánh vác trách nhiệm làm người.
7. Một nét là bản thân, một nét là người yêu thương
Vợ chồng là “trợ thủ đắc lực” của nhau. Tay trái xách đồ vật mệt mỏi, không cần mở miệng nhắc nhở, tay phải cũng tự nhiên đưa qua xách thay. Tay trái bị thương cũng không cần kêu la, cầu cứu, tay phải tự nhiên sẽ gánh vác thay cho tay trái.
8. Một nét là bạn bè, một nét là đối thủ
Quá tŕnh phát triển của một người không bao giờ tách xa khỏi bạn bè, có nhiều bạn bè sẽ có nhiều con đường. Có đôi khi bằng hữu chính là đối thủ mà có khi đối thủ lại chính là bằng hữu. Có bằng hữu và đối thủ, cuộc đời mới không hết động lực.
9. Một nét là nửa đời trước, một nét là nửa đời sau
Nửa đời trước bén rễ, nảy mầm, nở hoa. Nửa đời sau kết quả, thu hoạch, cất trữ. Đường đời mặc dù dài nhưng điều quyết định có khi chỉ là mấy bước cuối cùng.
Chữ nhân (人) bao gồm hai nét, thiếu một nét sẽ không thành. Hai nét phối hợp với nhau, phụ trợ cho nhau mới trở thành nhân sinh hoàn chỉnh.
Tôi yêu Sài G̣n vô cùng v́ tôi là người Sài G̣n (sinh ra và lớn lên tại đây). Thật khó để biết được ai là người Sài G̣n "gốc" v́ người Sài G̣n ít để ư đến chuyện nhỏ nhặt này. Sinh ra ở Sài G̣n, lớn lên ở Sài G̣n, hay đến sinh sống lâu năm ở Sài G̣n đều là người Sài G̣n hết. Người Sài G̣n nói riêng và người miền Nam nói chung thường phóng khoáng, xởi lởi, thật thà và có ḷng thương người. Tôi không sinh ra trước năm 1975 để có thể cảm nhận trực tiếp được Sài G̣n khi ấy ra sao. Đến năm 1987, khi tôi được sáu tuổi, đă có chút hiểu biết về cuộc sống xung quanh, Sài G̣n với tôi là một thành phố yên b́nh và như chia làm hai nửa. Một nửa với những ṭa nhà cao tầng, phố xá sầm uất, đường xá nhộn nhịp người qua lại ở quận 01. Một nửa tựa như làng quê với đồng ruộng, ao rau muống, những rặng dừa nước xanh ngắt ở Thanh Đa, B́nh Quới để cho đám trẻ chúng tôi tha hồ bày đủ tṛ nghịch ngợm của tuổi thơ.
Khi lớn hơn chút nữa, tôi bắt đầu phải làm quen với tên gọi khác của Sài G̣n là thành phố Hồ Chí Minh. Dạo ấy đài truyền h́nh thường phát đi phát lại bài hát "Mùa xuân trên thành phố Hồ Chí Minh" của nhạc sĩ cộng sản Xuân Hồng. Dụng ư của chính quyền cộng sản là muốn xóa nḥa tên gọi Sài G̣n trong tâm tưởng người dân. Thế nhưng chúng đă lầm và thất bại thảm hại. Đẩy được chính quyền VNCH ra khỏi Sài G̣n nói riêng và miền Nam nói chung nhưng chúng không bao giờ đẩy được tên gọi Sài G̣n ra khỏi tâm khảm của người dân. Chúng tôi trừ khi bị ép buộc về mặt văn bản hành chính, bằng không mỗi người vẫn dùng tên gọi Sài G̣n sâu lắng và tŕu mến. Năm 1998 đánh dấu sự kiện quan trọng: kỉ niệm ba trăm năm Lễ Thành Hầu Nguyễn Hữu Cảnh khai phá, lập ra vùng đất Sài G̣n-Gia Định. Có lẽ v́ nhận thấy tên Hồ Chí Minh quá trơ trẽn, lố bịch và chẳng có liên hệ ǵ với lịch sử nên đám lănh đạo cấp cao đành phải muối mặt mà dùng lại tên cũ: kỉ niệm 300 năm Sài G̣n. Một vố chua cay cho bọn chúng!
Sài G̣n nằm trong ṿng ḱm hăm của cộng sản nhưng người Sài G̣n vẫn giữ nguyên phẩm chất của ḿnh: hiền ḥa, hiếu khách và ḷng nhân ái cao cả. Những ngày cắp sách đến trường, chúng tôi luôn được dạy dỗ, nhắc nhở đến tinh thần tương thân, tương ái của người Việt Nam. Mỗi khi đài báo kêu gọi đóng góp, giúp đỡ đồng bào bị băo lụt, thiên tai là mọi người lại hăng hái quyên tiền, gạo, thuốc men, vật dụng sinh hoạt để hỗ trợ cho những người đang lâm cảnh màn trời, chiếu đất dù là đồng bằng sông Cửu Long, miền Trung hay miền Bắc. Tinh thần anh em một nhà của người Sài G̣n là như thế, không phô trương rầm rộ, không khoe khoang ồn ào, mà rất chân t́nh và hào phóng.
Định mệnh sắp đặt, một ngày kia, tôi phải chào từ biệt Sài G̣n để đến một đất nước hoàn toàn xa lạ. Hành trang của tôi khi đó có một ngăn nho nhỏ để lưu giữ lại những kỉ niệm cùng Sài G̣n, nơi tôi đă gắn bó hơn hai mươi năm cuộc đời. Nơi đất khách, quê người, những đêm trường vắng lặng, những buổi chiều cuối tuần một ḿnh trong kí túc xá, tôi lại ngồi ôm đàn guitar và hát nghêu ngao một ḿnh: "Vừa chiều hôm nao anh với tôi đi dạo phố. Hai đứa ṿng tay âu yếm như đôi t́nh nhân. Cười tươi như cô gái thơ ngây vui t́nh xuân. Chúng ḿnh thân quá thân. Pḥng trà nghỉ chân nghe Thái Thanh ca biệt li. Anh ngước nh́n tôi qua khói hương thơm cà phê. Giọt buồn không tên lén qua tâm tư đê mê. Ḿnh thức đêm thật khuya. Qua ngày đó tôi nghe người nói anh lên đường xa thật rồi. Tôi buồn nhớ, tim đau rạn vỡ ôi thương anh, thương nhất đời..." (1). Đến giây phút ấy, tôi mới thật sự ḥa nhập được vào ca khúc, vào tâm tư của người nhạc sĩ. Tôi đă thấu hiểu hơn rất nhiều vẻ đẹp của âm nhạc miền Nam tự do trước năm 1975.
Cuốn theo nhịp sống hối hả, tôi không c̣n nhiều thời gian để thường xuyên theo dơi những thông tin về Sài G̣n trên báo điện tử nữa. Một phần cũng v́ ngao ngán, chán nản trước những tệ nạn ngày càng nở rộ đang tàn phá Sài G̣n quá nhanh chóng. Sài G̣n của tôi không có cảnh cướp đất, phá nhà, đánh đập dân chúng; không có những cảnh ngập úng kinh hoàng, đường phố lênh láng như sông hồ. Sài G̣n của tôi không phải là nơi khói bụi ô nhiễm mù trời, dù có che kín mặt mũi cũng vướng phải đủ thứ bệnh hô hấp. Sài G̣n không phải là nơi đầu độc lẫn nhau bằng thực phẩm đă xử lí qua bao nhiêu loại hóa chất có nguồn gốc từ Tàu. Sài G̣n của tôi không có những tên lănh đạo sâu dân, mọt nước như Lê Thanh Hải, Tất Thành Cang. Sài G̣n của tôi là thành phố thanh lịch, văn minh chứ không phải là mảnh đất để cho bọn tội phạm và các loại tệ nạn hoành hoành như chốn không người. Sài G̣n của tôi không có bọn chó săn mật vụ, công an đàn áp những người yêu nước biểu t́nh chống giặc Tàu xâm lược. Tôi rất buồn và xót xa, thậm chí muốn khóc cho tôi, cho người Sài G̣n và cho thành phố Sài G̣n. Không lẽ Sài G̣n lần này đă thật sự hấp hối rồi sao?
May mắn thay, hoa vẫn nở trên đường quê hương! Sài G̣n lâm trọng bệnh nhưng không dễ ǵ chịu đầu hàng, chịu chết. Sài G̣n kiên cường chống trả mầm bệnh cộng sản đề chờ ngày phục hồi sức khỏe, lấy lại vóc dáng lộng lẫy năm xưa. Cộng sản muốn dùng tà thuyết, bạo lực, tệ nạn để đánh gục Sài G̣n ư? Không dễ dàng vậy đâu! Sài G̣n đă âm thầm trả lời bọn chúng. Không phải bằng bạo lực hung tàn mà bằng trí tuệ, ḷng dũng cảm, t́nh thương yêu. Đây mới là cái tát đau điếng giúp cho bọn cộng sản ngu si đang ngủ mê tỉnh giấc. Người dân Sài G̣n đă âm thầm làm những việc tưởng chừng như nhỏ bé nhưng lại hết sức cao đẹp để ǵn giữ và phục hồi lại giá trị nhân bản vốn có của Sài G̣n. Những nhà hảo tâm có điều kiện tài chính, những thanh niên tràn đầy nhiệt huyết và sức trẻ, những phụ nữ hiền hậu có tài nấu nướng... Tất cả những con người tốt bụng này đă hợp sức cùng nhau biến Sài G̣n thành đầu tàu cho cả nước về những sáng kiến, tổ chức từ thiện.
Sài G̣n ngày nay có rất nhiều quán cơm giá rẻ như biếu chỉ 2000 đồng/phần ăn, những thùng bánh ḿ, trà đá, gạo miễn phí, thậm chí cả sửa xe, cắt tóc miễn phí... (2) nhằm giúp đỡ cho những người sa cơ lỡ vận, những mảnh đời bất hạnh đang bị bỏ thí cho chết dần ṃn bởi một chính quyền luôn suốt ngày vỗ ngực tự xưng ta đây do dân, v́ dân nhưng "nói như rồng leo, làm như mèo mửa". Người dân Sài G̣n không chỉ đùm bọc, cưu mang lẫn nhau mà c̣n mở rộng ṿng tay chia sẻ t́nh thân ái, nghĩa đồng bào đến những người dân từ mọi miền đất nước hội tụ về đây t́m kế sinh nhai bởi "đất lành chim đậu". Đúng với bản chất đôn hậu, đơn giản của người Sài G̣n, hăy lắng nghe những con người tốt bụng ấy nói ǵ về việc làm của ḿnh:
Chỉ là một việc rất nhỏ để giúp đỡ và chia sẻ với bà con, với những người khó khăn thôi (3).
Nhiều cô chú lao công, ve chai, đánh giày... ghé lấy ăn, và nếu thấy ai đó c̣n ngần ngại th́ tụi ḿnh khuyến khích và mời họ. Họ nhận bánh xong cứ gật đầu cám ơn tử tế, thấy thương lắm (3).
Quán cơm từ thiện là chính nhưng v́ muốn người dân đến ăn vui vẻ, không mặc cảm và không có cảm giác mắc nợ nên đă chọn cái giá 2000 đồng/phần cơm cho mọi người có tâm lư thoải mái hơn khi đến với quán (4).
Hẳn là những con người tốt bụng ấy rất vui. Họ vui v́ đă làm được điều tốt cho người, cho đời. Họ càng vui hơn khi những người nhận ơn nghĩa đă biết chung tay cùng họ xây dựng lại một nếp sống văn minh thật sự bắt đầu bằng những việc làm, cử chỉ tưởng chừng như giản đơn, nhưng lại là xa xỉ trong một xă hội cộng sản xô bồ, bát nháo. Đó chính là sự tự ư thức xếp hàng, không chen lấn khi chờ mua phiếu ăn; dọn dẹp sạch sẽ mâm bát, chỗ ngồi sau khi ăn xong để nhường chỗ cho người khác đang chờ đợi; hay đơn giản chỉ là nhường lại phần ăn cho những người khốn khó hơn. Tiếng lành đồn xa, những mô h́nh này nhanh chóng được các tỉnh thành khác trong cả nước đua nhau học tập và phát huy. Chúng đă xuất hiện ở khắp ba miền Bắc Trung Nam, ở thủ đô Hà Nội, ở cổ đô Huế, Đà Nẵng, B́nh Định, Phan Thiết, Nha Trang, Vũng Tàu, Long An, An Giang... Thậm chí ở Hà Nội, đă có một phụ nữ tốt bụng sẵn sàng dùng gian nhà trống của ḿnh để làm mái ấm đón tết cho những người vô gia cư với cơm thịt và bánh chưng (2).
Ôi tự hào biết bao v́ thành phố Sài G̣n thân yêu đă phất cao ngọn cờ truyền thống "lá lành đùm lá rách" làm gương cho cả nước. Tự hào vô cùng v́ Sài G̣n đă ươm lại những hạt giống yêu thương đang bắt đầu đâm chồi, nảy lộc cho đời tưởng chừng như đă khô héo, chết yểu v́ bị thuốc diệt cỏ mang nhăn hiệu Việt cộng và Tàu cộng. Bọn giặc thù tưởng rằng có thể chôn vùi được những phong tục, đạo lí tốt đẹp của ông cha ta truyền lại từ bao đời. Chúng nghĩ rằng tư tưởng Hồ Chí Minh, văn hóa XHCN đă lên ngôi thống trị ư? Cũng như anh hùng Nguyễn Trung Trực đă khẳng khái đối đáp lại quân thù "Chừng nào người Tây nhổ hết cỏ nước Nam, chừng đó người Nam mới hết đánh Tây". Trừ khi cộng sản diệt hết dân Việt th́ ngày đó mới thật sự hủy hoại được văn hóa Việt, mới chiếm được nước Việt. Nếu như không, Sài G̣n sẽ dẫn đầu và cùng cả nước chống lại Tàu cộng và Việt cộng đến cùng để bảo vệ quê hương, xứ sở. Mở đầu bằng h́nh ảnh cô gái Sài G̣n Trần Ngọc Lan Khuê đă kiêu hănh khẳng định chủ quyền Việt Nam với hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa ngay trên đất Tàu trong cuộc thi Hoa hậu quốc tế 2015: “Cả ekip không chút đắn đo quyết định ngay việc phải có bản đồ Việt Nam cùng Hoàng Sa- Trường Sa xuất hiện trong đoạn clip. V́ sao phải đắn đo khi đó là quê hương, tổ quốc nhỉ. Cám ơn các em, những người trẻ tài năng. V́ quê hương, chiến đấu trên mọi mặt trận nào” (5).
Phần kết
Xin được kết thúc bài viết bằng câu nói sau: “Mà ở Sài G̣n không sợ đói cháu à!” (6). Đó là lời chia sẻ chân thành của một bà cụ nghèo, một ḿnh nuôi cháu ngoại v́ con gái bà mất ngay sau khi sinh nở. Hai bà cháu đă chống chọi với những khó khăn, khắc nghiệt của cuộc sống để tồn tại bằng vào tấm ḷng nhân hậu của thành phố Sài G̣n, của người Sài G̣n qua những bữa cơm từ thiện miễn phí đầy t́nh người. Bà ơi! Bà đă nói rất đúng! Ở Sài G̣n không thể nào đói được v́ thành phố này không nhẫn tâm cho phép để người dân nào bị đói. Bà tuy già nhưng vẫn rất sáng suốt để nhận ra sự thật này. Bởi v́ nếu gọi là thành phố Hồ Chí Minh th́ có lẽ giờ này bà và cháu ngoại đă trở thành hai bộ xương khô rồi. Tên bán nước cầu vinh ấy ngoài việc làm nô lệ cho bọn Nga, Tàu th́ làm ǵ có khả năng chăm lo cho cuộc sống người dân. Cái tên của hắn chỉ làm ô uế thành phố một thời từng được mệnh danh là "Ḥn ngọc Viễn Đông" này. Đám con cháu của hắn do thấm nhuần tư tưởng, đạo đức cướp, giết nên chỉ giỏi đày đọa, bần cùng hóa người dân.
Thành phố thân yêu của chúng ta đă, đang và sẽ chỉ có một tên gọi duy nhất là Sài G̣n. Cái tên đă gắn liền với lịch sử mở mang bờ cơi của cha ông ta. Đó cũng là cái tên duy nhất đem lại tự do, no ấm, văn minh và hạnh phúc cho người dân. Phải vứt bỏ tên giặc già Hồ Chí Minh! Phải giành lại tên cho thành phố Sài G̣n! Phải dẹp tan quân bán nước Việt cộng và bọn xâm lược Tàu cộng để cứu nguy cho tổ quốc! Lúc ấy, chúng ta sẽ có thể tự hào nói với nhau rằng: "Dù ở Sài G̣n hay bất ḱ nơi đâu trên mảnh đất Việt Nam này, không một ai có thể bị đói". Đồng bào Việt Nam hăy cùng nhau đoàn kết một ḷng để ngày đó mau đến sớm hơn. Sài G̣n ơi! Việt Nam ơi! Từ muôn trùng xa cách, ḷng tôi luôn vang vọng những lời thiết tha...
Chúng ta thường đi t́m một cái ǵ bên ngoài để mang lại cho ḿnh hạnh phúc như vật chất, nhà cửa, xe hơi, máy móc, tiện nghi, ... hoặc t́nh cảm gia đ́nh, thân quyến, bạn bè, người yêu, ... hoặc danh vọng, địa vị, lư tưởng. Ta khát khao t́m kiếm v́ tưởng ḿnh nghèo nàn, thiếu thốn, tâm luôn phóng ra ngoài chạy theo trần cảnh. Trong kinh Pháp Hoa kể thí dụ đứa cùng tử suốt đời đi ăn xin v́ không biết trong túi ḿnh có viên ngọc quư, đến khi được người bạn nhắc tỉnh ngộ lấy ngọc ra xài liền hết đói khổ.
Bài quán chiếu dưới đây nhắc bạn nhớ lại những viên ngọc quư mà bạn đă có, chỉ cần lấy ra dùng là sẽ có hạnh phúc.
Sau đây là 7 điều quán chiếu hạnh phúc:
1/ Ta đang c̣n sống
2/ Ta có sức khỏe
3/ Ta có đủ sáu căn
4/ Ta có tự do
5/ Ta có tiện nghi vật chất
6/ Ta có t́nh thương
7/ Ta có sự hiểu biết
1/ Ta đang c̣n sống
Trên đời này quư nhất là sự sống. Tất cả sinh vật từ côn trùng, sâu bọ, thú vật cho đến con người, loài nào cũng tham sống sợ chết. Giả sử bây giờ phải lựa chọn giữa trúng số độc đắc mà chết và sạt nghiệp mà sống th́ bạn sẽ lựa cái nào ? Ở đời ai cũng lo đi t́m tiền của, nhưng thật ra tiền của chỉ để bảo đảm sự sống an toàn, tiện nghi. Có nhiều người giàu sang sẵn sàng chi hết tiền của để cứu lấy mạng sống. Như thế đủ thấy sự sống quư hơn tiền bạc, quư hơn gấp trăm ngàn, triệu ngàn lần. Ngay cả một tỷ đô la cũng không mua nổi mạng sống khi bị bệnh ung thư hay sida (aids). Vậy mà sáng nay mở mắt thức dậy c̣n sống, bạn có thấy ḿnh hạnh phúc không ?
Mỗi khi cảm thấy khổ đau, chán nản hay tuyệt vọng th́ hăy nhớ lại ta đang c̣n sống đây. C̣n sống th́ c̣n tất cả.
2/ Ta có sức khỏe
Sự sống quư nhất trên đời, sức khỏe quư nhất trong sự sống. Có sức khỏe không có nghĩa là phải khỏe như lực sĩ thế vận hội mà chỉ cần không đau nhức, bệnh hoạn, không có bệnh trầm kha, nan y, v.v... Ở đời mấy ai tránh khỏi bệnh tật, không bệnh này th́ bệnh nọ. Bệnh nặng như ung thư hay sida phải có thuốc giảm đau như morphine mới chịu nổi, nếu không th́ đau đớn rên siết như bị hành h́nh ở địa ngục, bệnh nhẹ như cảm cúm, sổ mũi, nhức đầu cũng làm cho ta mệt mỏi, khó thở, đau nhức. Mỗi khi khỏe mạnh, không bệnh hoạn th́ ta hăy mừng rỡ ư thức đó là một hạnh phúc. Có nhiều tiền mà bệnh hoạn liên miên, ăn không được, ngủ không yên, hết nằm nhà thương này đến nhà thương nọ, có tiền như vậy đâu có sướng !
Mỗi khi cảm thấy khổ đau, chán nản hay tuyệt vọng th́ hăy nhớ lại ta đang c̣n sức khỏe đây. C̣n sức khỏe th́ c̣n làm được tất cả.
3/ Ta có đủ sáu căn (mắt, tai, mũi, lưỡi, thân, ư)
Có nguời đầy đủ sức khỏe nhưng lại bị mù, điếc, hoặc câm, què, tàn tật, v.v... Những người này dù có tiền, có sức cũng đâu sung sướng ǵ ! Bạn có thể tưởng tượng nếu bây giờ bị mù th́ bạn sẽ ra sao ? Chỉ cần nhắm mắt lại trong năm, mười phút đi tới đi lui trong nhà ḿnh xem. Bạn có hiểu được nỗi khổ của người mù không ? Vậy mà bạn đang c̣n đôi mắt sáng thấy được trời xanh, mây trắng, tai nghe được chim hót, nhạc hay, mũi ngửi được mùi cơm thơm, miệng nói năng được với người thương, thân không què quặt, tâm không điên loạn. Như vậy c̣n đ̣i hỏi ǵ hơn ? Chỉ cần mất đi một căn thôi đời bạn sẽ mất đi rất nhiều ư nghĩa.
Dù ở trong cảnh khổ nào đi nữa, nhớ lại ḿnh c̣n nguyên vẹn sáu căn cũng đủ an ủi và xóa tan đi mọi niềm đau.
4/ Ta có tự do
Tự do ở đây là không bị tù đày chứ không có nghĩa chính trị hay tôn giáo. Bởi v́ theo giáo lư, tất cả chúng ta đều là tù nhân của ba cơi sáu đường. Chỉ khi nào thoát khỏi sinh tử luân hồi mới thực sự là tự do.
Hiện tại bạn có đang ở tù không ? Có đang bị trói buộc, xiềng xích không ? Có ai cấm bạn đi đứng nói năng, ăn uống không ? Có ai đánh đập theo dơi kiểm soát bạn không ? Bạn có biết đời sống trong tù ra sao không ? Dù đó là tù ở Pháp, ở Mỹ ? Có thể bạn nghĩ tù ở các xứ văn minh giàu có th́ sướng hơn ở xứ nghèo chăng ? Ở Mỹ nhân viên cai tù không hành hạ tù nhân nhưng chính những người tù đánh đập, áp bức, hiếp dâm lẫn nhau rất dă man.
Ngay bây giờ nh́n lại, bạn có thấy ḿnh được tự do đi đứng nói năng không ? Nhớ ai th́ lên xe rồ máy đi thăm, thèm ăn món ǵ th́ ra chợ mua hoặc đi nhà hàng, v.v... Có biết bao người đang bị tù đày khổ sở, trong đầu chỉ ao ước được tự do như bạn là họ sung sướng lắm. Vậy mà đang sống tự do bạn có cảm thấy hạnh phúc không ? Nếu không th́ bạn hăy ư thức và nhớ lại đi, đừng để khi mất tự do rồi mới mơ ước th́ quá muộn.
5/ Ta có tiện nghi vật chất
Tiện nghi vật chất không hẳn là nhà cao cửa rộng, xe hơi, ti vi, tủ lạnh, máy giặt, máy rửa chén, v.v... Tiện nghi ở đây là những thứ căn bản mà phần đông chúng ta đều có, đó là cơm ăn, áo mặc, chỗ ở che mưa nắng, không phải đi ăn xin, ngủ đầu đường xó chợ. Nhiều người ở Việt Nam vẫn tưởng rằng sống ở Pháp hay Mỹ chắc sướng lắm v́ đầy đủ tiện nghi, họ đâu biết là ở đâu cũng có kẻ giàu người nghèo. Ngay tại Paris, thủ đô ánh sáng, hàng ngày vẫn có nhiều người ăn xin vô gia cư, tiếng pháp gọi là SDF (sans domicile fixe), ngửa tay đi xin tiền trong xe điện ngầm (métro), tối đến họ chui vào những gầm cầu thang để ngủ. Nh́n lên chẳng bằng ai, nhưng nh́n xuống th́ ta vẫn c̣n may mắn hơn nhiều người. Hăy nh́n lại hoàn cảnh của ḿnh, bạn có đói đến nỗi thiếu ăn không ? Có nghèo đến nỗi không c̣n mảnh vải che thân ? Nếu chưa đến nỗi như vậy th́ bạn hăy xem ḿnh đầy đủ. Khi tâm biết đủ (tri túc) th́ bao nhiêu cũng đủ, khi tâm tham muốn đ̣i hỏi th́ bao nhiêu cũng không đủ. Người biết đủ là người giàu có hạnh phúc v́ không thấy thiếu thốn, người tham lam keo kiệt dù có nhiều tiền vẫn là người nghèo v́ không bao giờ thấy đủ.
6/ Ta có t́nh thương
Nhiều người khổ sở v́ cảm thấy cô đơn, không có ai thương ḿnh hết. Không ai thương ḿnh bởi v́ ḿnh đâu có thương ai. Khi trong ḷng ta tràn đầy t́nh thương th́ tự nhiên nó tỏa ra và mọi người sẽ t́m đến. Giống như mùa xuân hoa nở thơm ngát th́ tự động ong bướm bay tới xung quanh. Ai cũng có một trái tim, tiếng Hán là tâm, bản chất của tâm (tim) là thương yêu. Ta có dư t́nh thương cho chính ḿnh và cho kẻ khác. Chỉ cần nhớ lại ḿnh có trái tim thương yêu và đem ra xử dụng. Nếu chưa nhớ th́ bạn hăy thực tập phép quán từ bi ở phần trước.
Hiện tại bạn có ai là người thân thương không? Có cha mẹ, anh em, vợ con, bạn bè không? Có ai đang thương và lo lắng cho bạn không? Có t́nh thương, biết thương và được thương là một hạnh phúc lớn nhất trên cơi đời này.
7/ Ta có sự hiểu biết
Hiểu biết ở đây là hiểu biết đạo lư chứ không phải kiến thức bằng cấp. Không kể người khùng điên mất trí, hoặc bị bệnh tâm thần mà ngay cả những người b́nh thường cũng chưa chắc có sự hiểu biết về nhân quả và đạo đức. Đầu óc ta c̣n sáng suốt, không điên khùng mất trí, lại gặp được Phật pháp, học hiểu giáo lư giải thoát, đó là một duyên lành hy hữu trăm ngàn muôn kiếp khó gặp được.
Nếu quán chiếu những điều trên chưa đủ để cho bạn hạnh phúc th́ bạn cần phải "hạ sơn" đi vào cuộc đời để tiếp xúc với người sắp chết, người bệnh để thấy họ khổ ra sao, tiếp xúc với người tàn tật, người tù, người ăn xin, người cô đơn, người ngu cố chấp th́ may ra nó sẽ giúp bạn tỉnh ngộ thấy ḿnh hạnh phúc.
Mặc dù khoa học đă đạt được những thành tựu vô cùng vĩ đại, các quy luật của thế giới tự nhiên cứ lần lượt được phơi bày, sân chơi của Chúa tưởng chừng ngày càng hẹp lại; nhưng cứ mỗi lần các nhà khoa học vén được một bức màn đen do Chúa dựng nên này th́ lại thấy một bức màn đen khác sừng sững trước mặt. Và cho đến tận ngày nay hai câu hỏi nguyên thủy “ Vũ trụ được h́nh thành thế nào?” và “Loài người xuất hiện từ đâu? Từ loài khỉ lớn (vượn hay tinh tinh) tiến hóa lên, hay do Chúa tạo ra ?”, xem ra vẫn chưa có câu trả lời cuối cùng; và liệu có thể có câu trả lời cuối cùng hay không? lại là một câu hỏi hóc búa khác.
Sai lầm của Thuyết Tiến Hóa
Thuyết Big Bang hầu như đă được kiểm chứng. Ngày càng có nhiều bằng chứng khách quan cho thấy Vũ trụ, mà chúng ta đang ở trong, được sinh ra từ một vụ nổ lớn trong hư không khoảng 14 tỷ năm trước rồi dăn nở không ngừng, đồng đều theo mọi hướng, chứa hàng trăm tỷ thiên hà có kích thước khoảng 100.000 năm ánh sáng (một giây ánh sáng là 30 vạn km); mỗi thiên hà lại chứa hàng trăm tỷ ngôi sao; mỗi sao lại có một hệ thống hành tinh quay quanh như kiểu hệ Mặt trời của chúng ta. Khoảng hơn mười tỷ năm nữa Vũ trụ sẽ dừng dăn nở, co sụp lại thành một điểm như lúc ban đầu..
Nếu thuyết này là đúng th́ vẫn c̣n những câu hỏi chưa thể có câu trả lời: Thế trước Big Bang là cái ǵ? V́ sao nó lại vận hành một cách trơn tru, hoàn hảo như thế? V́ sao các hằng số vật lư của Vũ trụ (tốc độ ánh sáng, điện tích của điện tử, hằng số Plank...) lại được gán cho những giá trị chính xác đến nỗi chỉ cần một trong các hằng số ấy thay đổi đi một phần triệu giá trị vốn có th́ thế giới này không có sự sống, không có chúng ta - con người có khả năng t́m hiểu Vũ trụ?
Mặc dù vậy, các bằng chứng thực nghiệm về sự h́nh thành và tiến hoá của Vũ trụ cho đến nay vẫn ủng hộ thuyết Big Bang. Điều này khác hẳn với sự đáng ngờ của thuyết Tiến hóa về nguồn gốc của Loài người, rộ lên trong vài chục năm gần đây. Số người ủng hộ thuyết Tiến hóa c̣n rất nhiều (xem Nguyễn Văn Tuấn, Ykhoa.net/binhluan/), nhưng những người phản đối càng ngày càng làm tôi “nao núng”. Xin chia sẻ với bạn đọc những ǵ tôi thu nhận được từ lập luận của những người “phủ nhận sạch trơn” Darwin (xem Viethungpham.com).
Chúng ta đều biết Darwin (1809 - 1882) đă công bố Thuyết Tiến hoá của ḿnh trong hai cuốn sách kinh điển: “Nguồn gốc các loài” ( 1859 ) và “Nguồn gốc con người” (1871). Trong đó ông đă khẳng định: 1) Các loài động vật tiến hoá từ bậc thấp lên bậc cao hơn theo quy luật chọn lọc tự nhiên những biến dị nhỏ ngẫu nhiên có lợi trong quá tŕnh cạnh tranh sinh tồn, được tích tụ dần. 2) Sự sống được h́nh thành một cách tự phát ngẫu nhiên từ một tập hợp các nguyên tố hoá học. 3) Loài khỉ lớn (tinh tinh) là tổ tiên trực tiếp của Loài người.
Vào thời điểm ấy học thuyết này đă được hưởng ứng một cách cuồng nhiệt và tiếp tục mê hoặc các thế hệ sau cho đến tận cuối Thế kỷ 20. Ngày nay trong các trường học trên toàn thế giới, người ta vẫn vô tư rao giảng những quan điểm phi khoa học của Darwin. Sự “ngộ nhận thế kỷ” này có thể do hai nguyên nhân chính sau đây. Một là, công tŕnh của Darwin ra đời vào đúng lúc xu thế vô thần và duy vật của Thế kỷ Khai minh đang nở rộ; nó đánh trúng vào tâm lư khoa học thời đại: sự sống và con người không phải do Chúa tạo ra. Hai là, cuộc cách mạng khoa học lần thứ nhất đạt được những thành công rực rỡ với sự ra đời của Vật lư học Newton, đă làm cho cộng đồng khoa học ngây ngất với ư tưởng “sân chơi” của Chúa đang thu hẹp lại và một ngày không xa khoa học sẽ trả lời được mọi câu hỏi về vạn vật. Thế nhưng, như bạn đọc sẽ thấy, đấy là một sự ngộ nhận tai hại.
Thuyết Tạo hoá
Sự sai lầm của thuyết Tiến hoá và sự ngộ nhận về nó sẽ không xảy ra nếu Darwin được biết đến công tŕnh khoa học vĩ đại về Di truyền học của Gregor Mendel (1822-1884) ra đời chỉ sau cuốn “Nguồn gốc các loài” có bảy năm, 1866. Giá ông biết th́ chắc ông đă buộc phải xem xét lại các luận điểm của ḿnh. Không những chỉ Darwin không được biết mà cả thế giới cũng hầu như không biết tới công tŕnh khoa học của Mendel v́ nó đă bị rơi vào quên lăng. Ba mươi năm sau, vào năm 1900, lư thuyết di truyền của ngài Linh mục người Áo ấy mới được các nhà khoa học Đức và Hà Lan phát hiện. Từ đó di truyền học mới thực sự chào đời, và ngày càng được khẳng định đóng vai tṛ quan trọng trong Sinh học như thuyết Lượng tử trong Vật lư học. Di truyền học khẳng định những điều ngược lại hẳn với học thuyết Tiến hoá. Cụ thể là: 1) Phân tử ADN (vật liệu di truyền ở cấp độ phân tử quyết định các tính trạng của động vật) của mỗi loài là cố định, không biến đổi trong quá tŕnh chọn lọc tự nhiên để thích nghi với môi trường sinh sống. Như vậy loài này không thể “tiến hoá” lên loài khác được. 2) Phân tử tế bào sống đơn giản nhất cũng không thể h́nh thành từ sự kết hợp ngẫu nhiên của các nguyên tử hoá học. Xác suất của quá tŕnh ấy có thể coi là bằng không như đă được chứng minh bằng toán học cũng như mô phỏng trên các “siêu máy tính”. 3) Khỉ là khỉ, người là người. Bộ gene của khỉ dù có giống của người đến hơn 95% th́ vẫn c̣n đó, một sự khác biệt về chất rất lớn nằm trong số vài phần trăm chứa trong ADN cấu tạo nên các gene. ADN của người có 46 nhiễm sắc thể, của tinh tinh là 48 nằm trong nhân mỗi tế bào, và hoàn toàn cố định.
Nhận được sự chào đón hồ hởi ngay từ khi mới ra đời, thuyết Tiến hóa đă “bùng nổ” sau “vụ án thế kỷ”, trong đó một giáo viên trung học người Mỹ là Scopes bị buộc tội rao giảng thuyết Tiến hóa tại một trường phổ thông ở Tiểu bang Tennesse đă thắng kiện. Người ta đồng nhất thắng lợi của Scopes với thắng lợi của thuyết Tiến hóa. Thế nhưng cũng bắt đầu từ đó các bằng chứng khách quan ngày càng chống lại Darwin về giả thuyết loài tinh tinh là tổ tiên trực tiếp của loài người.
Bằng chứng quan trọng nhất là suốt từ khi giả thuyết “khỉ biến thành người” ra đời cho đến nay, đă hơn một thế kỷ rưỡi trôi qua, không có một hóa thạch trung gian nào giữa khỉ và người được phát hiện. Chỉ có một bằng chứng “ngụy khoa học” được tạo dựng nên vào năm 1912. Lúc đó có người đă cả gan ghép hóa thạch hộp sọ của người cổ đại với hóa thạch xương hàm của một con tinh tinh cùng thời để “chứng minh” rằng đă t́m thấy một loài trung gian giữa khỉ và người, đúng như sự mong đợi của những người hâm mộ thuyết Tiến hóa. Thế nhưng tṛ lừa đảo đó mau chóng bị lật tẩy, và công việc t́m kiếm hóa thạch trung gian vẫn cứ được miệt mài… Ngoài ra, phái phản đối thuyết Tiến hóa khẳng định một cách không hề thiếu sức thuyết phục rằng: Nếu Mendel đúng th́ Darwin phải sai, chứ không thể dung ḥa.
Tôi e c̣n ít người biết được rằng sinh thời chính Darwin đă tuyên bố: “Nếu có bằng chứng cho thấy sự tiến hóa từ loài thấp hơn lên loài cao hơn mà không do sự tích tụ các biến đổi nhỏ liên tục th́ lư thuyết của tôi là sai!”. Đúng như sự nghi ngại của ông, những phát hiện mới nhất của Di truyền học và Khảo cổ học nhiều lắm cũng chỉ chứng minh được rằng tinh tinh và người cùng phát sinh từ vùng Nam châu Phi cách đây khoảng 200.000 năm rồi lan tỏa đi khắp địa cầu. Thế thôi, vẫn không có một hóa thạch trung gian nào được phát hiện.
Cho nên ở nơi chín suối ông không thể không ân hận khi được biết chiến dịch tàn sát người da đỏ (bị coi là giống “nửa khỉ nửa người”) ở Úc cuối Thế kỷ 19, và tội ác diệt chủng của Hitler gây ra đối với người Do Thái trong Thế chiến thứ hai. Bởi không ai khác ngoài ông đă vạch đường cho quỷ dữ hoành hành khi tuyên bố: “Vào một giai đoạn nào đó, có thể tính bằng thế kỷ, các chủng tộc văn minh của loài người hầu như chắc chắn sẽ hủy diệt và thay thế các chủng tộc man rợ”.
Nếu thuyết Tiến hóa là sai th́ thuyết Tạo hóa có nhiều cơ hội là đúng?
Không đơn giản như vậy! Chỉ có điều càng ngày càng nhiều nhà khoa học lỗi lạc tin rằng có một lực lượng siêu nhiên nào đấy đă lập tŕnh sự sống và cài đặt nó vào các phân tử ADN dưới dạng các mă thông tin, như một bản thiết kế cực kỳ linh diệu. Đáng kinh ngạc thay, từ Thế kỷ 13 Thánh Thomas Aquine đă phán: “Bất cứ ở đâu tồn tại những thiết kế phức tạp, ở đó ắt phải có nhà thiết kế thông minh”. Nhà thiết kế thông minh ấy đă được nhân loại gán cho các tên: Đấng sáng tạo, Tạo hóa, Chúa trời của các tôn giáo; hay “Chúa phiếm thần” của các nhà khoa học.
Nếu bạn đọc c̣n do dự tin hay không tin vào một trong hai giả thuyết nói trên th́ hăy nghe lời khuyên của Einstein mà vui sống. Ông nói thế này: “Có hai cách để sống: bạn chẳng tin vào phép màu nào cả, hoặc tin rằng mọi thứ đều là một phép màu”. Há chẳng thanh thản sao!
Đối với con người có lẽ hạnh phúc là điều quan trọng nhất trong cuộc sống. Nhưng như thế nào là hạnh phúc?
Cuộc nghiên cứu về sự phát triển của con người ở trường đại học Harvard là một trong những cuộc nghiên cứu được tiến hành trong thời gian lâu nhất trong lịch sử, để đi t́m câu trả lời cho câu hỏi “Làm sao để hạnh phúc?”. Bác sĩ tâm lư Robert Waldinger, giám đốc đứng đầu của cuộc nghiên cứu cho biết, kết quả đă chỉ ra ba bí quyết để đem đến hạnh phúc cho con người.
Cuộc nghiên cứu được tiến hành với sự tham gia của hai nhóm sinh viên nam trong suốt 75 năm, bắt đầu từ năm 1938.
- Nhóm thứ nhất bao gồm 268 sinh viên năm thứ hai của trường đại học Harvard, đứng đầu là giáo sư George Vaillant.
- Nhóm thứ hai bao gồm 456 thanh niên 12 đến 16 tuổi sinh sống ở thành phố Boston, đứng đầu là giáo sư Sheldon Glueck.
Cuộc nghiên cứu khảo sát về cuộc sống của nhóm người tham gia (trong đó bao gồm cuộc sống hôn nhân, sự hài ḷng về công việc, và các hoạt động xă hội khác) mỗi hai năm và theo dơi sức khỏe, thể chất của họ (bao gồm chụp X-quang, xét nghiệm máu, nước tiểu và siêu âm tim) mỗi năm năm.
Và điều mà các nhà nghiên cứu nhận ra rằng chính mối quan hệ tốt đẹp giúp con người trở nên vui vẻ hơn và khỏe mạnh hơn. Điều này chính là ch́a khóa của hạnh phúc. Vậy ba bí mật của hạnh phúc là ǵ?
1. Mối quan hệ thân thiết và gần gũi
Đàn ông trong cả hai nhóm nghiên cứu nếu gần gũi với gia đ́nh, bạn bè và cộng đồng có xu hướng hạnh phúc và khỏe mạnh hơn so với những người ít hoặc không tương tác. Người ta nhận ra rằng cô đơn làm con người cảm thấy ít hạnh phúc hơn, có thể chất và tinh thần tồi tệ hơn.
Ngoài ra trong bảng đánh giá của tạp chí tâm lư xă hội Compass vào năm 2014, sự cô đơn có thể ảnh hưởng đến chức năng tâm thần giấc ngủ và làm tăng nguy cơ về bệnh tật.
2. Hạnh phúc là dựa vào chất lượng của mối quan hệ chứ không phải là nhiều mối quan hệ xung quanh
Các cặp vợ chồng kết hôn cho biết, nếu như họ liên tục tranh luận với nhau và ít gần gũi nhau th́ họ cảm thấy ít hạnh phúc hơn. Tuy nhiên, chất lượng của mối quan hệ phụ thuộc phần nào vào tuổi tác. Cuộc nghiên cứu công bố trên tạp chí Psychology and Aging cho biết chất lượng của một mối quan hệ thật sự quan trọng hơn nhiều so với những người có quá nhiều mối quan hệ nhưng không thật sự gắn bó.
3. Hôn nhân bền vững
Gần gũi với những người thân không chỉ tốt cho sức khỏe mà c̣n giúp cho tinh thần thêm thoải mái. Cuộc nghiên cứu cho thấy, so với những người từng ly hôn, th́ những người vẫn giữ được hôn nhân bền vững có khả năng trí nhớ tốt hơn khi về già.
Với ba yếu tố trên, chúng ta có thể thấy rằng, một mối quan hệ đúng nghĩa và hỗ trợ lẫn nhau giúp cho sức khỏe luôn khỏe mạnh. Và điều này dẫn đến hạnh phúc của mỗi con người.
Xă hội chúng ta thường nhấn mạnh vào sự giàu có và sự nghiệp để đánh giá sự hạnh phúc. Nhưng theo giáo sư Waldinger, sau 75 năm, cuộc nghiên cứu đă chỉ ra rằng những người hạnh phúc chính là những người có mối quan hệ tốt đẹp và gần gũi với gia đ́nh, bạn bè, và cộng đồng. (N.A)
Phụ nữ nếu không muốn làm cho chồng phát điên th́ nên tránh xa 5 thói xấu: cằn nhằn, lắm chuyện, ỷ lại, ghen tuông, đa nghi, theo kết quả điều tra của các chuyên gia tâm lư hôn nhân gia đ́nh Trung Quốc.
Cằn nhằn - cái loa phóng thanh không bao giờ tắt
Đàn ông ngán ngẩm nhất là nghe vợ suốt ngày ca cẩm đủ thứ chuyện trong nhà, ngoài ngơ. Người vợ dù xinh đẹp đến mấy mà có tật nói nhiều, thêm tính dữ dằn th́ đối với người chồng, sắc đẹp ấy cũng coi như bằng không.
Đi làm vất vả, về nhà lại nghe vợ ca về “thành tích bất hảo” của các con, chuyện tiền ít mà thịt cá rau dưa th́ đắt đỏ, nhà dột, nợ đ̣i…, người chồng rầu thối ruột. Nhưng điều đó vẫn chưa làm anh ta điên tiết bằng việc vợ cứ mở miệng là than chồng không chịu giúp việc nhà, ăn xong là nằm ườn xem TV mà lương, địa vị nào có bằng ông A, B, C…
Lời khuyên: Nếu bạn không tự sửa được tật cằn nhằn th́ nên nhờ đến sự trợ giúp của bác sĩ tâm lư, nếu không ắt có ngày chồng bạn sẽ phải nhờ đến bác sĩ tâm thần.
Tật ngồi lê đôi mách - bộ ăng ten thu phát siêu nhạy
Phụ nữ mắc tật này chẳng khác ǵ bộ ăng ten thu phát siêu tốc công suất: nghe ngóng nhanh, truyền đạt tức thời, không hề qua xử lư. Mà nội dung những thông tin ấy chủ yếu là chuyện riêng tư của người khác. Có khá nhiều phụ nữ luôn cảm thấy sung sướng khi biết điều bí mật của người khác và lập tức truyền đạt lại cho người thứ ba, thứ tư…, thậm chí c̣n thêm mắm dặm muối cho tăng phần ly kỳ, hấp dẫn.
Phần đông họ không có ác ư, chủ yếu là “kiếm chuyện làm quà”, song có lúc t́nh cờ gây ra hậu quả khó lường.
Lời khuyên: Các bà vợ nên học cách đóng - ngắt mạch ăng ten của ḿnh, không tiếp nhận các tín hiệu lạ, không phát đi những thông tin có thể gây hại cho người khác, đặc biệt cho người thân của ḿnh.
Ỷ lại - như thể người thừa
Phụ nữ chân yếu tay mềm, lại vướng bận con cái nên thường phải nương nhờ vào sức lực và năng lực của đức lang quân. Điều đó không có ǵ đáng trách. Tệ hại nhất là các bà vợ ỷ lại hoàn toàn vào chồng, từ chân tay đến trí năo, dần dần h́nh thành tư tưởng ỷ lại thâm căn cố đế.
Tính ỷ lại được các chuyên gia tâm lư hôn nhân gia đ́nh chia làm bốn loại:
Ỷ lại về mặt trí óc: Khi gặp chuyện th́ không động năo suy nghĩ, khi phát sinh vấn đề trong cuộc sống th́ nhất nhất dựa vào chồng.
Ỷ lại việc nhà: Mọi chuyện lớn nhỏ trong nhà đều không biết làm hoặc không muốn làm, dựa vào sự yêu thương, chiều chuộng của chồng, phó mặc mọi việc cho chồng, chỉ thích ngồi chỉ tay năm ngón.
Ỷ lại trong sự nghiệp: Không có chí tiến thủ, chỉ muốn chồng mau thăng quan tiến chức để hưởng vai tṛ phu nhân.
Ỷ lại về kinh tế: Ngay từ đầu đă chỉ muốn lấy chồng giàu để được ăn sung mặc sướng. Nếu không lấy được người như vậy th́ cũng chỉ biết hối thúc chồng kiếm tiền càng nhiều càng tốt.
Lời khuyên: Đừng coi chồng là cây cột vô tri, để chúng ta dựa vào, chẳng may khi cột đổ biết dựa vào đâu?
Ghen tuông - chua hơn giấm, cay hơn ớt
Phụ nữ có hờn ghen đôi chút cũng là một nét đáng yêu nhưng ghen tuông đến mức đổ nồi trôi rế th́ quả đáng sợ.
Các chuyên gia tâm lư cũng chia ghen làm 4 loại:
Ghen bóng ghen gió: Thường có cảm giác chồng có thái độ, cử chỉ khác thường với cô gái nào đó nên hay tra hỏi vặn vẹo, tủi hờn, khóc thút thít hay đá thúng đụng nia vô cớ.
Ghen ra mặt: Khẳng định chồng có đối tượng khác, công khai tuyên chiến với chồng, thể hiện sự nóng giận của ḿnh qua ngôn ngữ, hành vi hoặc lạnh nhạt, xa lánh chồng, bất hợp tác trong mọi mặt cuộc sống.
Ghen ngấm ngầm: Bí mật theo dơi chồng, quyết tâm ŕnh bắt quả tang, không được th́ cay cú.
Ghen lồng lộn: Công khai chỉ trích chồng (thậm chí lăng nhục, thoá mạ) trước mặt những người khác.
Lời khuyên: Bạn cứ b́nh tĩnh và hăy thể hiện bản thân ḿnh vượt trội hơn hẳn về mọi mặt so với đối tượng của chồng (nếu có).
Đa nghi - cảm giác quanh ta đâu đâu cũng là chuyện xấu
Nhiều phụ nữ có tính pḥng vệ và cảnh giác quá cao, sinh ra nghi kỵ tất cả mọi người, mọi việc. Trong cuộc sống gia đ́nh, điều nghi kỵ số một là nghi chồng có quan hệ mờ ám với phụ nữ khác. Ngoài ra họ c̣n có thể nghi chồng giấu bớt tiền lương để lập “quỹ đen”, chồng không thương yêu ḿnh, thậm chí là chồng đang ngấm ngầm ghen ḿnh. Đó là chưa kể việc họ suốt ngày lải nhải bên tai chồng những điều nghi ngờ (thường là vô căn cứ) của ḿnh đối với những người, những việc bên ngoài gia đ́nh.
Lời khuyên: Tin nhau mà sống. Mất niềm tin là mất tất cả.
Các Nhà Khoa Học Đă Giải Mă Được Bí Ẩn Về "Tam Giác Quỷ" Bermuda.
Và bí ẩn kéo dài 165 năm về "Tam giác quỷ" Bermuda sẽ được công bố trong tháng 4.
Tam giác quỷ Bermuda
Vào tháng 4 tới đây, các nhà khoa học sẽ tiến hành công bố chi tiết nghiên cứu về vụ nổ khí methane - điều được cho là nguyên nhân gây ra sự mất tích bí ẩn trong thời gian dài của nhiều tàu, thuyền, máy bay ở khu vực Tam giác quỷ Bermuda (Bermuda Triangle).
Trong cuộc họp thường niên của Liên đoàn Khoa học địa chất châu Âu (European Geosciences Union - EGU) diễn ra vào tháng tới, những vấn đề đặc biệt gây tranh căi trong nhiều năm qua về vụ nổ khí methane có khả năng gây hại cho tàu thuyền, máy bay sẽ được lôi ra mổ xẻ. Nhiều khả năng, lời giải cho bí ẩn "Tam giác quỷ" Bermuda kéo dài hơn 165 năm sẽ được làm rơ tại đây.
Theo như ghi nhận, phía dưới đáy vùng biển ngoài khơi Na Uy có những miệng núi lửa sâu tới gần 50m, rộng 800m. Đây có thể là dấu hiệu cho thấy những vụ nổ khí methane thường xuyên xảy ra tại đây.
Các chuyên gia cho biết khí gas có thể đă tích tụ trong các lớp trầm tích rồi nổ tung, tạo thành các hố nước trên mặt biển rồi nuốt trọn các con tàu đen đủi đi qua đó.
Theo nhóm nghiên cứu tại ĐH Arctic thuộc Na-Uy: "Có vô số miệng hố tại đáy biển khu vực Trung Tây biển Barents (Bắc Na-Uy). Đây có thể là nguyên nhân gây nên những vụ nổ khí gas khổng lồ tại đây. Những miếng hố này cũng cho thấy khu vực là điểm nóng giải phóng khí methane tại Bắc Cực".
Vào tháng 4 tới đây, các nhà khoa học sẽ tiến hành công bố chi tiết nghiên cứu về vụ nổ khí methane - điều được cho là nguyên nhân gây ra sự mất tích bí ẩn trong thời gian dài của nhiều tàu, thuyền, máy bay ở khu vực Tam giác quỷ Bermuda (Bermuda Triangle).
Trong cuộc họp thường niên của Liên đoàn Khoa học địa chất châu Âu (European Geosciences Union - EGU) diễn ra vào tháng tới, những vấn đề đặc biệt gây tranh căi trong nhiều năm qua về vụ nổ khí methane có khả năng gây hại cho tàu thuyền, máy bay sẽ được lôi ra mổ xẻ. Nhiều khả năng, lời giải cho bí ẩn "Tam giác quỷ" Bermuda kéo dài hơn 165 năm sẽ được làm rơ tại đây.
Theo như ghi nhận, phía dưới đáy vùng biển ngoài khơi Na Uy có những miệng núi lửa sâu tới gần 50m, rộng 800m. Đây có thể là dấu hiệu cho thấy những vụ nổ khí methane thường xuyên xảy ra tại đây.
Các chuyên gia cho biết khí gas có thể đă tích tụ trong các lớp trầm tích rồi nổ tung, tạo thành các hố nước trên mặt biển rồi nuốt trọn các con tàu đen đủi đi qua đó.
Những miệng hố khổng lồ có thể là lời giải cho bí ẩn 165 năm về tam giác quỷ Bermuda.
Theo nhóm nghiên cứu tại ĐH Arctic thuộc Na-Uy: "Có vô số miệng hố tại đáy biển khu vực Trung Tây biển Barents (Bắc Na-Uy). Đây có thể là nguyên nhân gây nên những vụ nổ khí gas khổng lồ tại đây. Những miếng hố này cũng cho thấy khu vực là điểm nóng giải phóng khí methane tại Bắc Cực".
Gần đây, các khoa học gia đă phát triển thành công hệ thống radar, cho phép mô tả chi tiết khu vực đáy biển trên toàn cầu.
Hệ thống này có thể cung cấp lời giải cho hàng loạt báo cáo của các thủy thủ về hiện tượng các vùng biển sủi bọt không rơ lư do.
"Tam giác Bermuda" là một thuật ngữ để chỉ vùng biển tại Tây Bắc Đại Tây Dương, tạo thành từ 3 khu vực: Bermuda, Puerto Rico và một điểm gần Melbourne (Mỹ). Khu vực này đă quá nổi tiếng trên toàn thế giới, khi rất nhiều con tàu và máy bay mất tích một cách bí ẩn tại vùng biển này. Đó cũng chính là lư do đây c̣n được mệnh danh là "Tam giác quỷ".
Tính từ năm 1851, có khoảng 8127 người đă mất tích tại Tam giác quỷ. Khu vực này cũng có từ trường rất bất thường, khiến la bàn không thể hoạt động. Hơn nữa, vùng biển cũng thường xuyên xuất hiện ṿi rồng, đặc biệt là vào mùa hè, với sức gió có thể lên tới 190km/h.
Những Dấu Hiệu Về Sự Sụp Đỗ Toàn Diện Của CSVN - Thành Đỗ (Danlambao)
Vào cuối thế kỷ thứ IV sau công nguyên, Đế quốc Tây La Mă sụp đổ sau gần 500 năm thống trị như một siêu cường hùng mạnh nhất thế giới. Theo các sử gia, kết quả này là do hàng trăm yếu tố khác nhau gây nên, từ thua trận, thuế má bất ổn, cho tới thiên tai và thậm chí là biến đổi khí hậu, thêm nạn kiêu binh, hống hách, tàn ác và tham nhũng tràn lan là những yếu tố chính đưa đến sụp đổ toàn diện của siêu cường thời cổ đại này.
Nghiên cứu và so sánh lịch sử các đế chế trong quá khứ, mỗi triều đại phồn thịnh được một thời gian và tàn lụi dần theo đúng một quá tŕnh tuần tự của bốn giai đoạn: Khởi đầu, phát huy, yếu dần và sụp đổ... Tại Việt Nam, các dấu hiệu được nghiên cứu và ghi nhận sau đây cũng cho ta thấy được sự thống trị của đảng CSVN đang đi vào giai đoạn chót, như một cỗ xe lao xuống dốc không phanh và vực thẳm của lịch sử th́ đang ở cuối con đường trước mắt.
Trong khuôn khổ bài viết này, tôi chỉ xin chia sẻ những hiện trạng xă hội Việt Nam mà ai ai cũng có khả năng nh́n thấy, những hiện tượng báo hiệu ngày tàn của chế độ đang đến càng lúc càng gần mà ngay chính Đảng cầm quyền họ cũng thấy nhưng không thể làm thay đổi bánh xe lịch sử được.
1. Hố sâu giữa người giàu và nghèo trong xă hội
Trong khi bị các thế lực từ bên ngoài tấn công, bên trong th́ đảng CSVN cũng bị mục ruỗng do xảy ra nhiều cuộc khủng hoảng tài chính, kinh tế khá nghiêm trọng, sự ḅn rút ngân sách không thương xót, do tham nhũng để làm giàu một cách có hệ thống, cấu kết nhau, phá nát nhiều chính sách nghiêm chỉnh xây dựng đất nước.
Cùng lúc, với các bội chi trong hơn 30 năm vung tay quá trán dẫn đến t́nh trạng ngân khố bị thâm hụt nặng, nơ công ngất ngưởng, dẩn đến sưu cao thuế nặng và t́nh trạng lạm phát đă làm gia tăng thêm khoảng cách giữa người giàu và người nghèo. Với hy vọng trốn thuế, tránh tài sản bất minh bị truy nă, nhiều người thuộc tầng lớp giàu có đă ôm tiền bỏ trốn ra nước ngoài, theo IMF (Quỹ tiền tệ quốc tế), năm 2017, đă thất thoát khoảng 19 tỷ đô la gởi từ VN ra ngoại quốc.
2. Quân đội làm kinh tế
Những cuộc chạy đua vũ khí chiến tranh liên tiếp xảy đến trong ṿng 20 năm gần đây trong cả vùng Châu á Thái B́nh Dương, đối với chế độ là liều thuốc cực độc, Mua vũ khí để mong có lại quả 30 đến 40%, tiền tươi, thóc thật.
Cùng thời gian này, đảng cộng sản c̣n bị lung lay tận gốc v́ quân đội cũng thiếu nhân sự có thực tài, bộ máy đảng thao túng quân đội v́ toàn là “con quan thành quan con” chỉ để làm kinh tế và đánh golf thay v́ đánh giặc.
Thời b́nh mà quân đội VN bị lạm phát tướng, quân đội có đến ngoài 415 sĩ quan cấp tướng trong năm 2018, năm 2014 c̣n có đến 489 tướng.
Để so sánh, quân đội Mỹ có 652 tướng, với một quân số 3,5 lần đống hơn VN.
Quân đội Pháp, một đế quốc sừng sỏ khác, với các lănh thổ khắp hoàn cầu, lực lượng nguyên tử và không gian, quân đội hùng mạnh nhưng năm 2019, họ cũng chỉ có đến 376 tướng Ngân sách nào mà chịu nổi cho các tướng đánh golf và làm áp phe này.
Quân đội / Công an làm kinh tế là một sai lầm to lớn của các nước độc tài cộng sản.
3. Tham nhũng và bất ổn chính trị
Quản lư một vùng lănh thổ rộng lớn, kéo dài từ Bắc đến Nam đối với đảng, nhân sự khả năng kém là khó khăn, th́ chính sách lănh đạo không nhất quán và kém hiệu quả càng khiến cho vấn đề thêm trầm trọng, tạo ra các “lănh chúa”, nghe lệnh trung ương rồi để đó và tạo bè cánh để chia phần về kinh tế là chính.
Cuộc nội chiến âm thầm trong đảng càng lúc càng khốc liệt trước đại hội đảng đă đẩy “đế chế cộng sản” vào t́nh trạng hỗn loạn sóng ngầm. Rồi sẽ có ngày mà cả đội hộ vệ có nhiệm vụ canh gác và bảo vệ "hoàng đế" cũng ra tay ám sát và tùy ư tấn phong các hoàng đế mới, thậm chí c̣n bán đấu giá vị trí này cho ai trả giá cao nhất như đă xảy ra đế chế La mă.
Sự mục nát về chính trị c̣n lan cả sang cánh quốc hội, cánh tay nối dài của đảng, nơi cũng không thể kiểm soát được ǵ nữa do nạn tham nhũng cũng như năng lực yếu kém của những đại biểu cơ quan này toàn là đảng viên và cũng là “quan con &quan cha”.
Khi t́nh h́nh chính trị xấu đi, niềm tự hào của công dân suy giảm, người công dân mất đi ḷng tin vào giới lănh đạo như hiện nay th́ ngày tàn của chế độ đă điểm.
4. Người Hán xuất hiện và sự di cư của các tộc miền Bắc vào Nam
Các đợt di dân miền Bắc vào Nam ồ ạt, không kiểm soát, cộng thêm việc di dân Hán tộc vào miền Bắc và Trung Việt Nam, một phần xuất phát từ việc người Hán chủ tâm xâm chiếm châu Đông Nam Á và gây ra nhiều cuộc di cư ồ ạt vào cuối thế kỷ thứ 20, mặt khác, khi các chiến binh miền Bắc và cả Hán tộc càn quét tới, họ đă đánh đuổi nhiều triệu người Nam Việt ra ngoài biên giới.
Những đối xử thô bạo với người Nam Việt, mà theo các nhà sử học, nhiều viên chức Bắc việt thậm chí c̣n buộc những người Nam, thua trận, đói khát, tan hàng, họ, gia đ́nh họ bị đày lên vùng rừng sâu nước độc để cướp lấy tài sản và buộc họ lao ra biển để chết, người c̣n ở lại th́ hoặc bán thân, bán con đi làm nô lệ ở nước ngoài như phương cách để sinh tồn.
Do đối xử tàn ác với người Nam việt, triệt con đường sống của họ, chế độ cộng sản Bắc việt đă tạo ra kẻ thù nguy hiểm ngay trong chính biên giới của ḿnh, chờ ngày tốt để ra tay.
Khi sự áp bức trở nên quá sức chịu đựng, người Nam rồi sẽ nổi dậy và họ cuối cùng cũng sẽ đánh tan quân đội xâm chiếm mà thôi. Lịch sử đă chứng minh quá nhiều lần.
5. Kinh tế lụn bại
Nền kinh tế mà đảng quản lư phụ thuộc vào sức lực nô lệ, gia công cho nước ngoài, khiến các thành phố phát triển thành “ổ chuột”, chung quanh các đô thị lớn và tội phạm theo đó phát triển mạnh tạo một xă hội bất ổn, hống hách cửa quyền và vượt khỏi tầm kiểm soát, ranh giới giữa quyền lực và tội phạm lu mờ.
Các sinh hoạt kinh tế truyền thống như cày cấy, đồng áng theo đó bị bỏ rơi v́ nông dân không c̣n có thể sinh sống được, các nghề thủ công truyền thống tay chân không thể cạnh tranh với các mặt hàng từ bên kia biên giới phía Bắc tràn sang do tham nhũng tiếp tay trong đảng và sức mạnh quyền lực/quân đội thường mang lại những hỗ trợ cho giới có tiền, có quyền thay ǵ để bảo vệ pháp luật, bảo vệ người dân, người cô thế, hay để bảo vệ bờ cơi.
Người dân họ xem gọi côn an / côn đồ như nhau, bảo kê nhau để cướp. Khổ này nó chồng lên thêm khổ khác trên đầu người dân Việt.
6. Thiên Chúa giáo và những giá trị truyền thống tôn giáo bị đánh mất
Sự suy tàn của đảng CSVN đi đôi với sự nở rộ của đạo Thiên Chúa, và một số người cho rằng sự trỗi dậy của đức tin này cũng sẽ góp phần vào sự sụp đổ của chế độ cộng sản.
Họ không sống ḥa b́nh với Thiên Chúa giáo mà t́m cách lũng đoạn và khống chế, đàn áp Thiên Chúa giáo như họ đă thành công với Phật giáo, tạo ra được những chức sắc Phật giáo như diễn viên hài rẻ tiền trước mắt công luận để người dân mất niềm tin vào các lănh tụ tôn giáo.
Họ cũng tạo ra các lệnh, các nghị quyết để hợp pháp hóa Thiên Chúa giáo theo ư đảng và biến nó trở thành quốc doanh giáo. Người cộng sản họ thần thánh hóa các vua của họ. Thiên Chúa giáo, th́ không coi vua như thần thánh, đồng thời họ đặt niềm tin vào và tôn thờ Chúa trời độc tôn thay v́ nhà vua như người cộng sản mong muốn. Cùng với đó, Giáo hoàng Vatican và những người đứng đầu giáo hội cũng đóng vai tṛ lớn hơn trong các vấn đề chính trị trong hội nhập toàn cầu hóa, càng làm cho việc cai trị và quan hệ với Thiên Chúa giáo càng trở nên phức tạp hơn. Hơn nữa, tài sản giáo hội Thiên Chúa giáo tại Việt Nam quá nhiều qua nhiều giai đoạn lịch sử, làm thèm thuồng các quan chức bộ máy đảng, chỉ mong sao chiếm đoạt để chia lô bán nền như mới đây tại Thủ Thiêm với ḍng Mến Thánh Giá, nuốt không trôi, phải ói ra lại nhưng ức lắm.
Tuy việc Thiên Chúa giáo tại Việt Nam có thể đă đóng một vai tṛ nhỏ trong việc làm xói ṃn ḷng tin vào đảng, nhưng đa phần các học giả ngày nay cho rằng, ảnh hưởng của nó, một tổ chức chặt chẽ làm lu mờ bộ máy đảng, tham ô, kiêu binh và tàn ác nhưng lại kém cỏi về hành chính, kinh tế và cả về quân sự trước ngoại bang phương Bắc.
7. Sự suy yếu về sức mạnh của quân đội
Mặc dù phần lớn lịch sử đều ghi nhận nhiều huyền thoại về quân đội cụ Hồ, đứng hàng thứ 6 trên thế giới, đánh tan hai đế quốc sừng sỏ nhất hành tinh, nhưng nay, họ trong giai đoạn suy tàn, h́nh ảnh của những đoàn quân hùng dũng bắt đầu có sự đổi khác, nay xúc cát đem bán cho Trung cộng xây cất hải đảo tại Hoàng-Trường Sa.
Hàng ngũ đoàn quân thiện chiến nay cũng đă tỉnh ngủ sau cú lừa “sinh Bắc tử Nam” để “giải phóng miền Nam” mà thật ra là đoàn quân đi giết, cướp tài sản đồng bào miền Nam chở về Bắc.
Dù các binh lính gốc Nam nay cũng có mặt trong quân ngũ, nhưng họ lại rất ít, không nắm thực quyền, không được tin cậy hoặc họ không hề trung thành với đế chế cộng sản, những viên chỉ huy đói khát quyền lực thường chỉ là người Bắc có lư luận. Trên thực tế, nhiều người trong Nam, họ không mặn mà ǵ với đảng
Nếu có đảo chánh, họ buông súng thay v́ theo lệnh trên là phải bắn thẳng vào người dân.
Từ hơn 100 năm nay, sự tồn vong của các chế độ độc tài là tương đối ngắn, họ đều chịu chung số phận “đoản mệnh”, ngay cả độc tài cộng sản đông Âu, họ tồn tại không đủ lâu nhưng đă để lại một di sản bi đát cho nhân loại và không xây dựng hay để lại được một nền văn minh nào đáng kể và họ không được người dân thương tiếc.
Ngày nay, trên thế giới, cộng sản tại một vài nước cũng đang từng bước bị đào thải như một ư thức hệ lỗi thời c̣n sót lại của thế kỷ trước.
Gần đây thôi, Vị tổng thống thứ 45 của nước Mỹ, ông Donald Trump, ngày 25/09/2018, trước hội đồng Liên hiệp quốc tại New York, ông đă tuyên chiến với chủ nghĩa xă hội, thậm chí là Trung Quốc, hứa là sẽ tiêu diệt các chế độ này.
Riêng người cộng sản Việt Nam, hiện đang đi vào giai đoạn chót trong tiến tŕnh tự nhiên đào thải của xă hội mới, trật tự mới v́ chế độ này không c̣n sức sáng tạo và đă mục nát.
Trên căn bản, Thiền chỉ là một h́nh thức tĩnh lặng tâm hồn, để cho tâm năo được giây phút b́nh an, trong khi phối hợp với việc điều dưỡng hơi thở, mang thêm oxygen vào năo, từ đó, tế bào năo được bồi dưỡng, sẽ trẻ hóa và điều khiển sinh hoạt của cơ thể mạnh mẽ hơn. Hầu hết các tế bào của con người, sau khi chết đi, lại có tế bào khác sinh ra để thay thế, điển h́nh là tế bào da, sau khi chết, biến thành “ghét” bị thải đi khi tắm. Riêng tế bào năo, một khi chết đi, sẽ không có tế bào mới thay thế. Cho nên, việc làm trẻ hóa tế bào năo là rất quan trọng.
Tuy vậy, việc tập để trẻ hóa tế bào nào mới chỉ là những bước căn bản của Thiền, nếu muốn đạt được cảnh giới thật của Thiền, c̣n phải thay đổi quan niệm trong sinh hoạt nhất là sinh hoạt với người chung quanh và với xă hội. Tập Thiền mà chỉ chú trọng đến bản thân ḿnh sẽ biến thành “Vị Kỷ” và như thế, ư nghĩa của Thiền sẽ không đạt được.
Xem phim chưởng của Tầu, đọc sách vơ thuật của Tầu, người ta thấy đa phần những vị tổ sư vơ phái thường đóng cửa (bế quan) tập Thiền để khỏe mạnh rồi đi đánh lộn, chém giết máu me. Trừ một trường hợp đặc biệt là Tổ Sư Trương Tam Phong, sau thời gian bế quan, th́ lại phát sinh ra một môn vơ mới đặc dị có thể khống chế mọi môn vơ khác và cũng để giúp thiên hạ tập luyện để khỏe mạnh. Đó là Thái Cực Quyền (Tai Chi).
Thái Cực Quyền từ những năm ấy đă chu du đi khắp thế giới và được tập luyện hầu như với mọi người không phân biệt mầu da, tuổi tác, và dần dần, Thái Cực Quyền đă được coi là phương thuốc cứu người rất hiệu nghiệm. Bên cạnh những tác dụng tích cực đó, lại có người tập Thiền để biến thành “thụ động” thái quá như mấy vị sư Thiếu Lâm, “đạt” được Thiền rồi th́ chấp nhận ngồi cho người đâm chém, giết, đốt, mà không hề phản ứng! Sự cực đoan thái quá này không có lợi cho ai hết, người tập Thiền kiểu này đă tự hủy hoại cuộc sống ḿnh một cách vô lư. Tập xong để cho người giết chết th́ tập làm ǵ?
Thiền, thật sự là một phương pháp sống “trung dung”, không thái quá, bất cập, không vị kỷ nhưng cũng không quá vị tha đến nỗi cho không mạng sống ḿnh mà chẳng ai được lợi. Có thể nói, Thiền thụ động c̣n có “tội” với nhân loại nữa, v́ sự quá thụ động của ḿnh sẽ kích thích kẻ ác làm thêm điều xấu!
Vậy, khi tập Thiền phải biết Chấp Nhận Sự Bất Toàn trong vũ trụ, trong con người. Nhưng chấp nhận những ǵ? Và tới giới hạn nào?
1. Chấp nhận bản thân bất toàn
Trước hết, người tập Thiền phải chấp nhận một sự thật của thiên nhiên lúc nào cũng hiện diện rơ ràng, minh bạch: Đó là “Luật Đối Xứng” và “Luật Bất Toàn.” Không có chi tồn tại măi măi, không có chi là vĩnh cửu (trừ sự Thật này) và hễ trẻ th́ phải già, có sống th́ có chết, có đẹp th́ sẽ xấu, có lớn lên th́ có lúc sẽ thấp xuống, lúc đứng lên hùng dũng th́ lúc nằm xuống ngay đơ… Thời trẻ sống phung phá bao nhiêu th́ lúc lớn tuổi yếu đuối và bệnh tật bấy nhiêu. Người đào hoa rồi sẽ có ngày bị họa v́ hoa đào. Yêu mănh liệt rồi sẽ ghét kinh khủng. Lúc trẻ càng cố tập cho khỏe mạnh bao nhiêu th́ lúc già càng đau nhức bấy nhiêu. Bộ ngực của người nữ khi trẻ nở nang bao nhiêu th́ khi về già sẽ nhăo nhẹt nhiều hơn những người b́nh thường. Những đường cong của thiếu nữ lúc trẻ càng hấp dẫn bao nhiêu th́ khi già, sẽ là những nét chấm phá nhầm chỗ. Lên cao bao nhiêu th́ khi tụt xuống thảm hại bấy nhiêu…
Do đó, nếu muốn đạt tới cảnh giới của Thiền, phải biết chấp nhận sự thật này. Khi đang đẹp đẽ và được người ngưỡng mộ, không tự kiêu, kênh kiệu, th́ lúc mất sắc đẹp, mất công danh, mất vị trí được người hâm mộ vẫn sống thoải mái, vô tư. Nên nhớ rằng những người đẹp nghiêng nước nghiêng thành mà ḿnh từng mê mẩn đă ra đi rất nhiều: Bà Hoàng Grace Kelly, Audrey Hepburn, Marilyn Monroe, Clark Gable, Alain Delon, Elvis Presley, Nat Kinh Cole, Frank Sinatra… giờ đây chỉ c̣n tên gọi. Người đẹp Brigitte Bardot, xưa kia diễm lệ bao nhiêu bây giờ trông ớn lạnh bấy nhiêu. Nh́n h́nh những nữ tài tử Việt Nam bây giờ, chẳng ai có thể mường tượng ra lúc mắt trong, môi mọng, thân thể diễm kiều mấy thập niên trước. V́ thế, người tập Thiền không phàn nàn, lo âu, không chán nản, lúc nào cũng cười mỉm trước mọi diễn biến xẩy ra, ngay cả khi bệnh tật. Được như vậy, lúc nào tư tưởng cũng trong sáng, rạng rỡ, cho dù nằm trên giường bệnh viện với những căn bệnh quái ác, người Thiền tập vẫn thấy b́nh an tràn ngập tâm hồn, và nếu cứ kiên tŕ tập măi, biết đâu lại thoát được tai nạn? Giả như không thoát được, th́ cũng thanh thản mà ra đi, bớt được rất nhiều đau đớn, kêu gào, oán trách vô ích.
2. Chấp nhận người chung quanh bất toàn
Người thân cận nhất là vợ chồng và con cái, sau đó mới tới anh em, họ hàng, bạn và bè. Đă chấp nhận Luật Bất Toàn trên đây, th́ phải chấp nhận người vợ càm ràm suốt ngày, da mặt nhăn nheo, mở miệng nói ra là gắt gỏng, nói những lời chua cay, trong khi thân thể th́ héo úa. Mỗi khi nh́n thấy người vợ mặc quần áo lùng thùng, khi nh́n thấy thân h́nh vợ bèo nhèo, mỗi khi thấy vợ cự nự, to tiếng vô duyến, hăy vội đưa tư tưởng về những ngày xưa, khi “nàng” c̣n mắt ướt đa t́nh, c̣n chúm chím duyên dáng vô cùng, c̣n nồng cháy yêu đương, th́ sẽ tự nhiên thấy ḷng b́nh thản trở lại và thương vợ hơn. Với những người làm vợ, nếu biết chấp nhận ông chồng lờ lững với ḿnh, ít nói lời yêu thương, mà chỉ thích làm gia trưởng, kiếm tiền th́ ít mà thích tiêu th́ nhiều, cả tuần say mê đi làm việc cộng đồng, quên vợ quên con và trên hết là lănh vực yêu đương, đến một tuổi nào đó, ông chồng đă chẳng c̣n khả năng chăn gối theo luật Thiên Nhiên.
Được như vậy, th́ hạnh phúc không lúc nào rời xa ḿnh. Nhưng, chữ “nhưng” vô duyên, sự chấp nhận này cũng phải giới hạn trước khi biến ḿnh thành quá thụ động (như mấy vị Sư Thiếu Lâm, cứ mặc cho người giết mà không chống cự), vợ hay chồng cũng phải đặt ra giới hạn, sao cho sự chấp nhận của ḿnh không đưa ḿnh đến chỗ héo hon, tiều tụy, rồi chết trong phẫn nộ, buồn tủi. Không thể đưa mặt ra cho chồng đánh hoài cũng không để vợ mắng ḿnh trước mặt bạn bè. Người tập Thiền chỉ “chấp nhận” chứ không “nhẫn nhục” quá đáng. Giả như gặp trường hợp đó, th́ phải dùng Thiền mà từ tốn nói chuyện và giải thích cho người phối ngẫu nghe, chắc sẽ có kết quả tốt. Trường hợp không có kết quả, th́ t́m cách giải quyêt khác tùy theo từng trường hợp, nhưng không bao giờ nổi nóng hay phẫn nộ.
Với bạn bè, lại cần phải Thiền nhiều hơn nữa, v́ bạn bè chỉ là những người cùng lên tầu với ḿnh, lên ga trước hoặc ga sau, và có thể không cùng đi với ḿnh đến cuối đường tầu, th́ không nên trông đợi sự chia sẻ hết ḷng với ḿnh. Nếu có duyên, gặp được người bạn quư, th́ là bổng lộc trời cho, nhưng nếu có người bạn nào không hoàn toàn hợp tính với ḿnh, cũng vui vẻ mà chấp nhận. Không thể nào đ̣i hỏi một người đến tự phương trời nào đó, có giáo dục khác, có quá khứ khác, mà có thể nhập vào tâm hồn ḿnh như hai mặt của tờ giấy được, nhất là với những người đă lớn tuổi, v́ một khi đă gần tới tuổi “thất thập cổ lai hi” th́ tính nết của con người thay đổi lớn lao: tính toán nhiều hơn, thu vén cho ḿnh nhiều hơn. Nhiều người sẵn có tính vị tha từ thuở nhỏ, khi đến tuổi già, lại trở thành vị kỷ, v́ biết rằng sự hiện hữu của ḿnh trên cơi thế này không phải là vĩnh viễn. Nhiều vị tính t́nh vẫn vui vẻ, đột nhiên trở thành bẳn gắt, hay gây sự vu vơ. Do đó, chấp nhận được một người bạn khó tính là vô cùng khó, nếu thành công th́ đă đạt được đến công phu thượng thừa của Thiền vậy.
Thực tế, có nhiều người tuy không tập Thiền bao giờ nhưng đă vượt qua cảnh ngưỡng của Thiền. Một người mẹ có đứa con bị dị tật, chồng bỏ đi luôn, đă chấp nhận mọi bất hạnh xảy đến cho ḿnh mà nuôi con thật hoàn hảo. Đến khi chính thân mẫu ḿnh bị bệnh liệt giường, cũng vẫn vui vẻ mà nuôi luôn cả mẹ, cả con ḿnh mà không phàn nàn, nhăn nhó. Người Mẹ đó đă là một Thiền Sư đích thực mà không cần để ư đến chữ Thiền. Một người cha, sau khi đứa con đầu ḷng chào đời được bác sĩ cho biết con ḿnh mắc bệnh liệt năo, bất trị, người mẹ th́ muốn bỏ con vào nơi săn sóc đặc biệt rồi cách ly luôn, nhưng người cha, v́ nh́n thấy ánh mắt con ḿnh có điều ǵ đó thu hút, đă chấp nhận nuôi con, mặc cho người mẹ khăn gói ra đi. Ông bố ấy đă “địu” con đi khắp chỗ, chơi với con, đọc sách cho con nghe, dù đứa con chỉ biết nh́n mà không cử động. Sau khi con lớn được vài tuổi, qua một lần đọc sách cho con nghe, người cha biết là con thích thể thao, nên đă địu con đi tập thể thao. Hai cha con cùng chạy, cùng chơi và dần dần, cả hai cha con cùng ghi tên thi chạy đường trường. Kết quả không ngờ là khi hai cha con tới đích và thắng giải, đứa con đă bập bẹ nói: “Cám ơn cha!”
Những con người có tâm hồn bao la đó, không cần ngồi một chỗ, không cần nhắm mắt tĩnh lặng, mà trong ḷng họ đă có chữ Thiền vĩ đại, chữ Chấp Nhận rực rỡ. Họ chính là những Thiền Sư đích thực. Nhưng, lại “nhưng”, có mấy ai tập Thiền đến cảnh giới đó, ngay cả người viết bài này...
Thưa chuyện rằng: Một ông vừa từ giă cơi đời, hồn bay lên đến tận chín tầng Trời. Trước khi cho phép ông nhập “tịch” ở thiên đ́nh, vị quan giữ cổng Trời làm một cuộc sát hạch:
“Ông có mèo chuột, lăng nhăng ǵ không?”
“Thưa không!”
“Ông có yêu vợ ông không?”
“Thưa cũng không!”
“Sống mà cái ǵ cũng “Không” hết… nghĩa là ông đă chết tự lâu rồi… mà sao măi tới giờ nầy ông mới lên được tới đây vậy hả?”
Như vậy t́nh yêu là dấu vết rơ ràng nhứt của sự sống chớ không phải nước hay oxy mà các khoa học gia không gian NASA Hoa Kỳ bỏ công rồi mất công t́m kiếm ngoài vũ trụ!
Sống là phải yêu mới được. C̣n khi đă nghỉ yêu, ḷng ta đă nguội như trà thiu; lạnh như nước đá, thấy ai, dù sexy, hấp dẫn trong bộ bikini, hai mảnh nhỏ, cỡ bàn tay, mà tim ḿnh vẫn không không lay… động, trơ như đá, vững như đồng; không lăn tăn th́ dù vẫn c̣n ăn, c̣n nhậu, c̣n thở, c̣n ngáy ‘pho pho’ cũng xem như đă chết tự lâu rồi.
Thưa mấy thằng Tây thực dân sau khi xâm lược, chiếm đóng và cai trị nước ta tới 114 năm, nhận xét về người Việt ḿnh, dựa theo cái bề dày kinh nghiệm kha khá, nó phán rằng: Việt Nam ḿnh, nhứt là mấy ông, ai cũng là một ông quan nhưng phải là quan văn mới được (quan vơ cho tao… tao cũng bỏ?!).
Mà phàm là quan văn th́ ai cũng khoái làm thơ. Đi đánh giặc Tàu, thay v́ gươm giáo th́ làm thơ cho nó sợ chơi… Sau nầy chắc có lẽ máu thơ vẫn c̣n luân lưu trong huyết quản hay sao nên bất cứ đề tài nào bà con cô bác ḿnh lên web đều thấy có thơ.
Thơ nhiều tưởng dở. Hỏng phải vậy đâu! Cũng có thơ hay đó chớ. Mà bài thơ thế gian t́nh là ǵ hay hết biết; nên tui xin chép lại hầu quư độc giả t́nh thương mến thương rằng:
“Hỏi thế gian có bao liều thuốc bổ?/ Sẽ chữa lành căn bệnh khổ v́ yêu/ Yêu cũng khổ mà không yêu th́ lỗ/ Trái tim nầy chắc phải mổ ra xem!”
Như vậy con đường t́nh ta đi, từ thuở tạo thiên lập địa, ông Adam yêu bà Eva tới lúc anh yêu em… biết mấy trăm, mấy triệu năm rồi mà không mấy ai cũng hiểu.
Rồi có ráng th́ cũng phải phán một câu như ông nhạc sĩ Trúc Phương rằng: “Đường vào t́nh yêu có trăm lần vui có vạn lần buồn!”
Như vậy làm toán trừ th́ thấy yêu là lỗ mà c̣n lỗ to nữa đó. Tại sao vậy? V́ yêu là gây lộn tối ngày chớ có thơ mộng ǵ đâu, nhứt là trường hợp anh vớ phải em yêu hay càm ràm, dai như giẻ rách!
Chuyện nhỏ như con thỏ em không bỏ, cũng sửa lưng làm chàng phải đỏ mặt tía tai v́ mắc cỡ trước bàng quan thiên hạ. Em yêu bực bội nói với anh rằng: “Từ rày ai có hỏi th́ anh đừng trả lời là ḿnh đă sống với nhau được gần một phần tư thế kỷ nữa nha; mà anh phải trả lời là ḿnh đă sống với nhau được 24 năm!”
“Vậy th́ có ǵ khác nhau đâu?” “Khác chớ! Khi thiên hạ thấy số 24 lớn hơn 1/4 rất nhiều, họ sẽ hiểu và thông cảm cho em đă chịu đựng tánh khí “lên trầm xuống bổng” của anh suốt tới ngần ấy năm dài!”
Hôm qua thằng Tí con ḿnh c̣n hỏi em rằng: “Má ơi sao má lại đồng ư kết hôn với Ba vậy?” “Thấy chưa? Giờ tới phiên thằng con của đôi ta cũng phải rất ngạc nhiên!”
Mà t́nh ta không xuôi chèo mát mái chẳng qua v́ tánh ghen bóng ghen gió của anh thôi! Giống hệt như chuyện: “Ông chồng có tới 6 đứa con, nhưng tánh vẫn hay ghen, pḥng thủ từ xa, để không có thằng cha nào ḍm ngó con vợ ḿnh chi nữa.
Nên thay v́ gọi vợ ḿnh bằng tên mà gọi em yêu bằng bà Má có 6 con. Đặng cho tụi nó nghe là sợ chạy mất dép rồi không dám ‘be he’ mà ve văn.
Mới đầu th́ con vợ nghe thấy cũng vui vui… Sau th́ bực bội. Kêu tốp cái tṛ khỉ đó đi mà ảnh cứ tới luôn bác tài hoài…
Một hôm hai vợ chồng đến nhà bạn bè ăn tiệc. Tới giờ về, anh rống họng: “Thôi ḿnh về nha bà Má có 6 con.”
Con vợ nhanh chóng đáp lại tiếng rơ to, ai cũng nghe rằng: “OK, em sẽ ra ngay với anh – Người Cha của 4 đứa!”
Thưa có người định nghĩa tại sao thằng chồng nó hay ghen. Chẳng qua trước khi về với nhau, cùng hát bản t́nh ca, th́ em đă từng cho thằng khác ‘con ong đă tỏ đường đi lối về’ rồi lên báo than thở rằng: Em không c̣n trong trắng nữa. Chồng em cứ đay nghiến em hoài. Xin hỏi thế gian t́nh là ǵ? Giờ em phải làm sao? Bỏ nó lấy thằng khác có tâm hồn khoáng đăng hơn?
Thưa tui hằng trộm nghĩ: Vợ như tờ báo! Đứa nào đọc rồi là báo cũ; đứa chưa đọc như ḿnh th́ báo vẫn mới tinh. (Who cares?)
Nhưng lúc trà dư tửu hậu, anh bạn văn của tui trộm nghĩ khác: “Anh rất muốn anh là người đầu tiên, nhưng sẽ tốt hơn nếu anh là người cuối cùng!” Nghĩa là sao? Nghĩa là lấy anh rồi em đừng ‘ngựa’ phi đường xa nữa là OK!
C̣n tui, người trước, người sau cùng, hay chính giữa ǵ cũng được hết ráo nha!
Đang ở với nhau chỉ xin em đừng có ‘trữ’ t́nh (nghĩa là ‘trữ’ thêm vài mối t́nh khác để xài dần dần) hay em T́nh ‘phụ’ nghĩa là có ‘phụ’ thêm vài mối t́nh lẻ tẻ ngoài t́nh ‘chánh’ với anh yêu nha!
Đừng chê anh là ông chồng chỉ biết ăn nhậu, rồi ngủ kỹ việc ǵ cũng phó vào tay em để đến nỗi như chuyện nầy:
Vợ năn nỉ chồng cắt cỏ. Chồng trả lời: “Bộ tướng tui giống thằng cha làm vườn lắm hả?”
Năn nỉ chồng sửa cái bồn rửa chén bị nghẹt. “Bộ tướng tui giống thằng cha sửa ống nước lắm hả?”
Bóng đèn cháy! Không chịu thay! “Bộ tướng tui giống thằng cha thợ điện lắm hả?”
Vài ngày sau đi làm về, ông chồng ngạc nhiên thấy cỏ đă được cắt, bồn rửa chén không c̣n nghẹt nữa, bóng đèn cũng được thay mới, bật công tắc lên nghe cái cốc là sáng ḷa; nên ngạc nhiên hỏi con vợ: “Nè em yêu! Chuyện ǵ đă xảy ra?”
“Anh biết thằng cha hàng xóm của ḿnh mà. Ảnh tới và mọi thứ đâu vào đấy.” “Rồi em trả nó hết bao nhiêu?” “À ảnh nói: Một là em nướng cho ảnh một cái bánh thiệt ngon hay là ‘chiều’ ảnh một chút!”
“Rồi em nướng cái bánh ǵ?” “Bộ tướng em giống con nhỏ chuyên làm bánh lắm hả?”
Bị cắm cái sừng to tổ bố trên đầu, nên buồn bă quá, anh than: “Nhiều khi buồn quá anh muốn buông xuôi tất cả. Nhưng hỏi ḷng ḿnh đâu có nắm được cái ǵ để mà buông?!”
Thôi th́ hai đứa ḿnh cùng ‘t́nh ngoại’ tức ‘ngoại t́nh’ vậy nhé. Nên hai vợ chồng đang mơ màng giấc điệp. Bỗng có tiếng động. Vợ nói: “Chết rồi! Chồng em về ḱa! Anh trốn nhanh lên!” Chồng nghe vậy bèn phóng qua cửa sổ nghe một cái đụi!
Thà như vậy c̣n hơn sống với nhau mà trù cho em chết!
“Một nhà thám hiểm vào một lăng mộ xưa, chưa ai từng khám phá, t́m được chiếc đèn thần. Nhặt nó lên, lấy vạt áo chùi cho sáng; th́ một ông thần hiện ra.
“Ta là thần đèn đây, ta muốn biết trong đời, ai là người nhà ngươi căm ghét nhứt?” Nhà thám hiểm trả lời: “Dạ đó là con vợ của tui!”
“Ta cho ngươi ba điều ước nhưng có điều kiện là ngươi ước cái ǵ th́ con vợ của ngươi sẽ được gấp đôi số đó.”
Nhà thám hiểm ước rằng: “Tui muốn một tỉ đô”
“Được! Vợ ngươi sẽ được 2 tỉ”.
“Tui ước một lâu đài ở tiểu bang California, có hồ bơi, có sân chơi quần vợt, có mọi thứ”.
“Được vợ của ngươi sẽ được gấp đôi”.
“C̣n lời ước cuối cùng?”
“Dạ! Xin ông hăy đập cho tui một trận gần chết đi!” Hi hi!
Thưa đó là sự thực trần trụi không hoa ḥe, hoa sói ǵ hết ráo! Hỏi thế gian t́nh là ǵ? Là như vậy đó!
Cha bi quan dữ nha! Buồn quá chiều nay xem tiểu thuyết. C̣n tui buồn quá chiều nay coi chớp bóng! Th́ thấy phim ảnh thường vẽ ra những t́nh yêu chung thủy, phi hiện thực nghĩa là hỏng có thiệt, là dóc. Như phim Romeo & Juliet, phim Love Story, phim Titanic chẳng hạn…
Chớ trong đời thật, đời thường, t́nh nghĩa vợ chồng hay của hai kẻ yêu nhau là chán, là ngán như cơm nếp nát, là gỉ sét như cầu Long Biên (thưa đúng ra là tui phải viết cầu ‘Paul Doumer’ nhưng sợ độc giả phê rằng tui viết văn mà hay chửi thề quá hà!); là đen đủi như ông già da đen, kem Hynos.
Tuy nhiên không cần phải bi quan lắm đâu, có đau đớn, có chia ĺa th́ cũng có hạnh phúc lúc ‘tù ti’, có sum họp trong t́nh yêu sau cả chục năm trời đăng đẳng anh ở đầu sông em cuối sông, (quân tại tương giang đầu, thiếp tại tương giang vỹ)… đó nha mấy huynh.
Thưa tui kể người nghe… hy vọng bà con ḿnh cả nam lẫn nữ sẽ khôi phục lại những mối t́nh lăng mạn xưa có … mà sao giờ hơi ‘bị’ hiếm…
Đó là t́nh vui gang tấc; (chắc bà con ‘thấm ư’ biết ‘em’ muốn nói cái ǵ rồi?) dặm sầu biệt ly!
Đó là t́nh yêu không nệ khoảng cách xa xôi! Không nệ thời gian xa cách dài đăng đẳng! Không nề Cộng Sản là em mà Tư Bản là anh!
Khi Irina và Woodford McClellan cưới nhau họ không thể nào tưởng tượng được là phải mất thêm 11 năm trời nữa đôi uyên ương, chim mới được liền cánh; cây mới được liền cành.
Năm 1970, Irina, sống ở Mạc Tư Khoa và làm việc cho Học Viện Quan Hệ Quốc Tế Và Kinh Tế, ở đó em gặp chàng là một giáo sư người Mỹ, tên Woodford McClellan. Yêu nhau cả hai thành hôn hai năm sau vào tháng Năm 1974.
Sống chung chỉ được một thời gian ngắn, chiếu khán (visa) của chàng hết hạn đành phải quay về Mỹ. Nhiều lần xin quay lại thăm vợ nhưng đơn xin nhập cảnh Liên Xô đều bị bác mà không rơ nguyên do.
Đôi tân lang và tân giai nhân nầy chỉ c̣n biết t́m nhau qua kỷ niệm ngày cưới. Nầy h́nh ảnh đôi ta chụp bên nhau lúc sánh vai qua Quảng trường Đỏ (thấy mà ghê màu máu) ở Mạc Tư Khoa; bằng điện thoại viễn liên (tốn rất nhiều tiền).
Măi 11 năm sau, nàng mới được cho phép xuất cảnh đi Hoa Kỳ để đoàn tụ với chồng… Cuối tháng Giêng, năm 1986, nàng đặt chân xuống phi trường quốc tế Baltimore – Washington, sà vào ṿng tay run run rộng mở của người xưa.
Tưởng ǵ?! Anh bạn văn của người viết vượt biên rất lâu! Từ năm 80 măi tới năm 95 ảnh mới gặp lại được người xưa. Cái t́nh nầy cũng đẹp không kém ǵ t́nh Mỹ với Liên Xô kể trên; nhưng xét kỹ là thua.
Thua là khi gặp lại người xưa, anh hỏng dám run run ṿng tay rộng mở để em ‘xưa’ sà vào, ảnh không dám ôm ‘ét’ ǵ hết ráo… V́ lỡ có con vợ khác, hồi bên đảo rồi, đang đứng kế bên; mặt hầm hầm ghen ngược… Hu hu!
Nhưng c̣n lănh qua cũng c̣n tốt, (theo lời ảnh biện hộ), v́ theo tui biết nhiều ‘khứa’ c̣n giả bộ quên luôn đó nha!
“Tui tính vợ cả, vợ hai, hai vợ đều vợ cả! Nhưng hai bả không chịu, ra tối hậu thư rằng: “Người ấy và em… Anh chọn ai?” Phần Úc nó cấm đa thê! Nên biết ở với ai; bỏ ai bây giờ?
Thôi để công b́nh, tui bỏ hết cả hai và về Việt Nam để cưới con vợ thứ ba! Ha ha!”
Đời Người Là Quá Tŕnh Hoàn Trả Những Ǵ Đã Thiếu Nợ, Cho Đi Càng Nhiều Càng Hạnh Phúc
Đời người là quá tŕnh hoàn trả những ǵ đă thiếu nợ, một đời mỗi người đều đang không ngừng cho đi…
Cha mẹ cho ta cuộc sống, nuôi dưỡng ta thành người; bạn đời cho ta sự ấm áp của gia đ́nh, cùng ta vượt qua bao mưa gió. Con cái cho ta một cuộc sống tṛn đầy, tăng thêm niềm vui; bằng hữu làm phong phú thêm cuộc sống, sưởi ấm cuộc đời ta… Bởi vậy, hăy dành t́nh yêu thương và trân trọng với những người chúng ta gặp trong đời này.
Hồng trần cuồn cuộn, mỗi lần gặp nhau đều là sự ban ơn của Thượng đế, bởi có nhân duyên mới có thể quen biết nhau. Có người cùng ta đi một hành tŕnh, có người giúp đỡ, có người cho ta kinh nghiệm, có người là ngọn đèn chỉ lối, có người tựa như ánh nắng mặt trời sưởi ấm ta, song mỗi người đều là ân nhân thành tựu chúng ta. V́ vậy, chúng ta nên cảm kích họ và báo đáp ân t́nh đó.
Cuộc đời chính là đang tiến từng bước trong khi chúng ta trao tặng. Vậy nên, hăy lấy “chịu ơn một giọt, báo ơn một ḍng” làm mục đích trong đời, đem cuộc sống làm thành hành tŕnh hoàn trả. Chỉ có hoàn trả kịp thời, mới có thể tích lũy phúc phận, góp nhặt công đức, để mỗi nơi ta đến đều nở hoa bồ đề, tỏa hương thơm ngát.
Người nhà đă v́ ta mà bỏ công sức một cách vô tư không hề tính toán, ta nên dùng cái tâm yêu mến mà hết mực chăm sóc họ, đây cũng chính là nuôi dưỡng hạnh phúc cho chính ḿnh. Bạn bè mang đến cho ta sự ấm áp, ta dùng tâm khắc ghi, có cơ hội th́ hồi đáp ân t́nh của họ.
Hơn nữa ḷng cảm ân không chỉ là lời nói trên miệng, hành động thực tế mới là sự thể hiện chân thành nhất. Ḷng biết ơn là sự tiếp nối t́nh bằng hữu, giúp đỡ là sự củng cố t́nh bạn. Sự giúp đỡ trong lúc khó khăn có thể tăng thêm t́nh bạn tựa như thêu hoa trên gấm vậy. Sự giúp đỡ trong lúc ngặt nghèo càng có thể làm xúc động ḷng người.
Đời người là quá tŕnh hoàn trả những ǵ đă thiếu. Nhận được sự ấm áp nên báo đáp bằng chân thành, có được sự giúp đỡ th́ nên ra tay viện trợ, có được sự ủng hộ th́ nên tiếp tục duy tŕ, có được chỉ dẫn th́ nên thời khắc ghi nhớ, có được bạn bè th́ nên sát cánh cùng với họ.
Đắc được bao nhiêu th́ hoàn trả bấy nhiêu, không chây ́, không thiếu nợ, mới có thể đảm bảo những thứ có được không mất đi.
Cho dù bạn than văn ra sao, níu kéo như thế nào đi nữa th́ đều đă được chú định rồi, những món nợ do những sai lầm mà bạn đă làm lúc đương sơ đều cần phải hoàn trả.
(Ảnh minh họa: foody.vn
Trong ‘Hồng Lâu Mộng’ có một đoạn: “Kẻ làm quan th́ gia nghiệp điêu tàn. Người giàu sang th́ bạc vàng tiêu tán. Người có ân th́ trong chỗ chết có con đường sống. Kẻ bạc t́nh th́ báo ứng phân minh. Kẻ nợ mạng th́ phải trả mạng. Người nợ nước mắt th́ nước mắt cạn khô…”, chính là để nói rằng: mỗi người đến thế gian này đều là để hoàn trả nợ nghiệp, gieo thiện lương gặt ấm áp, gieo điều ác th́ tự chuốc vạ vào thân.
Thượng đế là công b́nh, những thứ cấp cho mỗi cá nhân đều không nhiều. Người vẻ vang thường vượt con nước dữ, người thành công thường phải leo vách đá cheo leo, nào có vùng đất bằng phẳng cho bất cứ ai?
Trong bữa tiệc thịnh soạn của cuộc đời này, tham nhanh sẽ nghẹn, ăn nhiều sẽ tức bụng, chê ít th́ tâm trạng không yên. Điều có thể làm được là cái tâm b́nh ổn, thời thời khắc khắc đều lấy đạo đức làm đầu, lấy hoà làm quư, lấy cảm ơn hồi báo làm trách nhiệm. Làm người chỉ giảng nhân nghĩa đạo đức, làm việc chỉ cầu không hối hận trong tâm.
Không nhất định phải thật giàu có, nhưng có sự b́nh tĩnh khoan thai trong tâm là tốt rồi.
‘Nhân vô thập toàn’, con người ai cũng đều không hoàn hảo, ai cũng có lần sa chân lỡ bước, ngay cả người trí tuệ suy nghĩ ngh́n lần cũng ắt có một lần sai. Lúc nên xin lỗi th́ xin lỗi, dù mất thể diện, danh dự bị tổn thất cũng không có ǵ là quá nặng nề. Tuy vậy, trong mọi thời khắc hăy nên cẩn thận, tránh vấp phải lỗi lầm.
Trả nợ sẽ phải có giá cả, nhưng nhất định phải trả, bởi v́ ta đang bù đắp lỗ hổng của cuộc đời, lấp đầy những chỗ ṛ rỉ. Thời gian sẽ khiến hào quang của tâm hồn thêm lấp lánh thánh khiết. Bởi hết thảy mọi thứ trên thế gian đều nhạt nḥa, chỉ có hào quang của tâm hồn mới dài lâu.
Đời người là quá tŕnh hoàn trả những ǵ đă thiếu, người khác cho ta thứ ǵ không thể nhận một cách thản nhiên, bởi người ta không có nghĩa vụ đó. Đó là ơn nghĩa phải hoàn trả, đến thời phải trả hết, không bao giờ được thiếu. Nếu không, đến lúc nợ chất thành núi, không có cách nào hoàn trả, th́ những thứ từng có cũng bỗng hóa thành hư không.
“Cảm ân” không chỉ là mỹ đức, c̣n là một loại trách nhiệm. Trong cuộc sống thường ngày, nếu chúng ta có thể từ những việc nhỏ mà tỏ ḷng biết ơn, chủ động giúp đỡ mọi người, th́ cuộc đời sẽ hồi báo cho ta những ǵ tốt đẹp nhất.
Có Một Loại Trưởng Thành Gọi Là: B́nh Tĩnh Trước Việc Lớn, Không So Đo Chuyện Nhỏ
Thời gian có thể giúp con người ta lớn lên nhưng chưa chắc khiến họ trưởng thành. Chỉ khi va vấp những nhấp nhô trong cuộc sống, đối mặt với những biến cố trong cuộc đời… đó mới là lúc để ta nhận ra ḿnh cần phải trưởng thành.
Đối với nhiều người, sự thành công trong sự nghiệp và cuộc sống là mục tiêu phấn đấu trong suốt cuộc đời. Có lẽ để đạt tới thành công đó không quá khó khăn, tuy nhiên để bản thân thực sự trưởng thành qua thời gian, đặc biệt sự trưởng thành trong tâm là việc vô cùng khó khăn.
Một người có trưởng thành hay không, kỳ thực không thể dùng tuổi tác nhiều hay ít của họ để đánh giá nh́n nhận. Có những người tuổi đă cao, nhưng cách hành xử và những suy nghĩ trong tâm của người ấy vẫn hời hợt, thậm chí trống rỗng. Nhưng có những người tuy c̣n trẻ tuổi nhưng lại rất chín chắn, suy nghĩ cân nhắc thấu đáo, kỹ càng.
Sự trưởng thành, sự hoàn thiện của tâm tính không phải được quyết định bởi người đó gặp bao nhiêu gian nan chông gai trong cuộc đời, mà nó được thể hiện ra ở thái độ và cách mà người ấy đối đăi với sự t́nh ra sao. Một người có sự tu dưỡng và tâm tính tốt mới thực sự là một người trưởng thành.
Trưởng thành là một quá tŕnh dài lâu chứ không phải chuyện một sớm một chiều. Nó chịu ảnh hưởng rất lớn từ sự tu dưỡng tâm linh của người ấy. Điều đó cũng là lư do lư giải v́ sao những người càng trưởng thành, thành thục, chín chắn th́ thường càng ôn ḥa và tĩnh lặng.
Một người có trưởng thành hay không, kỳ thực không thể dùng tuổi tác nhiều hay ít của họ để đánh giá nh́n nhận. (Ảnh: bookriot.com)
Trưởng thành là b́nh tĩnh và kiên cường
Những người trưởng thành là những người luôn có sự b́nh tĩnh trong tâm, trên khuôn mặt luôn thể hiện sự b́nh thản kiên cường. Khi đối mặt với những việc trọng đại trong đời mà vẫn điềm tĩnh tựa như không, khi đối diện với những điều nhỏ bé vụn vặt th́ không so đo tính toán.
Có một số người khi gặp chuyện bất b́nh, không vừa ư liền tức giận không giữ được b́nh tĩnh, v́ chuyện nhỏ cũng nổi trận lôi đ́nh bất măn. Người xưa dạy: “Nổi giận là bản năng, kiểm soát nóng giận là bản lĩnh”. Con người khi nóng giận sẽ không có lư trí, nói những lời làm tổn thương người khác, nhẹ th́ làm tổn thương ḥa khí hai bên, nặng th́ sẽ tự chuốc lấy bất hạnh cho bản thân ḿnh.
Có người khi đối diện với mọi vấn đề đều ung dung b́nh tĩnh đối diện. Cũng có những người bất kể trải qua sóng to gió lớn tới đâu, bất kể gặp phải người giả dối tiểu nhân xấu xa như thế nào, đều luôn mỉm cười điềm tĩnh đối diện. Khi gặp mâu thuẫn th́ t́m nguyên nhân, khi gặp khó khăn th́ t́m giải pháp khắc phục.
Có những người khi đối diện với bất kể chuyện ǵ đều trầm lặng không nói. Cũng lại có những người khi bị người khác hiểu lầm th́ không đi giải thích, khi bị người khác b́nh luận cũng không tranh căi, khi bị người khác đặt điều thị phi th́ im lặng, không giải thích. Họ im lặng không phải v́ sợ, cũng không phải v́ nhu nhược hèn yếu, mà muốn để thời gian chứng minh tất cả.
Khi gặp mâu thuẫn th́ t́m nguyên nhân, khi gặp khó khăn th́ t́m giải pháp khắc phục. (Ảnh: ***********)
Đôi khi, im lặng giúp tâm thái người ta thoải mái hơn là thổ lộ dốc bầu tâm sự, im lặng cũng là biểu hiện sự từng trải giúp người ta trưởng thành. Đau rồi hăy cố gắng nhẫn chịu một chút, mệt mỏi rồi nên im lặng nghỉ ngơi. Những người càng có thói quen im lặng càng không muốn nói nhiều lời.
Cũng bởi ḷng người khó lường, thật giả khó phân biệt, cũng bởi trong ḷng mỗi người có nhiều điều khó nói thành lời, có những buồn tủi khó chia sẻ với ai. Vậy nên khi càng trưởng thành, càng trải qua nhiều chuyện, con người ta càng trở nên trầm lặng ít nói. Bởi v́ im lặng cũng là một biểu hiện của sự trưởng thành, nên khi nh́n thấy những người không vừa mắt, họ cũng dễ dàng bỏ qua, gặp những việc không thể buông cũng dần dần buông bỏ.
Trưởng thành là khoan dung và hiểu người khác
Có lẽ chỉ có người đă từng trải qua gian nan và tổn thương tột cùng mới có thể thực sự trưởng thành, hiểu và khoan dung với người khác. Một người trưởng thành sẽ không bao giờ tùy tiện phán xét người khác. Họ luôn hiểu được rằng mỗi một người, đều không hề đơn giản như những biểu hiện ở vẻ bề ngoài của họ, ai cũng có ưu khuyết điểm riêng.
Một người khi càng trưởng thành sẽ càng thấu hiểu cuộc đời, không những biết khoan dung bản thân mà c̣n khoan dung người khác, thậm chí khoan dung ngay với cả kẻ thù của ḿnh. Biển có thể thu nạp trăm ngh́n sông nên mới trở nên rộng lớn, khoan dung với lỗi lầm của người khác thực ra cũng là giải thoát cho chính ḿnh.
Trưởng thành là biết sống lư trí và nhiệt t́nh
Con người ta khi càng trưởng thành qua thời gian, cho dù nh́n rơ hiện thực phũ phàng của thế giới, của xă hội, nhưng vẫn nhiệt t́nh kiên cường trân trọng từng phút giây của cuộc sống. Đó là bởi v́ họ đă thấu hiểu thế nào là lư tính và và cảm tính. Đó là bởi họ biết trân quư giá trị của sinh mệnh, biết rằng được sinh ra trên cơi đời này là điều đáng trân quư biết nhường nào.
Trong quá tŕnh trưởng thành, mỗi người đều sẽ phải trải qua vô vàn sóng gió. (Ảnh: eva.vn)
Con người chúng ta sinh sống trong xă hội này đều là có nhận thức và cảm tính. Đôi khi họ dễ dàng bị t́nh cảm chi phối, họ chỉ nh́n h́nh tượng của sự vật mà không nh́n bản chất của sự vật. Người như vậy rất dễ bị mê mờ, từ đó tự chuốc lấy những thống khổ và phiền năo cho bản thân.
Người trưởng thành, nhất định sẽ có lư trí. Không những vậy họ biết duy tŕ t́nh yêu với cuộc sống. Sự kết hợp giữa lư trí và nhiệt t́nh sẽ giúp người ta thực sự trưởng thành qua năm tháng.
Trưởng thành là biết buông bỏ và quư trọng
Có câu ví rằng: “Con người sống đều là đang tự mang nặng mà tiến về phía trước”. Con người khi đến một độ tuổi nhất định, khi trải qua những va vấp trong cuộc sống, sẽ tự học được cách buông bỏ những ǵ cần buông bỏ và trân quư những ǵ đáng trân quư.
Người trưởng thành cần phải “tự loại bỏ” một số loại “đồ vật” trên hành trang của ḿnh, ví như những người bạn “hư t́nh giả ư”, những “thú vui” rượu chè vô nghĩa, những câu chuyện phiếm vô dụng… Thay vào đó họ biết nắm giữ và trân quư sự tự tin, tấm ḷng lương thiện, khiêm tốn và giản dị…
Trưởng thành, chín chắn là một loại yêu cầu và hoàn thiện đối với tự bản thân mỗi người. Nó cũng là một loại thể nghiệm và suy ngẫm, cũng là một loại trạng thái của sinh mệnh. Trong quá tŕnh trưởng thành, mỗi người đều sẽ phải trải qua vô vàn sóng gió, cũng sẽ học được rất nhiều điều trân quư. Vậy nên, cho dù con đường ấy xa bao nhiêu, nhiều chông gai thế nào, chỉ cần mỗi bước đi chúng ta đều trưởng thành hơn th́ đă là thành công rồi.
Đây là một trong những khu phố khá giàu tại Cypress - Texas của nước Mỹ.
Ngạc nhiên, trong mấy trăm ngàn gia đ́nh Mỹ sinh sống trên vùng đất này lại xuất hiện người Việt Nam nhập cư thời gian gần đây. Số lượng chiếm khá đông, hầu hết nói giọng Bắc người Hải Pḥng, Hà Nội. Cùng làn sóng xuất ngoại với các h́nh thức khác nhau, họ đă thành công khi tiền rừng bạc biển. Chỉ cần một dự án, một phi vụ, một chữ kư th́ đô la sẽ có cách vào tài khoản của người có quyền.
Mỗi căn nhà giá trị từ nửa triệu đến 2 triệu đô la trở lên. Mua nhà xong là một chuyện, điều quan trọng là tiền đâu để đóng thuế? Nếu bạn thu nhập cao mấy trăm ngàn đô hàng năm th́ chỉ là chuyện nhỏ dù tiền thuế địa trạch rất cao ( từ 20.000 Mỹ kim trở lên mỗi nhà /1 năm ) với khu vực tương tự.
Vào cổng khu phố sang trọng khách phải tŕnh giấy tờ, hoặc bấm số bảo mật mới được. Cuối tuần, hàng loạt chiếc du thuyền trên mặt nước.
Là xứ tư bản, hưởng theo năng lực; nhiều người Mỹ giàu bằng tài năng công sức, lao động chân chính trong một số lănh vực xứng đáng có một cuộc sống b́nh yên, hạnh phúc đúng nghĩa.
Tuy nhiên, không phải ai cũng được như vậy. Mỹ không phải là thiên đường, vẫn c̣n một số Việt kiều lâu năm sống trong chung cư, không mua nổi cái nhà nhỏ với nhiều lư do riêng tư. Đó là sự thật.
Vậy mà với thành phần " Việt kiều bay " không hiểu họ giàu từ đâu dễ dàng, mua nhà trả đứt tiền mặt, vui vẻ với mức thuế tuy không làm một ngày nào trên đất Mỹ.
Đối tượng này bí mật đi qua đi về nhằm mục đích có lợi cho gia đ́nh và bản thân trong tương lai.
Oái oăm thay, họ c̣n bắt tay với một số Việt kiều tại đây để rửa tiền dưới h́nh thức tinh vi. Các hệ thống kinh doanh ra đời bao gồm trung tâm thương mại, nhà hàng, hàng trăm tiệm Nails nguy nga như cung điện, có sự đầu tư quy mô trên 1/2 triệu đô la mục đích rửa tiền. Thực trạng nhiều địa điểm vắng hoe khách nhưng vẫn vô tư hoạt động để hợp thức hóa chuyển tiền.
Vấn đề quan trọng là tiền đâu ra mà một số " Việt kiều bay " mới đến đất Mỹ trong t́nh trạng tài chính triệu phú mà không ai biết. Một năm về bên vài tháng và rồi qua Mỹ tŕnh diện để khỏi rắc rối nếu chưa có quốc tịch.
Khôn ngoan, một số cố t́nh giữ song tịch. Nhiều người vẫn làm việc tại Việt Nam, đang là đảng viên giữ chức vụ. Họ biết dọn đường cho con cháu qua Mỹ từ lâu. Con đến trường Mỹ, cha ( mẹ) đi về Việt Nam hoạt động cho chính quyền hoặc kinh doanh cá nhân v́ nơi ấy dễ kiếm tiền hơn.
Nghịch lư, trong khi ấy người ta khen chế độ, bắt người khác nghe, tin và sợ ḿnh. Dân phải chịu cúi đầu im lặng dưới nguồn máy điều hành mà họ liên quan trực tiếp hay gián tiếp. Nhờ sức mạnh đồng tiền, người ta đă đạt giấc mơ Mỹ trong tầm tay.
Thật sự bất công cho những người không được may mắn phải chịu đựng thiệt tḥi mọi hệ lụy, cùng tương lai không lối thoát sống với Trung Quốc.
Phải chăng đây là bi kịch cho một dân tộc chịu dưới tay của những người không có ḷng tự trọng và biết làm người tử tế. Họ lợi dụng ḷng tốt của nước Mỹ, con cháu hưởng nhiều quyền lợi xă hội, y tế cùng nền giáo dục miễn phí từ tiền thuế dân c̣ng lưng đóng cho chính phủ.
Đất nước Hoa Kỳ đă tạo ra kẻ hổng pháp luật để con cháu cộng sản hưởng lợi, trong khi cá nhân và gia đ́nh không phục vụ cho quốc gia này ngày nào.
Suy cho cùng, sống không thật ḷng, không trung thành Tổ Quốc nào là "Việt kiều bay " thời đại.
Có lẽ người ta qua mặt được người dân yếu thế, u mê; nhưng không qua mặt được người hiểu biết sống lâu tại Mỹ.
Tất cả là góc tối phũ phàng. Người trong nước tôn sùng họ, nhưng nào có biết một khi hết thời hết nhiệm kỳ, họ đă có chỗ an toàn trú ẩn ấm thân, để lại phía sau một đất nước suy tàn.
Nếu ai từng đi qua những nơi người Việt mới nhập cư giàu hơn người Việt lưu vong vượt biển vượt biên lâu năm sẽ không khỏi ngậm ngùi tháng Tư buồn.
Thua trận chạy đă đành, nay thắng trận cũng chạy. Cuối cùng, dân chịu trận.
Việt Kiều: "Tôi Về Việt Nam, Chẳng Nơi Đâu Bằng TP. Hồ Chệt Ma" !!!!!
Tạm biệt thành phố nhỏ London , ngoại ô của thành phố lớn Toronto , Canada giá lạnh, buồn sầu , và đầy dẫy tệ nạn xă hội, tôi trở về thăm quê hương yêu dấu VN vào một ngày cuối tháng ba khí hậu oi nồng. Tôi dự định về để đi thăm các miền quê , các vườn cây trái , đồng lúa nước , vui thú câu cá sông , câu tôm càng xanh , câu cua , tát đ́a , tát mương , trèo hái dừa xiêm và đi xuồng trên các kênh lạch hái dừa nước trong vài ba tuần ở Tiền Giang và Bến Tre , rồi trở lại Gia-nă-Đại ( Canada ) .
Đặt chân xuống phi trường Tân Sơn Nhất đúng 12 giờ trưa, hơi lạnh từ các máy điều hoà được mở hết công suất không làm giảm ánh nắng gay gắt bên ngoài lăng kính của ga hàng không lớn nhất Đông Nam Á này.
Nh́n đoàn người rồng rắn xếp hàng đợi làm thủ tục nhập cảnh vào VN mà tôi ngán ngẩm, nhủ thầm không biết khi nào mới đến lượt ḿnh. Nhưng tôi đă lầm, các anh hải quan Việt Nam với tác phong rất chuyên nghiệp, họ làm thủ tục check-out nhanh không quá ba mươi giây cho mỗi hành khách . Đoàn người dần dần ngắn lại.
Khi đến lượt tôi, anh hải quan trẻ tuổi trán lấm tấm mồ hôi vui vẻ hỏi thăm về hành tŕnh bay, sức khoẻ của tôi cùng gia đ́nh, sau đó anh nhă nhặn thông báo về số hành lư mà tôi đem vô Việt Nam như sau:
- Thưa anh, bộ phận giao nhận hành lư báo cho tôi biết là anh đem số lượng vàng, ngoại tệ , kim cương và các xa xỉ phẩm về Việt Nam nhiều qúa trên mức quy định , nhưng chúng tôi biết anh vi phạm lần đầu nên quyết định không xử phạt đâu ạ.
Nghe anh hải quan nói thế, tôi vui quá thật thà khai luôn :
– Nói thật với em, số tiền mấy triệu đô , mấy kư vàng lá cùng với nửa kư hột xoàn là tài sản của anh dành dụm trong mười năm bưng phở, rửa chén và quét chợ , nhặt rác , lau chùi , quét dọn các trường học , các pḥng ốc bên Canada đấy em ạ. Nay anh quyết định đem hết về Việt Nam để làm từ thiện giúp các bé gái từ 18 đến 25 tuổi ở các quán bia ôm , quán Karaoke , quán nhậu ven đường làm vốn buôn bán , mong các em thông cảm .
Anh hải quan trẻ thay đổi cách xưng hô, nh́n tôi cười tươi rói , vui vẻ bảo :
– Tụi em biết mà, nên không xử phạt anh đâu. À, c̣n mấy chục cái iphone X với va-li nước hoa , lần sau anh nhớ ràng buộc cẩn thận nhé, kẻo bể th́ tiếc lắm. Tất cả đang ở đây, mời anh kiểm tra cho kỹ xem có thất thoát ǵ không ạ !
Nói xong anh quay qua hai người bạn hải quan ở bàn bên cạnh lúc này đă hết khách, nhờ họ bỏ hành lư của tôi lên xe, đẩy ra cửa dùm. Cảm động trước nghĩa cử cao đẹp ấy, tôi có nhă ư tặng mỗi anh một cái iphone th́ mấy anh khoát tay chối từ khéo léo :
– Cảm ơn anh, chúng em không nhận đâu ạ, anh hăy để dành tặng những người nghèo túng hơn tụi em.
Tôi cố nài nỉ họ nhận làm kỷ niệm , nhưng thái độ của họ từ chối rất dứt khoát , một anh nói:
– Chúng em làm hải quan tuy đồng lương không bao nhiêu, nhưng cũng đủ nuôi vợ và các con rau cháo qua ngày anh ạ, hôm nào rảnh anh mời tụi em ly cà phê cóc là vui rồi.
Nói xong họ lịch sự cúi chào tôi , rồi quay trở lại với công việc thầm lặng ấy. Tôi ngoắc một chiếc taxi bụng nghĩ thầm “Các người nầy ǵ đâu mà dễ thương thế, ước ǵ ḿnh có được người thân làm hải quan như mấy anh này th́ tự hào biết mấy”.
Taxi đưa tôi về dọc theo đại lộ Nam Kỳ Khởi Nghĩa cây dài bóng mát , ḍng người xe cộ tuy đông đúc nhưng lưu thông một cách trật tự, không hề nghe tiếng c̣i xe nhặng xị inh ỏi như ở Toronto. Khi xe dừng đèn đỏ ở ngă tư Lư Chính Thắng, bác tài taxi lỡ cán vạch dành cho người đi bộ một chút liền bị chú công an giao thông áo vàng đưa gậy mời tấp xe vào lề. Tôi mở cửa xe bước xuống với bác tài, tŕnh bày hoàn cảnh của ḿnh v́ xa nhà đă lâu, nôn nóng được về đoàn tụ cùng ông bà và các cháu , các em . Chú công an nh́n tôi với ánh mắt nhân hậu rồi nhỏ nhẹ nói:
– Thôi, hai anh đi đi, lần sau nhớ chạy cẩn thận bác tài nhé. Chúc anh có những ngày vui vẻ bên người thân sau bao năm xa cách quê hương.
Tôi cảm ơn và xót xa khi chợt nhận ra chú công an ốm yếu gầy c̣m đứng giữa trưa nắng gắt cầm gậy điều khiển giao thông, mồ hôi mồ kê nhễ nhại. Tôi lại gần, móc ví lấy mười tờ một trăm đô dúi vào tay chú, khẽ nói:
– Xin gửi anh chút đỉnh cà phê ăn sáng. Mong anh nhận cho tôi vui.
Chú công an thay đổi ngay thái độ hiền hoà ban đầu, anh đứng nghiêm, quắc mắc nh́n tôi, nét mặt đanh lại, nói dơng dạc từng tiếng một:
– Chúng tôi, những người cảnh sát giao thông, đói cho sạch, rách cho thơm, thà chết chứ không bao giờ nhận tiền của dân, anh vui ḷng cất tiền vô, nếu không tôi sẽ lập biên bản truy tố anh về tội đưa hối lộ !
Nghe chú công an nói thế tôi đỏ mặt thẹn thùng cất tiền vào ví, ngượng nghịu chào chú rồi lên xe. Trên đường về tôi cảm thấy thật xấu hổ nhục nhă v́ những hành động của ḿnh vừa qua. Tuy vậy, ḷng tôi rộn ràng niềm hạnh phúc, một sự tin tưởng vô bờ bến đối với những người tuy xa lạ nhưng rất đỗi gần gũi, luôn hiện diện quanh tôi mọi lúc mọi nơi, mà như anh hải quan và chú công an giao thông kia là một ví dụ điển h́nh.
V́ cảm xúc dâng tràn, tôi không kiềm chế được bản tính hiếu thắng bốc đồng của ḿnh, nên đợi lúc xe chạy đến cầu Điện Biên Phủ th́ kêu bác tài dừng xe, tôi nhảy xuống leo lên lan-can cầu, đứng thẳng ngửa mặt lên trời, dang rộng hai tay và hát rất to:
“ Những thành phố Tê đă đi qua,
Đây Sô-ma-li , đây Ăng-gô-la , đây Ca-mơ-run..
Nhưng có đâu bằng Thành phố Hồ Chí Minh hôm qua, nhưng có đâu bằng Thành phố Hồ Chí Minh mai sau, - Tê có mơ ngày hát câu hồi hương….!”
Vừa hát đến đây ngó xuống thấy người đi đường thắng xe lại nh́n ḿnh một cách khác lạ , tôi quê quá dừng lại không hát nữa vội chui vào xe rồi kêu bác tài chạy một mạch , một lèo ... . Về đến nhà không kịp thay quần áo tắm rửa cơm nước, tôi vội viết lại câu chuyện này để dành năm sau gửi đi dự cuộc thi NÓI DÓC , NÓI PHÉT , NÓI LÁO , NÓI XẠO , NÓI LỪA nhân ngày Cá Tháng Tư trên phây-bút.... Ôi TP. HCM = Hồ Chó Ma = Hồ Chó Mèo = Hồ Chệt Ma !!!!! - Mi toàn là lừa xạo, gian trá, bịp bợm, gạt gẫm , lường gạt mọi người !!!!!
Theo Peter Lam – Hội du học sinh Toronto , Canada .
Một vị thầy tâm linh nổi tiếng đến trước cửa lâu đài của vị vua nọ. V́ Thầy nổi tiếng rồi, nên các người lính canh không chặn ông lại khi ông đi vào và tiến thẳng đến trước mặt nhà vua đang ngồi trên ngai vàng.
- Ông muốn ǵ? Nhà vua hỏi.
- Tôi muốn có một chỗ để ngủ trong cái quán trọ này. Ông ta đáp.
- Nhưng đây không phải là quán trọ, đây là ṭa lâu đài của ta . Vua trả lời.
- Xin hỏi bệ hạ rằng ai là sở hữu ṭa lâu đài này trước bệ hạ?
- Vua cha ta, Ngài đă chết rồi.
- Và ai là sở hữu trước cha của bệ hạ?
- Ông nội của ta, Ngài cũng đă chết.
- Và cái chỗ này, nơi mà người ta sống một thời gian ngắn rồi dọn đi, như vậy th́ nó không phải là quán trọ sao?
1. Thật kỳ lạ: Tờ giấy bạc năm chục ngh́n sao có vẻ rất lớn khi dâng tặng cho Nhà Thờ, mà sao lại nhỏ thế khi ḿnh đi mua sắm?
2. Thật kỳ lạ: Hai giờ trong Nhà Thờ sao có vẻ dài lê thê, mà sao lại ngắn đến thế khi xem một tập phim?
3. Thật kỳ lạ: Ḿnh không thể t́m ra một lời để nói khi cầu nguyện, mà không biết lời đâu lại sẵn thế khi tán gẫu với bạn bè?
4. Thật kỳ lạ: Đọc một chương Kinh Thánh sao mà quá khó khăn, mà đọc 100 trang tiểu thuyết t́nh cảm hay kiếm hiệp th́ sao lại dễ đến thế?
5. Thật kỳ lạ: Sao ai ai cũng muốn ngồi hàng đầu khi nghe ca nhạc, mà lại làm đủ mọi cách để ngồi hàng cuối trong Nhà Thờ?
6. Thật kỳ lạ: Sao chúng ta cần phải biết một việc làm cho Giáo Hội 2-3 tuần trước đó để rồi c̣n xếp lịch, mà lại sắp xếp ổn thoả các việc khác vào giờ phút cuối cùng?
7. Thật kỳ lạ: Học về Chúa để chia sẻ cho anh chị em sao quá khó khăn, mà học hiểu rồi truyền miệng những chuyện tầm phào sao lại dễ dàng đến thế?
8. Thật kỳ lạ: Sao ḿnh tin mọi thứ mà báo chí nêu ra, mà lại thắc mắc măi về những lời Kinh Thánh?
9. Thật kỳ lạ: Sao ai ai cũng muốn có một chỗ trên Thiên Đàng, mà lại không muốn tin, không muốn làm hay nói điều ǵ để được lên đấy?
10. Thật kỳ lạ: Sao khi ḿnh gửi chuyện cười bằng E-mail th́ tin rằng người ta chuyển ngay, nhưng khi sắp gửi một bức thư nói về Chúa th́ ḿnh lại đắn đo suy nghĩ trước khi đem chia sẻ?
Thật là kỳ lạ phải không nào? Giờ đây bạn đă đọc lá thư này xong, th́ bạn hăy chuyển đến cho một người bạn, một thân nhân hay một người nào đó không ưa bạn. Nếu bạn quên hoặc không muốn làm như vậy, th́ chẳng những bạn mất cơ hội được Chúa chúc lành, mà bạn c̣n làm mất cơ hội của những người có thể đang cần đến Chúa trong đời họ.
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. V́ một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hăy ghé thăm chúng tôi, hăy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.