Đúng là một lănh đạo thiếu kiến thức th́ đất nước có tương lai rất đen tối. Vào ngày 5 tháng 7 năm 2017, thủ tướng VC Nguyên Xuân Phúc phát biểu mắc sai lỗi tại Berlin trước các cán bộ và những người ăn bám vào chế độ Việt Cộng.
Tin từ Belrin: Sáng ăn ḿ tôm, tí sặc v́ thủ tướng Phúc lại tấu hài, đọc sai cả tên tác giả bài thơ mà con nít cũng biết. Đây là lần thứ 2 Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc đọc 4 câu thơ cuối trong bài thơ "Bài học đầu cho con" của nhà thơ Đỗ Trung Quân nhưng lại cho rằng đó là bài thơ của nhà thơ Giang Nam. Lần đầu tiên Thủ tướng phát biểu nhầm lẫn tại Hội nghị Người VN ở nước ngoài toàn thế giới tổ chức tại TP.HCM chiều 12-11-16. Hai lần đọc sai tên tác giả th́ không phải là nhầm lẫn nữa mà đó là lỗ hổng về kiến thức.
Dưới đây là phản ứng của nhà thơ Đỗ Trung Quân:
Xin nói ngay, với tôi thoạt đầu chỉ là câu chuyện hài hước, chuyện nhầm lẫn tên một tác giả ai cũng có thể như tôi thỉnh thoảng vẫn nhầm Xuân Diệu với… Xuân Quỳnh, do trí nhớ, tuổi tác… ai cũng có thể. Trường hợp này nếu là học sinh đi thi văn th́: rớt ! nếu là ông già th́ là Alzheimer, chuyện b́nh thường! Nhưng với một nguyên thủ mang chuông ra xứ người lại là câu chuyện khác. Ai cũng biết mọi diễn từ của các nguyên thủ đều được chuẩn bị, chấp bút của một trợ lư văn hoá nếu đó là vấn đề văn hoá. Câu chuyện liên quan đến tôi không dưới 3 lần, đủ để nhắc trong note vui vẻ này.
- Có 3 tổng thống Pháp từng ghé thăm Việt Nam. Trong ấy vị tổng thống thứ 2 Jacques Chirac 1997 từng ghé qua Sài G̣n và trong diễn từ của ông tại uỷ ban NDTP, ông có nhắc tới một bài thơ của một tác giả đang sống ở Sài G̣n - chắc chắn ông có một chấp bút văn hoá, chí ít không sai tác phẩm và tác giả. Chuyện cũng chẳng to tát ǵ, nó chỉ là ngoại giao.
- Năm 2007 - Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết qua thăm Hoa Kỳ, nói chuyện với 1000 kiều bào ông cũng nhắc tới một tác phẩm trừ nói tên tác giả. Thế cũng chả sao , tác giả cũng chẳng v́ thế mà mất đi cái tên của ḿnh bởi ai cũng biết tên tác giả bài thơ.
Và lần này 2017, TT Nguyễn Xuân Phúc cũng lại tṛ chuyện với kiều bào tại nước ngoài. Ông đọc bài thơ ấy và gán nó cho một tác giả khác. Câu chuyện thành vấn đề ở đây:
1- Nếu trợ lư văn hoá của ông không biết đấy là tác phẩm của một tác giả vẫn đang c̣n sống th́ đấy là một trợ lư kém về văn hoá hoặc… không đến lớp, bài thơ nằm trong sách giáo khoa lớp ba từ gần 30 năm nay [dù vẫn in sai] để TT gây cười thầm trước công chúng trong và ngoài nước. Trợ lư văn hoá ấy nên cho làm việc khác phù hợp với tŕnh độ.
2- Nếu “trợ lư văn hoá" biết tác giả nhưng vẫn cố t́nh gán ghép cho tác giả khác th́ thưa thủ tướng, diễn từ ấy vô h́nh trung đă đẩy tác giả c̣n sống là tôi vào t́nh thế “đạo thơ" tiếng dân gian gọi là "ăn cắp" thơ người khác. Đây sẽ là câu chuyện khác: danh dự và nhân cách một người cầm bút.
Tôi tin chắc hệ thống truyền thông, báo chí, văn học của việt nam 30 năm qua đều thừa biết tác giả của bài thơ ấy. Ông Giang Nam mất năm 2006 - bài thơ xuất hiện trong tác phẩm phổ thơ có tên "Quê Hương" [tựa chính của thơ là Bài học đầu cho con] từ 1986. Nếu tác giả ấy ăn cắp thơ ông th́ chính ông đă lên tiếng tố cáo ngay khi nó xuất hiện rằng không thấy tên ông phần lời thơ.
Truyền h́nh, truyền thông biết rơ điều ấy từ 30 năm nay nhưng vẫn đưa phát biểu không đúng của ông như thế - vẫn không đính chính tác giả của bài thơ ông trích dẫn, tôi nghĩ sự thiệt tḥi nặng nề thuộc về thủ tướng thưa ông!
Những minh xác này hoàn toàn xa lạ với cái gọi là "hám danh" của tác giả. Tác giả đă ở tuổi chờ trời kêu là dạ! Con đường đi giờ là con đường mây trắng nhưng nếu cứ măi "thôi kệ!" măi, e rằng nhiều người sẽ dần tin tác giả của nó là kẻ "ăn cắp - đạo thơ" vốn đang đầy rẫy trong nền văn nghệ này.
Câu chuyện sẽ là hài hước nếu thực sự nhầm lẫn [như tôi đă viết ở trên].
Câu chuyện sẽ là bôi nhọ danh dự nếu không phải nhầm lẫn.
Thưa Thủ Tướng!
Tác giả của bài thơ được thủ tướng trích dẫn sai tác giả ấy là tôi - c̣n sống: Đỗ Trung Quân