10/28/19
Một cơ thể bệnh, nay x́ ra ung nhọt rồi chữa, mai x́ ra ung nhọt rồi chữa. Cứ nhưng vậy cơ thể bệnh hoạn đó sống vất vưởng và suốt ngày chỉ có một mục đích duy nhất là đối phó với bệnh tật.
Tiền bạc bao nhiêu cũng không c̣n, đến vay mượn bao nhiêu th́ căn bệnh cũng nuốt hết. Nợ chồng chất và khi không c̣n mượn mơ được ai th́ bệnh bùng phát và chủ nhân không c̣n tiền để chạy chữa được nữa. Thế là cái ǵ cần đến nó phải đến – cái chết.
Hiện nay đất nước Việt Nam nó như vậy, nay th́ ông quan này nhảy lầu, mai ông quan kia đu càng trốn chạy, mốt lại đến dân bỏ nước ra đi vv.. những chuyện như vậy nó cứ xảy ra liên tục. Nó là những cái ung nhọt nhỏ đang nổi lên đều đặn nổi trên cơ thể ĐCS. Thế rồi cái đảng bệnh hoạn này cũng bịt được, nhưng bịt được không có nghĩa là ung nhọt không mọc tiếp. Chỉ chữa triệu chứng không diệt tận gốc nguyên nhân gây bệnh nên ung nhọt cứ mọc lên nữa và ngày càng nhiều hơn.
Hiện nay đảng bệnh hoạn nắm quyền cai trị đất nước đang vay nợ để chữa trị, nợ cứ chất cao măi và dấu hiệu không c̣n khả năng trả nợ đă xuất hiện. Khi trong nhà không c̣n ǵ nữa, đảng sẽ vay kẻ này trả nợ kẻ kia để giải quyết những món nợ tới hạn. Cứ xoay ṿng như vậy nên núi nợ cứ ngày càng cao. Núi nợ ngày càng cao mà song hành với nó là bệnh tật ngày càng nặng th́ cuối cùng cái chết cũng sẽ đến với cái đảng bệnh hoạn này mà thôi. Đó là điều chắc chắn.
Câu hỏi đặt ra là khi đảng đi đến cái chết th́ nó sẽ làm cho đất nước này tan hoang cỡ nào? Chúng ta có thể h́nh dung rằng, đất nước như căn nhà của cái thây bệnh CS. Khi bệnh nặng th́ nó sẽ bán nhà để chữa trị. Có thể không khó để đoán rằng, đất nước này sẽ bị bán trước khi con bệnh đến cơn hấp hối. Bởi đơn giản đảng quan trọng hơn tổ quốc, nên cái mà đảng đem ra hy sinh là giang sơn. Giang sơn sẽ đem bán để duy tŕ thây bệnh ĐCS. Và đó là thực tế mà ĐCS đang làm.
-Đỗ Ngà-