"Cuộc đời nghệ thuật này ngộ lắm, một khi đă được Tổ nghiệp thương th́ cái ǵ cũng làm được, miễn là được đứng trên sân khấu" – Duy Phương nói.
Mới đây, tại chương tŕnh Bếp nhà hè phố, nghệ sĩ Duy Phương đă tâm sự về sự nghiệp hoàng kim của anh.
Chúng tôi đi hát miền Trung, khán giả bu đông nghẹt sân khấu hơn 5000 chỗ từ 3 giờ chiều
Thời gian đầu sự nghiệp, trước khi diễn hài tôi có đi hát cải lương cho một số đoàn. Ban đầu, tôi hát cho đoàn Sài G̣n 1. Được một thời gian, danh hài Khả Năng bảo tôi:
"Anh thương mày lắm. Anh thấy sức khỏe mày yếu rồi, nên mày về hát với anh ở đoàn Văn công thành phố".
Tôi nghe anh Khả Năng nói vậy thích quá nên cũng nghỉ đoàn Sài G̣n 1 để qua đoàn Văn công thành phố. Trong đoàn này có nhiều nghệ sĩ nổi tiếng lắm, như Mỹ Châu, Diệp Lang, Thoại Miêu, Tuấn Thanh, Hoàng Giang, Kim Giác, Hồng Thủy…
Chúng tôi đi hát ở miền Trung, chỉ cần tới 3 giờ chiều là người ta bu đông nghẹt sân khấu, cứng ngắc người, không chen nổi. Tôi nhớ lại cảnh đó vẫn rợn óc.
Nhiều bà già c̣n đem theo cả cơm để vào ngồi xí chỗ trước. Phải chứng kiến cảnh đó mới biết thế nào là cải lương tuyệt đỉnh. Một sân băi để hát cải lương phải chưa 5000 người trở nên mà người ta chen lấn đông nghẹt, tràn ra cả ngoài đường.
Anh Khả Năng khi ấy cưng tôi lắm, c̣n dạy tôi: "Mày nhớ đấy, sau này anh có chết trước mày th́ mày phải nhớ, khi bước lên sân khấu phải biết diễn bằng nhân vật, quên ḿnh là ai đi.
Phải nhập xác vào nhân vật để sống với tính cách nhân vật đó. Có như vậy khán giả mới thương ḿnh cả đời".
Tôi ra diễn đúng như lời anh Khả Năng chỉ. Anh ấy đứng dưới thấy tôi diễn đúng ư liền vui sướng lắm, cứ thế vỗ tay.
Đến bây giờ anh Khả Năng chết rồi tôi vẫn nhớ măi lời dạy của anh. Tôi may mắn có những người đàn anh giỏi về nghề chỉ dạy cho ḿnh nên mới nổi tiếng, có tên tuổi.
Tôi muốn kể lại chuyện này để mọi người biết rằng, trong nghề diễn này tính cách nhân vật rất quan trọng. Bạn phải diễn sao để lôi cuốn khán giả. Khán giả biết đó là tôi đấy nhưng vẫn ghét tôi thậm tệ trên sân khấu, th́ mới là diễn.
Trong cuộc đời đi hát có nhiều khoảnh khắc để lại cho tôi dấu ấn, ấn tượng để nhớ măi không quên được.
Một ngày tôi chạy hơn 20 show, nhẹ nhàng, dễ kiếm tiền
Một thời gian sau, tôi chuyển sang diễn tại đoàn văn công Giải Phóng thành phố và cũng ghi dấu với một số vai cải lương. Trông vậy thôi chứ ngày đó tôi cũng có tên tuổi và được khán giả nhớ đến với cải lương đấy.
Cuộc đời nghệ thuật này ngộ lắm, một khi đă được Tổ nghiệp thương th́ cái ǵ cũng làm được, miễn là được đứng trên sân khấu. Tôi biết khá nhiều thứ, từ diễn xuất tới ca hát, cải lương.
Sau đó, tôi lại nghỉ để đi show tự do. Tính tôi thích chạy show tự do v́ nó nhẹ nhàng, dễ kiếm tiền, lại vui v́ được diễn chỗ này chỗ nọ. Chạy show như thế mỗi đêm tôi đi hát cả chục đám, mỗi đám chỉ hát vài bài là xong.
Một ngày, tôi hát tới hơn 20 show, thích lắm, dù mệt nhưng vẫn vui v́ kiếm được nhiều tiền, lại có cơ hội đến gần khán giả nông thôn. Tôi thích mô h́nh tấu hài sân khấu hơn.
Diễn theo nguyên một vở tuồng kiểu kia một đêm phải ngồi suốt mấy tiếng đồng hồ, cực lắm, g̣ bó, chịu không nổi. Tuy nhiên, thi thoảng tôi vẫn muốn diễn theo vở để có dấu ấn với khán giả.
VietBF @ Sưu tầm