Có một câu chuyện cổ Tây Tạng như vậy. Xưa có một người tên là Ái Địa Ba, cứ mỗi khi tức giận v́ tranh chấp với ai đó, Ái Địa Ba liền tức tốc về nhà, chạy quanh nhà và đất của ḿnh ba ṿng. Những người khác hỏi anh ta v́ sao lại làm như vậy nhưng anh ta không trả lời. Chỉ là mỗi lần chạy xong như vậy, Ái Địa Ba lại càng thêm cố gắng làm việc. Cũng bởi vậy mà đất đai của anh ta càng ngày càng lớn. Dù vậy Ái Địa Ba vẫn duy tŕ thói quen này cho đến lúc già. Tất nhiên càng ngày th́ Ái Địa Ba cũng nổi giận càng ít hơn.
Một ngày kia, Ái Địa Ba tóc đă bạc lại nổi trận lôi đ́nh. Và thế là ông lại chống gậy đi quanh đất đai của ḿnh 3 ṿng, vừa đi xong th́ mặt trời cũng đă lặn. Ái Địa Ba mệt quá, ngồi trên đất thở hổn hển.
Cháu trai của ông nh́n thấy vậy liền hỏi: “V́ sao mỗi khi tức giận ông phải chạy khắp đất 3 ṿng như vậy?”
Ái Địa Ba lúc này mới mở ḷng nói: “Lúc c̣n trẻ, mỗi khi vừa căi vă, tranh chấp, tức giận với ai, ông đều chạy quanh ruộng đất ba ṿng, vừa chạy vừa nghĩ bụng nhà cửa, ruộng vườn của ḿnh nhỏ như vậy, làm ǵ có thời gian, tư cách tức giận người khác chứ? Vừa nghĩ như vậy, cơn tức giận liền tan biến, cho nên ông dùng tất cả thời gian vào công việc”.
Người cháu của Ái Địa Ba lại hỏi: “Vậy sao khi tuổi đă cao rồi, lại trở thành người giàu có rồi, ông vẫn chạy quanh ruộng đất ba ṿng khi tức giận chứ?”
Ái Địa Ba đáp: “Bây giờ khi ông đi quanh ruộng đất ba ṿng, ông vừa đi vừa suy nghĩ, nhà cửa của ḿnh đă lớn như vậy, ruộng đất cũng nhiều như vậy, sao ḿnh c̣n phải so đo tính toán với người khác làm ǵ chứ? Vậy là ông lại hết tức giận”.
※※※
Con người sống trên đời, không thể việc nào cũng được như ư, thậm chí với đại đa số chúng ta mà nói, cuộc đời có 8, 9 phần là điều không thỏa nguyện. Giữa người với người, điều khác nhau chính là có thể kiểm soát được cảm xúc của bản thân hay không. Người có thể khắc chế được những suy nghĩ xấu như nóng giận, tật đố, kiêu ngạo… th́ tất sẽ đạt được thành quả xứng đáng.
VietBF@sưu tập
|