Theo như phán quyết trên tiết lộ rằng, có nhiều ngôi chùa ở Trung Quốc hiện đă trở thành địa điểm kinh doanh, và ông Ngụy Cương và những người khác không chỉ thực sự kiểm soát chùa Đức An ở thành phố Thao Nam và chùa Tịnh An ở thành phố Liêu Nguyên, mà c̣n kiểm soát chùa La Hán Đôn ở núi Cửu Hoa, chùa Thủy Lạc và chùa Tiến Lâm ở huyện Mi thuộc tỉnh Thiểm Tây.
Bức ảnh chụp khung cảnh tại chùa Thê Hà ở thành phố Nam Kinh, tỉnh Giang Tô, Trung Quốc vào ngày 21/10/2014. (Ảnh minh họa từ VCG/VCG via Getty Images)
Nhiều ngôi chùa ở Trung Quốc hiện đă trở thành địa điểm kinh doanh, và một số thậm chí c̣n trở thành “ngành công nghiệp trụ cột” ở địa phương. Ông Ngụy Cương (Wei Gang), Trụ tŕ chùa Đức An ở thành phố Thao Nam, tỉnh Cát Lâm, gần đây đă bị kết án. Ông Ngụy bị tố cáo trục lợi từ nhiều ngôi chùa do ông này kiểm soát và hiếp dâm 14 người bao gồm cả phụ nữ và trẻ vị thành niên.
Mới đây, nhóm của ông Ngụy Cương đă bị kết án trong phiên ṭa sơ thẩm với các tội danh tổ chức, cầm đầu và tham gia các tổ chức mang tính chất xă hội đen, cướp đoạt và hiếp dâm. Trong số đó, ông Ngụy Cương bị kết án tù chung thân và tịch thu toàn bộ tài sản cá nhân.
Theo bản án này, một mặt, nhóm của ông Ngụy Cương đă lợi dụng các địa điểm Phật giáo để trục lợi bất hợp pháp thông qua các hoạt động lừa đảo có tổ chức; mặt khác, họ sử dụng bạo lực, đe dọa và các thủ đoạn khác để làm hại quần chúng và hà hiếp người dân, từ đó tạo thành một tổ chức mang tính chất xă hội đen do Ngụy Cương cầm đầu.
Theo cáo buộc, ông Ngụy Cương đă dụ dỗ và hiếp dâm 14 người nữ, trong đó có 3 người là trẻ vị thành niên vào thời điểm gây án, người nhỏ nhất vẫn đang học tiểu học khi bị xâm hại.
Tiểu sử của ông Ngụy Cương
Bản án trên cho thấy, ông Ngụy Cương là người An Huy, hiện 52 tuổi. Ông này từng kinh doanh một khách sạn và làm hướng dẫn viên du lịch bán thời gian ở tỉnh An Huy. Tới năm 1998, ông này kết giao với một nhà sư họ Tạ (Xie) ở chùa La Hán Đôn trên núi Cửu Hoa, và giúp trùng tu ngôi chùa này. Sau đó, ông Tạ đă đưa ông Ngụy Cương đến tỉnh Cát Lâm.
Năm 2001, Hiệp hội Phật giáo tỉnh Cát Lâm, nằm dưới sự quản lư của Ban Công tác Mặt trận Thống nhất Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc, đă tiến cử ông Tạ làm trụ tŕ chùa Đức An ở thành phố Thao Nam. Bốn năm sau đó, Hiệp hội Phật giáo tỉnh Cát Lâm lại tiến cử ông Tạ làm trụ tŕ chùa Tịnh An ở thành phố Liêu Nguyên, tỉnh Cát Lâm. Ông Tạ được cho là đă tiến cử ông Ngụy Cương làm trụ tŕ chùa Đức An.
Chùa Đức An, tục gọi là miếu Lăo Gia, được xây dựng vào năm 1927 và nằm ở ngoại ô phía tây thành phố Thao Nam. Ngôi chùa này đă bị phá hoại nhiều lần trong lịch sử nhưng đă được khôi phục vào năm 1996 và được đổi thành tên như hiện giờ.
Chùa Đức An ở thành phố Thao Nam, tỉnh Cát Lâm, Trung Quốc. (Ảnh chụp màn h́nh)
Nhà sư dâm loạn có ‘ô dù’?
Phán quyết trên tiết lộ rằng, ông Ngụy Cương và những người khác không chỉ thực sự kiểm soát chùa Đức An ở thành phố Thao Nam và chùa Tịnh An ở thành phố Liêu Nguyên, mà c̣n kiểm soát chùa La Hán Đôn ở núi Cửu Hoa, chùa Thủy Lạc và chùa Tiến Lâm ở huyện Mi thuộc tỉnh Thiểm Tây. Họ đă ngầm chiếm đoạt số tiền hương hỏa và các khoản được quyên góp cho những ngôi chùa mà họ kiểm soát.
Đáng chú ư là, ông Ngụy Cương c̣n nhận các quan chức địa phương làm đệ tử, như ông Thái Cảnh Thần (Cai Jingchen) - cựu Phó thị trưởng Thao Nam, ông Trương Văn Cử (Zhang Wenju) - cựu Cục trưởng Cục Cải cách và Phát triển Thành phố Thao Nam, v.v. Những quan chức địa phương này đă quỳ xuống và bái lạy ông Ngụy Cương trước công chúng, họ c̣n gọi ông Ngụy là "gia" (trong tiếng Trung, từ ‘gia’ này có nghĩa là lăo gia, ông lớn; hoặc là cách xưng hô tôn kính với các vị Thần linh, như Thổ Địa gia, Diêm Vương gia).
Theo thông tin công khai, ông Thái Cảnh Thần và ông Trương Văn Cử lần lượt vào đảng năm 1987 và 1994. Cả hai đều giữ các chức vụ cao ở thành phố Thao Nam và cùng bị điều tra vào năm 2022.
Phân tích: Đảng Cộng sản Trung Quốc phá hủy văn hóa truyền thống, biến các địa điểm tôn giáo thành nơi kiếm tiền
Hiện nay, có không ít ngôi chùa ở Trung Quốc đă triển khai hoạt động kinh doanh thương mại. Thậm chí một số ngôi chùa c̣n trở thành “ngành công nghiệp trụ cột” của địa phương.
Theo thống kê của Hiệp hội Phật giáo Trung Quốc, tính đến cuối năm 2020, ở Trung Quốc có 32.600 ngôi chùa và ít nhất 20% trong số đó đă được thương mại hóa.
Trong cuốn sách "Ma quỷ đang thống trị thế giới của chúng ta" có nhắc tới "miếu Bà" ở huyện Dịch, tỉnh Hà Bắc. Đến đây có thể t́m thấy tượng của tất cả các "vị thần" mà người ta muốn thờ cúng. Muốn thăng quan th́ có tượng “thần quan”; muốn làm giàu th́ có tượng “thần tài” với tiền giấy quấn toàn thân; muốn học lên cấp th́ có tượng “thần học” với những nếp nhăn hằn sâu. Thậm chí nếu muốn xin được lái xe an toàn, c̣n có cả "thần xe" đang cầm vô-lăng. Người quản lư “miếu Bà” thậm chí c̣n tuyên bố: “Thiếu vị thần tiên nào, th́ tùy ư tạo một vị là xong”.
Trên thực tế, tất cả các địa điểm tôn giáo ở Trung Quốc đều được kiểm soát bởi các hiệp hội tôn giáo lớn trực thuộc Ban Công tác Mặt trận Thống nhất Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Những hiệp hội tôn giáo này không chỉ phải học tập các chính sách tôn giáo của đảng, truyền đạt các chỉ thị của đảng, mà ngay cả khi ĐCSTQ đàn áp các nhóm tín ngưỡng dân gian, họ cũng phải bày tỏ sự ủng hộ và trở thành bên đồng lơa.
Ngoài ra, các trụ tŕ đảm nhận chức vụ trong hiệp hội tôn giáo do ĐCSTQ kiểm soát, như các ông Thích Vĩnh Tín (Shi Yongxin), Thích Học Thành (Shi Xuecheng)... đều từng dính vào các vụ bê bối dâm loạn. Trong đó, Trụ tŕ Thiếu Lâm Tự Thích Vĩnh Tín, c̣n được gọi là "CEO Thiếu Lâm", bị buộc tội phá hoại Phật giáo. Trước đó ông này từng bị tố cáo là có hành vi dâm loạn và có con ngoài giá thú.
Trụ tŕ Thiếu Lâm Tự Thích Vĩnh Tín tham dự Đại hội Đại biểu Nhân dân Toàn Quốc Trung Quốc vào tháng 3/2011 ở Bắc Kinh. (Lintao Zhang/Getty Images)
Về vấn đề này, nhà b́nh luận thời sự Hạ Tiểu Cường (Xia Xiaoqiang) cho rằng sau khi lên nắm quyền, ĐCSTQ đă phá hủy mạnh mẽ văn hóa truyền thống và tín ngưỡng tôn giáo của Trung Quốc. Đồng thời, chính quyền này c̣n tẩy năo người dân bằng những tuyên truyền theo thuyết vô Thần, khiến nhiều người không c̣n tin vào Thần Phật nữa. Vậy nên họ mới dám “làm giả Thần”, các địa điểm tôn giáo đă trở thành nơi phát triển kinh tế và là nguồn thu lợi nhuận khổng lồ.
Ông Hạ nói rằng, tín ngưỡng và tôn giáo truyền thống của Trung Quốc được truyền thừa qua hàng ngh́n năm, và đă gieo hạt giống tín Thần vào trong ḷng người dân Trung Quốc. Từ thế hệ này qua thế hệ khác, mọi người vẫn đang đi t́m kiếm những tín ngưỡng, tôn giáo đích thực và chính thống nhưng chưa t́m được. Các địa điểm kinh doanh đội lốt chùa chiền đă ‘mọc lên như nấm’ để lợi dụng điều này. Đây thực chất là một hiện tượng vừa đáng buồn lại vừa đáng cười.