Mẹ chồng bắt trả tiền ăn ở trong 10 năm mới cho tôi ly hôn. Bà nói nếu muốn ly hôn con trai con trai bà, tôi phải trả tiền ăn, ở từ ngày về làm dâu đến nay là tṛn 10 năm 6 tháng.
Cuộc hôn nhân của tôi đứng trên bờ vực tan vỡ khi chồng tôi công khai cặp bồ với người khác.
Mọi việc chăm sóc, nuôi nấng con cái anh bỏ mặc cho tôi bởi anh c̣n bận rộn với những chuyến đi du lịch dài ngày cùng người phụ nữ giàu có kia.
Thời yêu nhau anh là người đàn ông phong độ, lăng tử c̣n tôi là cô sinh viên mới ra trường, không có ǵ nổi bật và mới bắt đầu làm việc ở một công ty bất động sản.
Vật mà anh phải ḷng tôi ngay lần đầu tiên gặp mặt trong trong một sự kiện, sau khi nghe thấy giọng hát của tôi. Mất 1 năm trời anh theo đuổi tôi và 1 năm yêu nhau chúng tôi mới kết hôn.
Hai vợ chồng tôi sống cùng bố mẹ chồng, từ ngày về làm dâu tôi chưa bao giờ nhận được một lời nói tử tế từ mẹ chồng. Bà lúc nào cũng tỏ thái độ khinh tôi gốc gác nông thôn, ngoại h́nh kém, công việc thu nhập thấp.
Bà nhiều lần xỉa xói nói tôi "đũa mốc đ̣i cḥi mâm son" và con bà ngày ấy bị bỏ bùa nên mới lấy tôi.
Hàng ngày ngoài giờ đi làm, ở nhà tôi không khác ǵ cô giúp việc đúng nghĩa. 6 giờ chiều về đến nhà, tôi tất tả lo cơm nước, giặt giũ cho cả nhà, dạy con học. Tối khuya tôi cũng tranh thủ lau nhà, dọn dẹp nhà cửa cho gọn gàng sạch sẽ.
Đă vậy, mọi khoản chi tiêu trong gia đ́nh, mẹ chồng tôi đều giành quyền quản lư. Mỗi tháng ngoài khoản 3 triệu tiền ăn, bà yêu cầu tôi nộp thêm 2 triệu tiền mua xà pḥng, đồ vệ sinh, điện nước...
Ban đầu mới về ở tôi thấy vô lư nhưng chồng tôi khuyên nghe lời mẹ cho êm cửa ấm nhà nên tôi đành nghe theo.
Một năm trở lại đây, tôi nghe nhiều người nói chồng tôi ngoại t́nh, cặp bồ với người đàn bà hơn 5 tuổi. Tôi bán tín bán nghi nhưng không dám nói ra v́ không muốn vợ chồng căi nhau.
Lần đó, kỷ niệm ngày cưới, tôi đợi đến 1 giờ sáng nhưng chồng vẫn không về. Tôi lặng lẽ rơi nước mắt, định nằm xuống ngủ th́ chồng về đến nhà trong t́nh trạng say xỉn.
Tôi bực quá nên nói với chồng vài câu, chẳng ngờ anh chửi tôi thậm tệ, lấy điện thoại ném thẳng vào người tôi. Cay đắng hơn, anh thừa nhận việc ḿnh có bồ.
Chưa hết, mẹ chồng tôi từ ngoài xông vào đ̣i dạy dỗ con dâu. Bà nói chồng tôi ngoại t́nh chẳng ảnh hưởng đến ai và tôi là "loại người hèn kém không có quyền ngăn cấm".
Tôi sống cảnh đày đọa, có chồng hờ hững cũng như không, tự lo kinh tế và nuôi con. Khi con ốm đau, đi viện gọi chồng về anh cũng chẳng thèm nhấc máy nên tôi quyết định làm đơn ly hôn, giải thoát cho bản thân ḿnh.
Chẳng ngờ, mẹ chồng tôi tuyên bố muốn ly hôn con trai bà, tôi phải trả tiền ăn, ở từ ngày về làm dâu đến nay là tṛn 10 năm 6 tháng.
Uất ức v́ hành xử của mẹ chồng, tôi lấy quần áo, định đưa con ra khỏi căn nhà đó th́ bà chạy đến chốt cửa, khóa cổng lại. Bà nói muốn bước ra khỏi đây phải trả hết các khoản tiền kia cho bà nếu không tôi đừng mong đưa con tôi đi đâu.
Giờ tôi rất rối bời và chán nản, tôi chẳng có ǵ ngoài hai bàn tay trắng và đứa con gái lên 8 tuổi. Hơn 10 năm làm dâu, dẫu mẹ chồng không ưa tôi nhưng tôi vẫn làm tṛn bổ phận của ḿnh. Bà ốm đau tôi vẫn ân cần chăm sóc chẳng phút nề hà.
Tôi nghĩ ít ra không có t́nh th́ vẫn c̣n nghĩa vậy mà bà đối xử với tôi không khác kẻ thù. Bà biết tôi không có tiền nên mang chuyện đó ra gây khó dễ cho tôi. Tôi biết sống sao đây?
VietBF@ sưu tập
|