Nữ nhân viên 22 tuổi vướng lưới t́nh với ông sếp lớn tuổi, bị trộm sạch tiền tiết kiệm, bị phân xác vứt ở nhiều nơi.
Khoảng 9h15 ngày 16/6/2005, khi dọn rác bên bờ sông Kallang, nhân viên vệ sinh phát hiện một hộp b́a carton màu nâu dán băng dính kín. V́ bị thấm nước, b́a hộp nát tươm ngay khi được nhặt lên, rơi ra vài tờ giấy báo và túi nylon màu xanh lá đựng bộ phận cơ thể người.
Cảnh sát xác định đó là phần thân dưới của một phụ nữ, từ xương chậu đến xương bánh chè. Tờ giấy báo là Lianhe Wanbao, thường được người Hoa ở Singapore đọc.
Trong ṿng một tiếng, cảnh sát khám xét quanh hiện trường trong bán kính 4 km và t́m thấy một chiếc hộp khác ở bên kia sông, cách chiếc hộp đầu tiên chỉ khoảng 300 m. Chiếc hộp thứ hai chứa phần thân trên, bao gồm cánh tay và bàn tay, cũng được bọc bằng báo giấy trong túi nylon màu xanh lá.
Vết cắt trên hai phần thi thể được xác định đều thuộc về một người, thời gian tử vong không quá 24 giờ.
Từ mă vạch trên chiếc hộp thứ hai, cảnh sát t́m ra nó được bán tại cửa hàng địa phương, nghĩa là hung thủ đang ở Singapore. Qua đối chiếu dấu vân tay với cơ sở dữ liệu về người lao động nước ngoài, cảnh sát xác định được nạn nhân là Lưu Hồng Mai, đến từ thành phố Trường Xuân, tỉnh Cát Lâm, Trung Quốc.
Mai 22 tuổi, đến Singapore ba năm trước, làm việc tại một nhà máy điện tử từ tháng 11/2002. Các đồng nghiệp đă tŕnh báo Mai mất tích.
Khi khám xét hồ sơ việc làm và đồ dùng cá nhân của Mai, cảnh sát phát hiện một tờ đơn ghi ngày 27/9/2004, tố cáo Mai có quan hệ bất chính với một giám sát viên người Singapore đă kết hôn, tên Leong Siew Chor.
Chor 50 tuổi, có vợ và ba con, Mai c̣n ít tuổi hơn con Chor. Ngày 14/9/2004, đồng nghiệp nh́n thấy hai người ôm hôn trong pḥng làm việc nên báo cáo lên lănh đạo. Nửa tháng sau, cả hai phải nhận cảnh cáo.
Mai nhận lỗi, nhưng Chor không chấp nhận mà viết thư phản hồi quản lư cấp cao, khẳng định chỉ hôn Mai v́ đó là sinh nhật cô, không có ư ǵ khác, hy vọng công ty xem xét lại.
Kể từ đó, chuyện t́nh cảm giữa Mai và Chor không c̣n là bí mật trong nhà máy. Các đồng nghiệp rất bất măn với hai lần thăng chức liên tiếp của Mai, lén bàn tán rằng Chor trợ giúp người t́nh.
Ban đầu, cảnh sát không tiết lộ tin tức Mai bị sát hại, chỉ nói với Chor rằng đang điều tra người mất tích. Sau khi thẩm vấn, họ phát hiện Chor có điểm đáng ngờ. Ông ta luôn phủ nhận có quan hệ t́nh cảm với Mai; tỏ ra rất căng thẳng, hai tay nắm chặt, run rẩy không ngừng và có vết xước trên đốt ngón tay trái. Chor nói vô t́nh làm xước tay khi sửa đường ống ở nhà.
Khám nhà Chor, cảnh sát t́m thấy một chồng báo tiếng Hoa trong tủ; một sấp túi nylon màu xanh lá trong pḥng khách và pḥng ngủ; một con dao mẻ, một cái vồ cao su và một cuộn băng dính trong bếp. Ngoài ra c̣n có giỏ xe đạp dính máu cùng nhiều món đồ khả nghi khác. Chor lập tức bị đưa về đồn.
Chuyên gia pháp y nhận định nhà Chor chính là hiện trường vụ án, nhưng pḥng tắm được cho là nơi xử lư thi thể lại rất sạch sẽ. Tuy nhiên, sau khi t́m kiếm tỉ mỉ, cảnh sát phát hiện một giọt máu dưới bồn rửa mặt và một giọt máu có đường kính khoảng 2 mm dưới chân bồn cầu. Giám định pháp y kết luận đó là máu của Mai.
Trước những bằng chứng, Chor thú nhận tội ác vào ngày 17/6, nhưng nói bị ép buộc. Ông ta khai rằng chính Mai đề nghị cả hai cùng tự tử v́ t́nh và nhờ ông ta giúp kết liễu cuộc đời.
Leong Siew Chor và Lưu Hồng Mai. Ảnh: Toutiao
Chor làm giám sát sản xuất tại nhà máy điện tử từ tháng 4/1997, quản lư hơn chục nhân viên, mức lương 3.743 SGD/tháng. Tháng 1/2004, Chor được chuyển sang giám sát tổ 4 có Mai. Hai người thường xuyên liên lạc và dần nảy sinh t́nh cảm.
Đến tháng 6/2004, Mai đă được thăng chức và tăng lương hai lần sau hơn hai năm làm việc nhờ Chor tiến cử. Tuy nhiên, bản thân Mai cũng rất chăm chỉ, có trách nhiệm, tháng nào cũng nhận được tiền thưởng, lương tháng khoảng 1.400 SGD.
Mai sống rất tiết kiệm, ba tháng gửi tiền về nhà một lần, mỗi lần khoảng 2.000 SGD. Giữa năm 2003, Mai đưa chị đến Singapore cùng làm việc. Tháng 4/2005, chị Mai đăng kư kết hôn với một người Singapore, dự kiến làm đám cưới vào tháng 9. Gia đ́nh cho biết Mai từng bày tỏ rất mong chờ được làm phù dâu, không hề có vẻ bế tắc không thiết sống.
Chor khai rằng, ngày 15/6/2005, ông ta hẹn Mai đến nhà nhân lúc gia đ́nh đi vắng, đây cũng là lần đầu họ gặp riêng ở nhà. Mai đến vào khoảng 9h50.
Khi ngồi trên giường tṛ chuyện, Mai nói thấy buồn v́ mối quan hệ luôn bị đàm tiếu, khuyên người t́nh cùng về Trung Quốc bắt đầu cuộc sống mới. Chor từ chối v́ đă lớn tuổi và c̣n vợ con ở đây.
Sau một hồi tranh căi, Mai bỗng rầu rĩ nói: "Vậy th́ chúng ta chết cùng nhau đi. Yêu lâu như vậy rồi, coi như đặt dấu chấm hết". Mai nói sẽ đi trước, nhưng đ̣i Chor hứa phải lập tức theo sau. Chor đồng ư, sau đó lấy khăn siết cổ Mai. Chứng kiến người t́nh ngă xuống giường, Chor quyết định bội ước v́ "không muốn chết xấu xí như thế".
Chor vội xử lư thi thể trước khi người nhà về. Ông ta đạp xe tới lui ba lần và hai lần bắt taxi để phi tang xác và đồ đạc của Mai ở nhiều nơi, sau đó tẩy rửa sạch hiện trường gây án. V́ vội đi làm ca tối, Chor không có thời gian tắm, chỉ thay quần áo. Trước khi ra khỏi nhà, ông ta nh́n thấy ba lô của Mai rơi trên sàn, bọc túi nylon rồi vứt trên đường đi làm.
19h30 ngày 15/6, nhà máy điểm danh, phát hiện vắng Mai. Chor vờ nhờ một đồng nghiệp gọi cho Mai hỏi thăm.
Dù Chor đă thú nhận, cảnh sát cho rằng lời khai có nhiều nghi vấn. Tuy nhiên, bác sĩ pháp y cho biết chỉ dựa vào những bộ phận thi thể hiện có th́ không thể xác định được nguyên nhân thực sự dẫn đến cái chết của Mai.
Ba ngày trôi qua từ khi án mạng xảy ra, hiện vẫn c̣n năm bộ phận cơ thể (đầu, hai cẳng chân, hai bàn chân) chưa được t́m thấy. Theo lời khai của Chor, ba bộ phận bị vứt xuống sông Singapore và hai bộ phận bị ném vào thùng rác ngoài ga tàu điện ngầm.
30 cảnh sát t́m kiếm dọc bờ sông, bụi cây... mà không thấy ǵ. Suy đoán túi đựng thi thể có thể bị coi là rác và dọn đi, cảnh sát đến nhà máy đốt rác, đào bới từng túi rác tại đây.
Sau 10 tiếng lục t́m trong ba tấn rác, cảnh sát t́m thấy những phần thi thể c̣n lại. Nạn nhân không có dấu hiệu bị vật nặng đập vào đầu, hai mảnh kim loại rất nhỏ ở chân trái trùng khớp với vết mẻ ở lưỡi con dao thái thịt trong nhà Chor.
Tuy nhiên, nguyên nhân tử vong vẫn không thể xác định do mức độ phân hủy, hung khí là một chiếc khăn rộng và mềm, thường không gây nhiều vết thương ở cổ. Điều khó hiểu nhất là trên cơ thể Mai không hề có vết thương do pḥng vệ.
Chuyển hướng điều tra, cảnh sát phát hiện thẻ ngân hàng của Mai từng bị đánh cắp, mất gần hết tiền tiết kiệm. Mai đă tŕnh báo vụ việc. Cảnh sát bảo cô đợi trích xuất dữ liệu camera giám sát ngân hàng để xem có xác định được tên trộm hay không, không ngờ ngày hôm sau cô bị sát hại.
Qua dữ liệu giám sát, cảnh sát nhận ra kẻ trộm chính là Chor, dù ông ta đội mũ, đổi kiểu quần áo. Khi khám xét nhà Chor lần nữa, cảnh sát t́m thấy bộ trang phục cùng chiếc mũ ông ta mặc khi đến ngân hàng. Đồng thời, họ cũng t́m thấy quần đùi và áo polo dính máu, được cho là trang phục khi gây án mà Chor chưa kịp tiêu hủy.
Khi bị tái thẩm vấn, Chor vẫn khẳng định Mai muốn chết và ông ta chỉ giúp đỡ. Chor thừa nhận trộm thẻ ngân hàng nhưng giải thích đó chỉ là tṛ chơi khăm giữa hai người.
Chor cho biết, ngày 13/6, hai ngày trước án mạng, họ ra ngoài thuê nhà nghỉ. Trong lúc Mai tắm, ông ta t́m cây lược trong túi cô rồi tiện tay cầm thẻ ngân hàng. Chor biết mật khẩu của Mai. Chiều hôm đó, ông ta trả pḥng rồi đi rút hơn 2.000 SGD lúc 17h, nhưng hôm sau đă trả lại thẻ và toàn bộ tiền cho Mai.
Tuy nhiên, cảnh sát không t́m thấy tiền mặt ở nhà Mai. Theo họ, nếu đă nhận được thẻ và tiền vào ngày 14/6, cô đă không báo cảnh sát. Mặt khác, cách rút tiền của Chor không giống một tṛ đùa. Theo hồ sơ, ngày 13/6, ông ta rút tiền bốn lần ở bốn nơi. Trên đường về, ông ta dùng thẻ mua đồ dùng hàng ngày. Hôm sau, Chor tiếp tục cải trang ra ngoài rút tiền.
Chị Mai cho biết trong cuộc điện thoại cuối cùng vào ngày 14/6, Mai nói rất tự tin vượt qua bài kiểm tra tiếng Anh, sau đó sẽ cố gắng lấy chứng chỉ hướng dẫn viên du lịch.
Qua xác minh, Mai học tiếng Anh ở trung tâm từ năm 2003, tổng học phí là 1.288 SGD. Người phụ trách cơ sở cho biết Mai đến vào 14/6, hỏi về các khoản phí sau này và thời gian học.
Chị gái và quản lư trung tâm mai mối c̣n cho biết Mai đang t́m đối tượng xem mắt, mong kết hôn sớm để được ở lại Singapore.
Trước lời khai của các nhân chứng, ngày thứ 10 sau khi bị bắt (26/6), Chor thừa nhận giết Mai v́ tiền.
Ông ta khai vào tối 14/6, Mai nói cảnh sát sẽ kiểm tra hệ thống camera ở ngân hàng và cô sẽ đi xem vào ngày hôm sau để nhận dạng kẻ trộm. Chor sợ bị phát hiện nên nói qua điện thoại: "Ngày mai em đến nhà tôi trước, tôi sẽ cùng em đến đồn cảnh sát".
Ngày 15/6, Chor định thú nhận với Mai, sau đó trả lại tiền và thẻ, hy vọng được tha thứ. Nhưng ḷng tự tôn khiến ông ta không nói nên lời. Nghĩ nếu bị bắt, chuyện ngoại t́nh bị vạch trần, ông ta sẽ mất việc, bị gia đ́nh bạn bè khiển trách, cuộc sống tan nát, Chor nảy ư định giết người.
Chor dẫn dắt chủ đề về chuyện t́nh cảm của hai người, cố ư làm Mai tức giận, rồi đề xuất "cả hai cùng chết". Mai tin theo, mặc Chor siết cổ.
Ngày 3/5/2006, trên phiên ṭa xét xử, Chor rút lại lời thú tội, nói bị cảnh sát xúi giục. Ông ta khẳng định Mai tự nguyện chết nên trên người không có vết thương.
Cơ quan pháp y tŕnh bày trước ṭa rằng dù cơ thể Mai không có vết thương do pḥng vệ, điều đó không có nghĩa là cô tự nguyện chết. Có thể do sự việc bất ngờ nên Mai với h́nh thể nhỏ gầy hơn Chor chưa kịp phản ứng th́ đă không c̣n cơ hội.
Khi thẩm phán yêu cầu Chor tái hiện cách bóp cổ Mai, ông ta bỗng nở một nụ cười xảo trá khiến mọi người có mặt trên ṭa kinh ngạc.
Sau 16 ngày xét xử, thẩm phán kết luận Mai không có ư định tự tử, chính Chor đă tước đi mạng sống của nạn nhân v́ ham muốn ích kỷ, sau đó dựng chuyện ḥng nhẹ tội.
Ngày 19/5/2006, Chor bị kết án treo cổ, thi hành án vào 30/11/2007 ở tuổi 52 sau khi kháng cáo bất thành.
VietBF@sưu tập