Mẹ đẻ đă âm thầm làm điều này cho bên nhà chồng tôi. Khi biết chuyện, tôi không khỏi xót xa.
T́nh yêu của tôi và chồng rất đẹp, cả hai quen nhau trong một lần đi du lịch chung. Tôi nghĩ chỉ cần vậy là đủ để sống một cuộc đời hạnh phúc.
Tuy nhiên, khi c̣n yêu nhau, tôi đă vấp phải sự phản đối từ phía nhà bạn trai. Bố mẹ chồng suy nghĩ cổ hủ và không muốn tôi cưới anh chỉ v́ bố mẹ đẻ tôi từng ly hôn.
Anh nhiều lần thuyết phục nhưng không thay đổi được suy nghĩ của bố mẹ chồng. Bởi ông bà cho rằng, một gia đ́nh có bố mẹ ly hôn như vậy, sau này đến đời con cũng khó sống ḥa hợp.
Bố mẹ chồng tôi khó suy nghĩ rất khó hiểu (Ảnh minh họa: TD).
Tôi không hiểu bố mẹ chồng v́ sao có cách suy nghĩ thiếu logic như vậy. Ly hôn là điều không ai muốn. Một điều dễ hiểu là không có nghĩa đời bố mẹ ly hôn, con cái không có gia đ́nh riêng hạnh phúc.
Sự phản đối kéo dài hai năm cho đến khi tôi mang bầu. Lúc đó, nhà chồng mới bắt đầu thay đổi thái độ. Tuy vậy, tôi dường như vẫn là "cái gai" trong mắt bố mẹ chồng. Lúc quyết định cưới, tôi định dừng lại nhiều lần. Thế nhưng, t́nh yêu và ḷng tốt của bạn trai khiến tôi quyết định tiến tới hôn nhân.
So với nhà tôi, gia đ́nh chồng không có điều kiện kinh tế khá giả bằng. Sau khi cưới, hai vợ chồng ở lại thành phố. Nhờ sự giúp đỡ của mẹ tôi, hai vợ chồng sớm mua được nhà, bên chồng không hỗ trợ được đồng nào. Chồng tỏ ra ái ngại nhưng tôi không suy nghĩ nhiều. Bố mẹ chồng không giúp cũng không sao, miễn hai đứa được sống bên nhau hạnh phúc.
Khoảng một năm sau khi cưới, chúng tôi sống hạnh phúc, êm ấm. Tuy nhiên, từ khi bố mẹ chồng làm ăn đổ bể, nợ nần, tháng nào hai vợ chồng cũng mệt mỏi với những cuộc gọi đ̣i tiền. Bố mẹ chồng liên tục xin tiền để trang trải nợ nần, chi tiêu, mua sắm các thứ. Vài tháng đầu, tôi c̣n muốn hỗ trợ, về sau nhận thấy tháng nào cũng vậy, không thể chịu nổi.
Sau khi sinh hai đứa con, vợ chồng tôi khó khăn hơn, phải thắt chặt chi tiêu. Việc hỗ trợ hàng tháng cho bố mẹ chồng là điều không thể. Khi hai vợ chồng nói về hoàn cảnh, ông bà mắng mỏ không tiếc lời, xem đó là bất hiếu.
Bẵng đi một thời gian dài, chúng tôi không thấy bố mẹ chồng xin tiền hàng tháng. Tôi đinh ninh ông bà đă hiểu và thông cảm với con cháu. Thế nhưng, mọi chuyện không như tôi nghĩ.
Mấy tháng vừa rồi, mẹ tôi ốm đau liên miên phải nằm viện điều trị, có lúc phải thở máy. Trong lúc hai vợ chồng đang lo cho người ốm, bố mẹ chồng tiếp tục gọi điện thoại đề nghị gửi tiền hàng tháng.
Bố mẹ chồng cho biết, bà thông gia hàng tháng vẫn gửi tiền đều đặn thay hai đứa. Bây giờ, bà ngoại bị ốm, trách nhiệm này thuộc về hai vợ chồng.
Không ngờ rằng bao lâu nay, mẹ tôi vẫn âm thầm chuyển tiền hàng tháng cho nhà chồng. Mẹ tôi tâm sự, sở dĩ giấu các con v́ không muốn hai đứa suy nghĩ. Điều mẹ mong mỏi là vợ chồng hạnh phúc, đừng để đổ vỡ v́ chuyện tiền bạc như bố mẹ trước đây.
Mẹ tôi muốn làm như vậy để giữ hạnh phúc cho con gái, không để bên nhà chồng cười vào mặt nếu như hôn nhân đổ vỡ. Tôi thương mẹ khi phải một ḿnh nuôi con gái trưởng thành, bây giờ vẫn c̣n phải gánh trách nhiệm với nhà thông gia.
Bây giờ, mẹ tôi có sức khỏe yếu hơn, tiền kiếm được chỉ đủ mua thuốc thang, không c̣n dư dả như trước. Tôi chỉ có thể chu cấp cho nhà chồng vài tháng chứ không thể kéo dài.
Thời điểm hiện tại, tôi chưa biết làm thế nào để bố mẹ chồng không c̣n kỳ kèo gọi điện hàng tháng về chuyện tiền bạc. Cuộc sống của hai vợ chồng lo cho con cái đă đủ áp lực lắm rồi, tôi phải làm sao đây?
VietBF@sưu tập