Anh nói tôi chỉ cần yêu anh, đi theo anh, anh sẽ lo lắng cho mẹ con tôi suốt cả cuộc đời.
Một cuộc hôn nhân thất bại, tin tức đó không có ǵ đặc biệt trong đời sống xă hội với quá nhiều sự kiện xảy ra mỗi ngày. Nhưng tôi vẫn muốn chia sẻ câu chuyện của bản thân, coi như t́m kiếm một điểm tựa tạm thời vào lúc tôi đang hoang mang nhất.
Cách đây 4 năm, tôi 20 tuổi. Tôi không "sắc nước hương trời" nhưng duyên dáng, đáng yêu, đủ để khiến người đàn ông mà bây giờ tôi gọi là chồng mê đắm.
Anh nói tôi không cần cố học nhiều nếu tôi không muốn. Chỉ cần yêu anh, đi theo anh, anh sẽ lo lắng cho mẹ con tôi suốt cả cuộc đời. Lúc đó, tôi rất hoảng sợ v́ cái thai trong bụng. Sợ bố mẹ, sợ nhà trường, sợ bạn bè lan truyền tai tiếng nên anh là chỗ dựa duy nhất của tôi. V́ vậy, tôi đă trốn bố mẹ theo anh về quê sinh sống.
Tôi từng căi lời bố mẹ để đi theo anh (Ảnh minh họa: TD).
Giai đoạn đầu, anh rất nghiêm túc, trưởng thành, c̣n hướng dẫn tôi chuẩn bị sẵn giấy tờ cần thiết để sau này đăng kư kết hôn. Anh bảo, hoàn cảnh hiện tại của anh không cho tôi được đám cưới trong mơ, nhưng tờ giấy chứng nhận kết hôn th́ tôi xứng đáng được nhận. Anh nói vậy th́ c̣n ǵ đáng tin hơn nữa? Tôi đă rất tin tưởng anh.
Nhưng ngay trong giai đoạn cuối của thai kỳ, tôi phát hiện anh cặp bồ với đồng nghiệp. Lúc tôi biết, anh tỏ ra vô cùng hối hận. Nh́n chồng tự dằn vặt bản thân, tôi đau ḷng nên chỉ sau vài câu xin lỗi, tôi quyết định tha thứ cho anh.
Cơn sóng này qua, cơn sau lại tới. Khi con trai tôi được gần hai tuổi lại có người nói với tôi rằng, anh ngoại t́nh. Mặc dù đau đớn, thất vọng, rốt cuộc tôi vẫn đi theo lối ṃn cũ, tiếp tục bao dung.
Tôi c̣n ngốc đến độ tin vào sự bao biện trơ trẽn của anh, đổ tại người ta tự si mê anh, chứ anh không yêu ai khác ngoài tôi. Sau lần bị phát hiện ngoại t́nh này, chồng tỏ ra vô cùng hối lỗi, chăm chút, yêu thương vợ con không điểm ǵ chê trách được.
Tôi cũng đă xin được làm công nhân ở xưởng may gần nhà để tiện chăm sóc gia đ́nh. Chính giai đoạn này, mẹ tôi t́m tới.
Mẹ và em trai đến tận nơi, khuyên tôi quay về. Mẹ bảo sẽ cùng tôi xin bố bỏ qua, tha thứ cho lỗi lầm của tôi khi trước. Nhưng lúc này, tôi đang hạnh phúc với sự bù đắp của chồng, lại thêm lư do vừa xin được việc nên tôi không theo mẹ quay về.
Bên cạnh đó, tôi vẫn sợ phải đối diện với người bố nghiêm khắc. Nhưng chỉ cách đây vài hôm, tôi phải tiếp một người phụ nữ lớn tuổi hơn tôi.
Người phụ nữ này dắt theo một đứa nhỏ và nói chồng tôi là bố của bé. Cô ấy cùng con quỳ xuống xin tôi rộng lượng bỏ chồng, để cho con cô ấy có bố.
Tôi mỉm cười chua chát. Con tôi cũng cần bố lắm nhưng có lẽ, tôi không cần anh nữa. Chỉ có 4 năm mà mấy lần bị phát hiện ngoại t́nh, tôi không thể lụy măi vào người chồng này được nữa.
Chỉ có điều, nếu chia tay th́ công việc của tôi không đủ để nuôi hai con nhỏ. Ngôi nhà này cũng là của bố mẹ chồng. Tôi không có ǵ ngoài 8 triệu đồng tiền lương mỗi tháng. C̣n nếu chọn trở về để thú nhận thất bại với người sinh ra tôi, tôi thực sự chẳng c̣n mặt mũi nào, cảm thấy vô cùng nhục nhă.
Tôi lên mạng t́m đọc chia sẻ của các bà mẹ khác có hoàn cảnh tương tự, nhưng dường như chẳng có ai ngu ngốc như tôi. Về cơ bản, tôi đă biết ḿnh cần làm ǵ, chỉ là không biết phải tính sao cho tương lai của hai con sắp tới.
VietBFsưu tập