Chính sự mù quáng, thương con quá nhiều của cha mẹ mà khiến chúng bất hiếu với ḿnh lúc nào cũng không biết.
Người xưa có cȃu: Nuôi con lớn mới hiểu ḷng cha mẹ. Cha mẹ sinh ra con, v́ con cái mà vất vả, hi sinh chẳng thể nói lên lời. Lúc về già th́ cha mẹ mong mỏi nhất chính là ḿnh có sức khỏe, thứ hai là được con cái hiếu thuận, phụng dưỡng.
Nhưng thực tế có một kiểu bất hiểu mới chính từ đứa con đang ''ăn ṃn'' cha mẹ của ḿnh.
Có những người con khi được hỏi th́ hồn nhiên trả lời sự hi sinh của cha mẹ là điều đương nhiên. Trong khi đó cha mẹ cũng có suy nghĩ rằng ḿnh về hưu, rảnh rỗi nên làm những việc giúp con cái cũng là lẽ thường.
Trong cái xă hội này, ngày càng có nhiều đứa con sống ỷ lại. Họ muốn cha mẹ xȃy nhà, mua xe, tới lúc sinh con th́ lại muốn cha mẹ thay ḿnh chăm cháu. Thấy con cái vất vả nên cha mẹ cũng hi sinh nốt quăng già của ḿnh để làm việc nhà, nấu cơm, đưa đón cháu đi học thay cho các con của ḿnh.
Có nhiều cha mẹ c̣n bán cả đất cả nhà dưới quê để lên sống với con cái. Nhưng rồi tới lúc nhớ quê th́ lại chẳng c̣n nhà để về.
Cha mẹ thương con, cho con là điều tốt. Nhưng cha mẹ cần để con cái trưởng thành, già rồi cha mẹ cần dựa vào con chứ đừng để chúng dựa măi vào ḿnh.
Ỷ lại vào cha mẹ chính là loại bất hiếu mới mà chúng ta cần phải suy ngẫm. Phận làm cha mẹ cần dạy cho con khi con c̣n nhỏ cha mẹ chăm sóc, con lớn rồi phải tự lo cho ḿnh, bởi rồi một ngày nào đó cha mẹ cũng sẽ rời đi.
Đừng để t́nh yêu thương của cha mẹ thất bại, đừng để năm tháng cuối đời sống trong hối tiếc. Hăy tận hưởng tuổi già của ḿnh thôi.
VietBF@sưu tập