Là mẹ chồng, tôi từng nghĩ con dâu về nhà ḿnh th́ phải “nhập gia tùy tục,” làm theo ư ḿnh mới là tốt. Nhưng sau này, tôi nhận ra rằng, con dâu có tốt hay không không chỉ do nó, mà c̣n do chính cách cư xử của tôi.
Con dâu, cũng là con gái nhà người ta, xa gia đ́nh, bước vào một ngôi nhà mới, đối mặt với những nguyên tắc, thói quen khác biệt. Nếu ḿnh đặt cái tôi của ḿnh lên trên hết, luôn xét nét từng lời ăn tiếng nói, th́ chẳng khác nào đẩy nó vào thế khó. Mối quan hệ mẹ chồng - nàng dâu vốn dĩ đă nhiều thử thách, nếu mẹ chồng không mở ḷng, làm sao con dâu đủ tự tin để ḥa hợp?
Tôi đă thử thay đổi. Thay v́ phê phán, tôi góp ư nhẹ nhàng. Thay v́ soi mói, tôi chọn cách thấu hiểu. Và thay v́ giữ khoảng cách, tôi xem con dâu như con gái. Lạ thay, khi tôi dịu dàng hơn, con dâu cũng dần gần gũi, quan tâm, và chính nó tự muốn trở thành người tốt trong mắt ḿnh. Cứ thế, khoảng cách tan biến, t́nh cảm gia đ́nh ngày một bền chặt.
Mẹ chồng ơi, hăy nhớ rằng: con dâu không cần ḿnh dạy làm con, chỉ cần ḿnh hướng dẫn để trở thành một phần của gia đ́nh. Khi t́nh thương được trao đi, sự ấm áp sẽ trở lại. Và chính điều đó quyết định con dâu tốt hay xấu!
VietBF@sưu tập