
(Không hẳn là về vật chất, mà là sự bất hạnh khi đối diện với khoảng trống vô h́nh. Vẫn thấy bất an khi nghĩ đến chặn đường mịt mờ phía trước.
Dù tiền nhiều đi nữa, th́ cũng không thể tiêu sài được như khi c̣n trẻ. Đồng tiền trở nên vô nghĩa...Rốt cuộc th́ c̣n lại ǵ..??
Nếu không có một điểm tựa cho đời sống tâm linh, đó mới là điều bất hạnh thật sự cho kiếp người khi tuổi già ập đến)
🍂 Tuổi trẻ đi t́m mục đích trong những thú vui tạm, vui kiểu ảo giác, cảm giác, tri giác...
Mấy ai đủ duyên lành để t́m niềm vui nơi Tuệ Giác..? Và cứ thế, ḍng nghiệp kéo đi theo lối tư duy được huân tập từ bản ngă.
Khi quả bất thiện trổ sanh, cũng là lúc tuổi đời đă đứng bên bờ của ranh giới bệnh - tử....
🍂 Khi ấy, tâm hồn mù mịt, sợ hăi hoang mang...chẳng biết làm sao để đối diện những vấn đề lớn của một đời người.
Rồi mơ hồ nghĩ về Phật, về Chúa...hay những vị Thầy nào đó như một thần linh mong cầu cứu rỗi.
🍂 Thói quen được huân tập từ ư nghĩ, lời nói, hành động hằng ngày tạo thành Nghiệp.
🍂 Nếu hằng ngày, mỗi người thay v́ quan tâm về sự thoả măn lạc thú thế gian như : tiền tài, sắc đẹp, áo quần, danh lợi, con cái...
🍂 Hăy quan tâm nhiều hơn về tư duy, lời nói, hành động của ḿnh xem có sáng suốt và trọn lành hay không, xem nội tâm có chứa tham, sân, si, bất thiện, chấp thủ, dính mắc hay không ...??
Th́ chất lượng cuộc sống, và giá trị cuộc đời người ấy đă từng ngày đổi khác.
🍂 Tuổi trẻ không huân tập thiện nghiệp, th́ già sao có được quả an lành ?!
Tuổi trẻ không biết buông xả chấp thủ, dính mắc.. sao già có được tự tại, thong dong ..??
🍂 Chẳng ai có thể cứu giúp ḿnh, khi tự thân mỗi người chưa nhận thức được rằng ....chính hành vi từ ư nghĩ, lời nói, hành động của ḿnh hằng ngày, mới có khả năng làm được điều đó.
🍂 Lắt lay một kiếp nhân sinh
Mấy ai t́m được tâm ḿnh nguyên sơ
Cuối đường sinh tử bơ vơ
Nghiệp trần che lối đến bờ tịch nhiên .
VietBF@sưu tập