Mất đi bạn đời – người từng cùng ta sẻ chia buồn vui, cùng ta đi qua bao sóng gió – là một trong những nỗi đau lớn nhất trong cuộc đời. Đó không chỉ là mất mát một con người, mà c̣n là mất đi thói quen, hơi ấm, và những kư ức gắn bó sâu sắc.
Người ở lại, trước hết, sẽ phải đối diện với nỗi cô đơn ghê gớm. Nhà cửa trở nên trống trải. Bữa ăn thiếu tiếng nói cười. Mỗi góc nhà đều gợi nhớ h́nh bóng người đă khuất.
Cảm giác trống vắng có thể đi kèm buồn bă, tủi thân, thậm chí giận dữ, hoang mang. Nhiều người già rơi vào trầm cảm sau khi mất đi bạn đời. Nhưng cũng chính lúc ấy, họ nhận ra một điều rất quan trọng: Phải học cách tiếp tục sống, v́ chính bản thân ḿnh và v́ những người yêu thương c̣n lại.
Người ở lại nên cho phép ḿnh đau buồn, khóc, nhớ nhung. Đừng ḱm nén cảm xúc. Nhưng cũng đừng cô lập bản thân quá lâu. Cần t́m tới bạn bè, người thân, các hội nhóm đồng cảnh để được chia sẻ và động viên.
Một số cách giúp người ở lại đối diện với cuộc sống:
Chấp nhận nỗi đau. Mất mát lớn đến đâu, cũng cần thời gian để nguôi ngoai. Không ép buộc bản thân phải “ổn” ngay lập tức.
Giữ thói quen sinh hoạt. Ăn uống, nghỉ ngơi, vận động đều đặn giúp giữ sức khỏe và tinh thần.
T́m việc làm ư nghĩa. Làm vườn, chăm cháu, tham gia câu lạc bộ, t́nh nguyện… đều giúp lấp đi khoảng trống.
Ghi nhớ kỷ niệm đẹp. Lưu giữ h́nh ảnh, kỷ vật hay viết nhật kư về người đă khuất, như một cách giữ họ trong tim mà vẫn bước tiếp cuộc đời ḿnh.
Tin vào tương lai. Dù mất mát lớn đến mấy, vẫn c̣n những yêu thương khác chờ ta ǵn giữ – con cái, cháu chắt, bạn bè, cộng đồng…
Người ra đi có lẽ cũng chỉ mong người ở lại được sống b́nh an, khỏe mạnh. Sống tốt, sống vui, chính là cách đẹp nhất để tri ân người đă khuất và giữ họ măi trong tim.
VietBF@ sưu tập