Phải giă từ cái tâm lư bại trận - VietBF
 
 
 

HOME

NEWS 24h

ZONE 1

ZONE 2

Phim Bộ

Phim Lẻ

Ca Nhạc

Breaking
News Library Technology Giải Trí Portals Tin Sốt Home

Go Back   VietBF > Others (Closed Forums) > Archive - Old News 2013 (closed)

 
 
Thread Tools
Old 05-01-2013   #1
vuitoichat
R11 Độc Cô Cầu Bại
 
Join Date: Jan 2008
Posts: 143,037
Thanks: 11
Thanked 13,367 Times in 10,674 Posts
Mentioned: 3 Post(s)
Tagged: 1 Thread(s)
Quoted: 42 Post(s)
Rep Power: 178
vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10
vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10
Default Phải giă từ cái tâm lư bại trận

LTS : Bài dưới đây đă được viết vào tháng 5/1988 và đă gây tranh căi sôi nổi cách đây 14 năm. Những ǵ tác giả tŕnh bày cho đến nay vẫn c̣n giữ nguyên giá trị của nó. Nguyên nhân sâu xa đă khiến Miền Nam rơi vào tay đảng CSVN gồm hai lư do chính: đó là sự thiếu vắng của một nhân sự chính trị và sự thiếu vắng của một đồng thuận quốc gia. Những người đấu tranh cho dân chủ ngày nay phải vượt lên trên ngày 30/4/75 và phải đoạn tuyệt với cái lô gích của nó, phải giă từ cái tâm lư bại trận cũng như cái tâm lư đắc thắng. Chúng ta phải chấm dứt với một giai đoạn lịch sử và khởi hành vào một kỷ nguyên mới. Thông Luận xin trân trọng giới thiếu lại bài này cùng độc giả nhân kỷ niệm ngày 30/4/1975.
Sài G̣n 31/3/1975, trên chiếc xe đưa tôi về bộ. Tôi im lặng và ông tài xế cũng im lặng. Một lúc sau ông nói một cách như xa vắng : "Đà Nẵng mất rồi !". Tôi cũng vẫn im lặng. Ông tài xế nói tiếp: "Các ông phải làm ǵ chứ nếu không th́ hỏng hết rồi !". Câu nói của ông như một nhát dao cắt vào ruột tôi. Tôi biết làm ǵ bây giờ. Tôi cũng đang c̣n chờ sự sụp đổ của miền Nam như ông.

Câu nói cuối cùng của ông tài xế ngày hôm nay tôi vẫn c̣n nghe rất rơ. Nó vẫn đọng trong tai tôi, bởi vi nó tóm gọn cả một giai đoạn lịch sử và một thảm kịch của dân tộc này. Ông tài xế có một người con trai tử trận trong quân lực Việt Nam Cộng Ḥa. Ông là một công chức thâm niên. Ông là một người đại diện rất tiêu biểu cho những người dân thuộc phe quốc gia. Ông chưa bao giờ được hưởng một vinh quang nào, một đặc lợi nào. Nhưng ông đă chấp nhận tất cả. Đă nhịn nhục, đă chịu đựng và đă đặt tin tưởng vào các ông lớn để ngăn chặn không cho cộng sản thôn tính miền Nam. Tôi không biết lư do ǵ khiến ông chống cộng. Có lẽ ông thuộc nề nếp nho giáo, hay v́ ông có cảm t́nh với một người chống cộng nào đó, hay v́ ông ghét một người cộng sản nào đó, hay trong gia đ́nh ông có người đă là nạn nhân cộng sản. Hay chỉ v́ lư do giản dị là ông sinh sống ở vùng quốc gia. Nhưng ông chống cộng thực sự và ông đă chấp nhận trả cái giá rất đắt cho sự chọn lựa chính trị đó: một đời sống tăm tối nghèo khổ và một đứa con tử trận.

Nhưng bây giờ đất nước sắp rơi vào tay cộng sản. Những chịu đựng và hy sinh của ông đă trở thành vô ích. Các ông lớn đă phản bội ông. Đối với ông tài xế tôi cũng là một ông lớn, dù là trên thực tế tôi chẳng lớn chút nào. Tôi hổ thẹn như một tên lưu manh bị lật tẩy, như một kẻ quịt nợ. Tôi thương hại cho thế hệ của tôi và cho chính bản thân tôi. Trong số những người ở lứa tuổi 30 chúng tôi có một vài phần tử may mắn đă lên được tới những địa vị tạm gọi là cao nhưng sự thực chưa ai đạt tới một địa vị quyết định để có thể thay đổi được t́nh thế. Ngay cái địa vị hiện nay, chúng tôi cũng chỉ đă đến vừa đúng lúc để nhận phần hổ nhục, bởi v́ dầu sao chúng tôi cũng đă thuộc vào cấp lănh đạo và sự sụp đổ của miền Nam trước hết là do sự phản bội của những người lănh đạo. Một sự phản bội liên tục từ lâu chứ không phải chỉ bắt đầu với chính quyền Nguyễn Văn Thiệu.

Thực ra, phe chống cộng không có lănh đạo mà cũng không có cả một nhân sự chính trị.

Nhân sự chính trị là yếu tố trọng tâm của mọi dân tộc. Nó là hiện thân của chủ quyền quốc gia. Nó là di sản của lịch sử. Nó không thể tự nhiên mà có. Sự h́nh thành của một giai cấp chính trị chỉ có thể là kết quả của nhiều cố gắng liên tục qua nhiều thế hệ. Nhưng từ một thế kỷ nay chúng ta không có nhân sự chính trị.

Trước đây ta có giai cấp sĩ. Đó dĩ nhiên không phải là giai cấp chính trị đáp ứng mọi tiêu chuẩn cần có của một giai cấp chính trị trong thời đại này, nhưng cũng đă đủ cho tới hết nửa đầu thế kỷ 19. Từ nửa sau thế kỷ 19, một thách đố mới xuất hiện. Thách đố này là sự va động với nền văn minh tây phương. Nó đặt lại tất cả mọi vấn đề. Nó đ̣i hỏi phải thay đổi tất cả, nó đảo lộn tất cả. Nó quan trọng và khó khăn hơn tất cả mọi cuộc thách đố khác mà dân tộc ta đă từng gặp trong quá tŕnh dựng nước và giữ nước. Lúc đó lại chính là lúc chúng ta chưa phục hồi sau hơn 200 năm nội chiến khốc liệt, kế tiếp là những cuộc trả thù báo oán của Gia Long, rồi cuộc ly khai của Lê Văn Duyệt, rồi những vụ giết hại công thần, những thanh toán trong gia tộc nhà Nguyễn, những vụ cấm đạo và giết giáo dân. Chúng ta đă không đủ sức khỏe tinh thần và thân xác để đương đầu với thách đố đó. Chúng ta đă thất bại và mất nước.

Giai cấp sĩ đă thất bại và tệ hơn nữa đă từ nhiệm. Nguyễn Khuyến, người đại diện tiêu biểu nhất của giai cấp sĩ, người đă đậu thủ khoa cả ba kỳ thi lớn và đă có một nhân cách được cả nước kính phục, bỏ về quê làm ruộng. Cùng lúc ấy cô Tư Hồng, một cô gái giang hồ lấy viên thiếu tá quân trấn người Pháp tại Hà Nội và trở thành một mệnh phụ phu nhân kiểu mới. Một giai cấp đă rút lui nhường chỗ cho một giai cấp khác.

Cuộc đô hộ của người Pháp đă kéo dài quá lâu. Con cháu Nguyễn Khuyến mai một đi và tiêu hóa vào quần chúng. Giai cấp sĩ tan ră. Trong khi đó đám con cháu của cô tư Hồng đă tiến lên, đă trở thành giàu có và bề thế, đă đi học, đă đậu cử nhân, tiến sĩ, luật sư, kỹ sư.v.v. Họ đă trở thành một giai cấp thượng lưu mới. Nhưng lớp thượng lưu mới này không phải là một nhân sự chính trị mà chỉ là một công cụ của guồng máy thuộc địa. Họ chỉ là trung gian tiếp tay cho sự thống trị của người Pháp. Họ đứng trong hàng ngũ chống đối với cuộc đấu tranh giành lại chủ quyền dân tộc. Trong đại bộ phận họ là những người đă từ bỏ hoặc phản bội dân tộc.

Nói tóm lại chúng ta không c̣n giai cấp sĩ và cũng không có một nhân sự chính trị kể từ khi ta mất chủ quyền.

Dĩ nhiên là chúng ta vẫn c̣n những kẻ sĩ, vẫn c̣n những con người bất khuất dám liều chết cho nền độc lập dân tộc. Nhưng đó chỉ là những cá nhân chứ không phải là một giai cấp chính trị. Đó là một bất hạnh rất lớn cho chúng ta bởi v́ một quốc gia không thể không có một nhân sự chính trị.

Một bất hạnh khác cũng to lớn không kém là chúng ta thiếu hẳn một tư tưởng riêng của dân tộc. Chúng ta không có những triết gia và những nhà tư tưởng. Trong suốt ḍng lịch sử trừ một vài trường hợp ngoại lệ như Nguyễn Trăi, Lê Quí Đôn, chúng ta đă không chịu đầu tư vào một việc mà bất cứ một dân tộc lớn nào cũng phải làm là tạo cho ḿnh một hệ thống tư tưởng riêng. Về mặt tư tưởng chúng ta đă chỉ luôn luôn rập khuôn theo Trung Hoa và đi sau Trung Hoa một bước. Sang đến thế kỷ 20, một danh sĩ uy tín như Phan Kế Bính vẫn c̣n cho rằng : "Đạo lư là đạo lư Khổng Mạnh" !

Cuộc đấu tranh chống Pháp giành độc lập của ta đă diễn ra trong cái bối cănh tồi tệ ấy. Thoạt đầu là đám sĩ phu Cần Vương, Văn Thân hoàn toàn lỗi thời, rồi đến lớp thanh niên vừa tới tuổi trưởng thành như Phạm Hồng Thái, Nguyễn Thái Học, v.v... Tất cả chỉ nói lên được tinh thần bất khuất của dân tộc ta chứ không đạt được một tầm vóc hay quy mô nào. Tất cả chỉ tố cáo sự yếu nhược của chúng ta: không có người lănh đạo mà cũng không có tư tưởng chỉ đạo.

Chính trong hoàn cảnh đó mà chủ nghĩa cộng sản đă được du nhập vào nước ta. Nó đă gặp một hoàn cảnh vô cùng thuận lợi. Ít ra nó đem đến một tư tưởng mới. Dù tư tưởng đó hay hay dở nhưng đă có một tư tưởng chỉ đạo.

Một điều cần phải nhận định ngay là những người lănh đạo phong trào cộng sản cũng không phải là một giai cấp chính trị mới của dân tộc. Họ cũng ở trong một hoàn cảnh, trên lư thuyết, tương tự như đám quan lại trong chính quyền thuộc địa Pháp. Họ cũng chỉ là trung gian của phong trào cộng sản quốc tế như những người kia là trung gian cho chế độ thuộc địa pháp.

Hồ Chí Minh đă về Việt Nam không phải với tư cách một nhà cách mạng Việt Nam mà với tư cách một người được sự ủy quyền của Đệ Tam Quốc Tế.

Chỉ có điều khác biệt là phong trào cộng sản quốc tế lúc đó đứng về phía các dân tộc bị áp bức và do đó trên thực tế người cộng sản gần với dân tộc Việt Nam hơn là những người làm quan cho Pháp. Sự khác biệt này đă khiến đảng cộng sản ở trong một địa vị hơn hẳn so với những người chống đối họ trong các chính quyền quốc gia sau này.

Mặt khác, v́ là thành phần của phong trào cộng sản quốc tế nên không những họ được sự hỗ trợ của cả một liên minh quốc tế mà c̣n thừa hưởng được những kinh nghiệm đấu tranh rất quí báu. Do đó Đảng Cộng Sản Việt Nam so với các đảng cách mạng thuộc phe quốc gia đă tranh đấu có kỹ thuật hơn, có phương pháp hơn, có đường lối hơn, nói chung là có hiệu năng cao hơn. Một thí dụ là họ đă biết sử dụng tối đa giai đoạn dễ dăi khi Mặt Trận Nhân Dân (Front Populaire) lên cầm quyền tại Pháp để phối hợp hoạt động tuyên truyền quần chúng công khai với hoạt động xây dựng tổ chức bí mật và đă bành trướng được ảnh hưởng một cách mạnh mẽ. Trong khi đó phe quốc gia từ sau thất bại 1929 đă hoàn toàn rút vào ṿng bí mật và chỉ c̣n vài hoạt động khủng bố lẻ tẻ. Các lănh tụ phần lớn đă trốn ra nước ngoài, số c̣n lại th́ chỉ lo làm sao thoát được màng lưới mật thám của Pháp. Khi chiến tranh thế giới thứ hai bắt đầu cán cân lực lượng đă lệch hẳn về phía người cộng sản.

Một biến cố khác đă có tác dụng làm cho sự thắng thế của đảng cộng sản trở thành tuyệt đối là nạn đói năm 1945. Đảng cộng sản đă lợi dụng được thảm kịch này bởi v́ quần chúng sau khi hơn một triệu người chết đói vào tháng ba năm Ất Dậu đă trở thành vô cùng nhạy cảm trước những tiếng gọi vô sản chuyên chính, đấu tranh giai cấp, xóa bỏ giàu nghèo, v.v...

Nói tóm lại, vừa có hỗ trợ quốc tế vừa có đường lối rơ rệt, vừa làm việc có phương pháp có kỹ thuật, lại gặp thời cơ thuận lợi nên đảng cộng sản đă nắm được thời cơ năm 1945 sau khi Nhật đầu hàng. Năm 1946, khi các lănh tụ ṇng cốt của phe quốc gia bỏ trốn sang Trung Hoa, lực lượng của phe quốc gia kể như đă bị xóa bỏ. Những phần tử quốc gia c̣n lại trong nước phần th́ ngả theo đảng cộng sản, phần th́ bị thủ tiêu, phần th́ bỏ cuộc, ḥa nhập vào dân chúng. Phe quốc gia không c̣n nữa.

Người ta đă nói nhiều về Chính Phủ Liên Hiệp Quốc-Cộng năm 1946. Nhiều người đă kết luận rằng bài học đó cho ta thấy hễ liên hiệp với cộng sản là chết. Sự thực phức tạp hơn nhiều. Khi một người bị cảm sốt th́ không phải lỗi tại cái hàn thử biểu. Tại khắp vùng Đông Nam Á, trong các cuộc cạnh tranh và đụng chạm giữa phe quốc gia và phe cộng sản, có những lúc họ hợp tác với nhau và cũng có những lúc họ chống đối nhau, nhưng ở đâu phe cộng sản cũng thất bại, trừ ở Việt Nam. Sự thất bại của phe quốc gia và sự thắng lợi của phe cộng sản ở Việt Nam là một ngoại lệ chứ không phải là một thông lệ. Sự kiện đó là do ở hai nguyên nhân mà ta vừa phân tích. Đó là sự thiếu vắng của một nhân sự chính trị và sự thiếu vắng của một đồng thuận quốc gia.

Các đảng quốc gia đă là nạn nhân của hai sự thiếu vắng đó. C̣n đảng cộng sản th́ khác. Họ chỉ là một thành phần của đảng cộng sản quốc tế nên sự thiếu vắng một nhân sự chính trị thuần túy dân tộc không những không có hại mà c̣n có lợi cho họ. Họ đă có chủ nghĩa vô sản quốc tế nên sự thiếu vắng của một tư tưởng dân tộc không những không có hại mà c̣n có lợi cho họ. Trái lại khi người ta tranh đấu trên lập trường thuần túy dân tộc th́ hai yếu tố đó không có không được. Đó là tất cả vấn đề.

Một sự lẫn lộn danh từ đă đưa đến sự đồng hóa phe quốc gia với các chính quyền kế tiếp được Pháp và Mỹ đỡ đầu sau này. Sự thực th́ các lực lượng quốc gia đă tan ră từ năm 1946 và không có liên hệ ǵ với các chính phủ Bảo Đại, Ngô Đ́nh Diệm, v.v... Khi Bảo Đại được người Pháp đem về đứng đầu chính quyền do họ thành lập để làm công cụ chống đối lại mặt trận Việt Minh, một guồng máy nhà nước được thành lập lấy tên là Quốc Gia Việt Nam. Chữ "Quốc Gia" ở đây, dịch từ chữ Etat của tiếng pháp hay State của tiếng Anh, có nghĩa là một nước không có đầy đủ chủ quyền, khác với một nước cộng ḥa chẳng hạn, chứ không có nghĩa là "lấy đất nước và dân tộc làm trọng" đối chọi với chủ nghĩa vô sản quốc tế. Những người "lănh đạo" cái Quốc Gia Việt Nam của Bảo Đại này hoàn toàn không liên hệ ǵ với những lực lượng quốc gia trước đây. Có một vài nhân vật thuộc các lực lượng cách mạng của phe quốc gia đă tham gia với chính quyền Bảo Đại, nhưng đó chỉ là những chọn lựa cá nhân mà thôi. Trong đại bộ phận guồng máy nhà nước của Quốc Gia Việt Nam là những tri phủ, tri huyện, đốc phủ sứ, thông phán của guồng máy thực dân cũ. Họ là những người đă đứng về phía ngoại nhân, chống đối lại cuộc tranh đấu giành chủ quyền dân tộc, những người mà ta có thể xem như những đứa cháu nội, cháu ngoại của cô Tư Hồng. Sự khác biệt này rất quan trọng nhưng cho tới nay ít người nhấn mạnh.
vuitoichat_is_offline  
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	11h30ngay30-4-1975.jpg
Views:	14
Size:	27.2 KB
ID:	466054
Old 05-01-2013   #2
vuitoichat
R11 Độc Cô Cầu Bại
 
Join Date: Jan 2008
Posts: 143,037
Thanks: 11
Thanked 13,367 Times in 10,674 Posts
Mentioned: 3 Post(s)
Tagged: 1 Thread(s)
Quoted: 42 Post(s)
Rep Power: 178
vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10
vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10
Default

Cho nên cuộc chiến tranh đông dương lần thứ nhất (1946-1954) không phải là một cuộc đấu tranh quốc - cộng mà chỉ là một cuộc tranh chấp giữa người cộng sản Việt Nam và những người Việt Nam theo Pháp. Trong cả hai hàng ngũ, đều có những người Việt Nam thực sự yêu nước nhưng nói chung ư nghĩa của cuộc tranh chấp là như vậy. Và nói chung chính nghĩa thuộc về phe cộng sản nhiều hơn.

Năm 1954, Ngô Đ́nh Diệm về nước và Quốc Gia Việt Nam trở thành nước Việt Nam Cộng Ḥa. Đó đă có thể là một tập hợp dân tộc mới mang một ư nghĩa mới. Nhưng sự thực đă không phải như vậy.

Ngô Đ́nh Diệm cũng không phải là một người của đấu tranh giành độc lập dân tộc, trái lại không ít th́ nhiều ông cũng đă tiếp tay đàn áp cuộc đấu tranh này. Ông Diệm cũng không phải là một mẫu người hào kiệt theo truyền thống Việt Nam. Ông học hành tầm thường và cũng không tỏ ra có một thành tích cá nhân nào đáng kể. Ông dựa vào bề thế của thân phụ, đi học trường dành cho con quan rồi ra làm quan ngay từ tuổi niên thiếu. V́ thế Ngô Đ́nh Diệm không có tư cách để làm h́nh tượng của một đất nước Việt Nam vừa tái sinh. Ông Diệm trên thực tế cũng chỉ là trung gian, mặc dầu là một trung gian có bề thế hơn và có tư cách hơn những người trung gian trước ông, để thi hành chính sách của Mỹ tại Việt Nam. Khi ông Diệm không c̣n phù hợp với yêu cầu của người Mỹ, họ đă giết ông.

Ông Diệm chết, một đám tướng tá đă từng là công cụ của Pháp và giờ đây đang là công cụ của Mỹ lên thay thế để tiếp tục vai tṛ trung gian của những kẻ không bao giờ đặt vấn đề chủ quyền dân tộc.

Với Nguyễn Cao Kỳ, rồi Nguyễn Văn Thiệu miền Nam đă có thể có một hy vọng khác. Thời gian đă trôi qua và những con người cũng đă thay đổi. Thiệu cũng như Kỳ xuất phát từ quần chúng. Họ đă có thể là hạt nhân cho một sự đổi mới nhất là khi sự hiện diện của một lớp người mới, xuất phát từ quần chúng, trong guồng máy chính quyền miền Nam càng ngày càng đông đảo. Nhưng họ quá tầm thường và đă chọn con đường tiếp tục sự nghiệp của những đứa cháu nội, cháu ngoại của cô Tư Hồng thay v́ tiếp tục sự nghiệp dựng nước và giữ nước từ ngàn năm trước của ông cha. Miền Nam đă có một hiến pháp dân chủ xứng đáng được sự tán đồng của các dân tộc tiến bộ, nhưng Nguyễn Văn Thiệu bằng tṛ hề độc diễn năm 1971 đă biến nó thành một mớ giấy lộn. Thiệu đă làm nản ḷng những người có thiện chí và làm tê liệt mọi sinh lực quốc gia, gây sự khinh bỉ đối với chế độ trên khắp thế giới và nhất là tại Hoa Kỳ, quốc gia đỡ đầu cho Việt Nam Cộng Ḥa.

Kể từ năm 1968 trở đi bất cứ một chính phủ Hoa Kỳ nào cũng chỉ có thể có một chính sách duy nhất là t́m cách rút khỏi Việt Nam bằng cách này hay cách khác. Có thể nếu không có vụ Watergate và Nixon không bị buộc phải từ chức th́ sự thất bại của miền Nam sẽ khác. Nhưng sự sụp đổ của Việt Nam Cộng Ḥa là điều không tránh khỏi.

H́nh ảnh vẫn c̣n rơ rệt trong đầu óc tôi trong những ngày cuối cùng của chế độ Việt Nam Cộng Ḥa là một kỷ lục ghê gớm: một bé gái 12 tuổi cơng đứa em 3 tuổi trên lưng chay bộ gần 200 cây số đường rừng từ Pleiku tới Nha Trang giữa bom đạn và cướp bóc. Em bé đó xứng đáng được dân tộc này tạc tượng để làm chứng cho can đảm và t́nh yêu. Em bé đó giờ đây ra sao? Có thể đă trở thành một người mẹ. Đứa em trai có thể đang làm nghĩa vụ quân sự tại Kampuchia. Tôi ao ước họ sẽ có hạnh phúc, nhưng tôi tin rằng họ đang khổ, và rất khổ.

Ngày 30/4/1975, đoàn quân chiến thắng của cộng sản tiến vào Sài G̣n trong một niềm hân hoan không tả nổi. Sự vinh quang của họ chỉ có thể so sánh được với sự hổ nhục của chúng tôi.

Sự thất bại của Việt Nam Cộng Ḥa là một điều nằm trong cái lô gích của lịch sử. Cái ǵ xảy ra năm 1975 đă chỉ là hậu quả tất yếu của những ǵ đă xảy ra năm 1946, và cái ǵ xảy ra năm 1946 đă chỉ là hậu quả của những ǵ đă xảy ra trước đó. Tất cả qui vào hai nguyên nhân: đất nước chúng ta thiếu một nhân sự chính trị và một cơ sở tư tưởng. Phần c̣n lại chỉ là chi tiết.

Chính thể Việt Nam Cộng Ḥa đă chết. Nhưng khi đất nước thống nhất người ta đă khám phá ra rằng chế độ Cộng sản tại miền Bắc c̣n tồi tàn hơn nhiều. Chế độ Việt Nam Cộng Ḥa đă là một chế độ cực kỳ thối nát và đă xứng đáng với cái chết ô nhục của nó. Nhưng ít ra nó đă chứng minh một điều: một chế độ tự do dù tồi tệ tới đâu vẫn c̣n hơn một chế độ cộng sản.

Vài năm sau, khi tôi ra khỏi ṿng lao lư tôi đă khóc rất lâu bên nấm mồ đứa con duy nhất của tôi chết trong lúc tôi ở tù. Con tôi được bốn tháng lúc tôi và vợ tôi bị bắt. Chế độ biết chúng tôi có một con thơ nhưng vẫn giam giữ cả tôi lẫn vợ tôi. Đó chỉ là một chi tiết. Và chế độ cộng sản không quan tâm đến những chi tiết. Bỗng nhiên tôi tự hỏi tại sao tôi lại khóc lâu như vậy và tôi hiểu rằng tôi sẽ khóc cho đứa bé này ngay cả nếu nó không phải là con tôi. Tôi khóc cho một đứa con duy nhất xinh đẹp của một kỹ sư và một bác sĩ. Một đứa bé mà cuộc đời đă hứa cho tất cả, nhưng cuối cùng đă chết như một đứa con mồ côi cả cha lẫn mẹ và đă được chôn cất sơ sài trong cái nghĩa trang tiều tụy này.

Tôi tự hỏi cái ǵ đă xảy ra ? Tại sao tôi lại phải vào tù, tại sao vợ tôi lại phải vào tù? Tại sao các bạn bè tôi lại có người được trả tự do, có người vẫn c̣n bị giam giữ và tại sao đất nước này bỗng dưng trở thành tiêu điều như ngày hôm nay ? Tại sao những người cầm quyền lại dốt nát và đần độn trong khi những người tinh khôn và có kiến thức lại bị gạt ra ngoài lề xă hội ? Cái ǵ đang diễn ra trong đầu óc người sĩ quan cộng sản trên chiếc xe đạp tồi tàn kia ? Và tại sao ở nơi đâu trong thành phố này người ta cũng gặp những khẩu hiệu khổng lồ "Đời Đời Nhớ Ơn Chủ Tịch Hồ Chí Minh Vĩ Đại" ? Tất cả như không có thực. Tất cả như một câu chuyện bịa đặt. Nhưng tất cả có thực. Bởi v́ thân thể tôi c̣n mang những thương tích của tù đày. Và bởi v́ có ngôi mộ nhỏ bằng xi măng này trên đó tôi đang ngồi im lặng với hai ḍng nước mắt tuôn tràn.

Tôi bỗng cảm thấy một sự khinh bỉ kim khí thủy tinh với những con người chỉ rút được những bài học tồi tệ từ cuộc sống của chính ḿnh. Hồ Chí Minh, Lê Duẩn, Trường Chinh, Phạm Hùng, v.v... tất cả đều đă vào tù ra khám. Nhưng những con người tầm thường này đă không học được ǵ đáng học. Ở tù, họ đă chỉ học được cách tổ chức nhà tù. Bị hành hạ, họ đă chỉ học được kỹ thuật để hành hạ người khác.

Mười ba năm đă trôi qua kể từ ngày đất nước thống nhất dưới chế độ cộng sản. Đă có nhiều bài báo và tác phẩm rất giá trị về biến cố này. Nhưng phần đông v́ nh́n quá sát biến cố nên có lẽ đă thiếu sự bao quát và không nói lên được cái lô gích của một giai đoạn lịch sử với những bài học cần rút tỉa.

Biến cố 30/4/1975 không phải chỉ có những khía cạnh tiêu cực.

Đất nước đă thống nhất. Dù sự thống nhất đó đă không diễn ra trong những điều kiện thỏa măn được mọi người nhưng Việt Nam cũng đă giải quyết được một vấn đề vẫn c̣n nhức nhối đối với Đức và Triều Tiên. Nước Việt Nam thống nhất là một quốc gia có tầm vóc và có tiềm năng phát triển quan trọng.

Chiến thắng cộng sản ít ra cũng đă giản dị hóa cục diện đất nước. Trước đây chúng ta vừa có tập đoàn chóp bu cộng sản vừa có tập đoàn tham nhũng của miền Nam, ngày nay chúng ta chỉ c̣n một đối thủ cần phải loại bỏ. Chúng ta không c̣n phải làm những chọn lựa miễn cưỡng, đau ḷng.

Nó cũng đă cho chúng ta những bài học có thể rất hữu ích cho ngày mai.

Trước hết, là một kẻ đă đứng trong hàng ngũ Việt Nam Cộng Ḥa và đă bại trận, tôi không thể nào quên được sự hân hoan của những kẻ chiến thắng ngày 30/04/1975 và sự hổ nhục của chính tôi lúc đó. Tôi đă hiểu bằng da bằng thịt là thà làm người lính trong một đạo quân chiến thắng c̣n hơn làm tướng trong một đạo quân chiến bại. Sau này nh́n cung cách của một số người tranh đấu tôi nghĩ rằng họ chưa sống hay chưa hiểu ngày 30/4/75.

Nhưng bài học lịch sử lớn nhất mà ta phải rút ra cho cả một giai đoạn lịch sử dài và đầy đau khổ này là chúng ta không thể không có một nhân sự chính trị và một cơ sở tư tưởng lành mạnh. Chúng ta không làm được ǵ hết nếu thiếu hai điều kiện đó. Ngày nay nhân sự chính trị của ta rất ít ỏi, vậy th́ những con người hiếm hoi đó, dù ở cương vị nào và ở đâu, phải ư thức rằng họ là một sắc tộc thiểu số cần phải nương tựa nhau để sống. Sống đối với họ có nghĩa là thực hiện sự nghiệp cứu nước và đổi ḍng lịch sử đang rất bất lợi cho dân tộc. Giữa họ phải có tinh thần anh em, phải có sự kết nghĩa. Phải không gặp mà đă là bạn, phải chưa quen mà đă là chí hữu. Một cơ sở tư tưởng chung chỉ có thể là kết quả của một cuộc thảo luận bộc trực và rộng khắp, trong đó không thể có những ư kiến không được nêu ra mà cũng không thể có những đề tài cấm bàn đến.

Một bài học khác của ngày 30/4/1975 là một thắng lợi hoàn toàn cũng nguy hiểm và độc hại như một thất bại hoàn toàn. Nó làm cho kẻ chiến thắng say sưa tới độ mê sảng và mất trí. Nó che đậy những vấn đề cần phải giải quyết để rồi khi những vấn đề ấy cuối cùng xuất hiện v́ không c̣n che dấu được nữa th́ đă quá trầm trọng đến nỗi không c̣n giải đáp. Những người tranh đấu v́ tương lai đất nước cũng phải chối từ cái mộng thắng lợi hoàn toàn như quyết tâm không chấp nhận thất bại.

Một bài học đầy ư nghĩa nữa và có lẽ đáng để cho chúng ta suy nghĩ nhất là thắng lợi chỉ có với những người xứng đáng với thắng lợi. Người cộng sản đă thắng lợi hoàn toàn năm 1975 nhưng rồi thắng lợi đă mau chóng vuột khỏi tầm tay họ. Bởi v́ họ không xứng đáng với thắng lợi. Năm 1975, họ được sự ngưỡng mộ của đại đa số nhân dân Việt Nam và của cả thế giới. Chỉ vài năm sau họ trở thành đối tượng thù ghét của cả nhân dân Việt Nam và của hầu hết loài người. Trong số những người chống chính quyền cộng sản ngày hôm nay, rất nhiều người chỉ mơ ước thắng lợi mà không hề chuẩn bị để xứng đáng với thắng lợi. Phải chăng chúng ta vẫn chưa rút được bài học đang diễn ra ngay trước mắt chúng ta của những đối thủ mà chúng ta muốn đánh bại?

Biến cố 30/4/75 và những ngày sau đó cũng đă giúp ta suy nghĩ và xác định lại ḷng tin của ta ở một định luật chính trị bất di bất dịch và không chấp nhận một ngoại lệ nào. Đó là một chế độ không có chính nghĩa th́ nhất định phải sụp đổ. Các vận động tâm lư chiến của các chính quyền quốc gia đă thành công phần nào trong việc làm cho dân chúng ghê sợ cộng sản nhưng nó đă có tác hại trong tâm năo nhiều người. Nó làm nhiều người lư luận rằng cộng sản không phải v́ có chính nghĩa mà thắng th́ cũng không phải v́ không có chính nghĩa mà sẽ thua. Sự thực th́ trong quá khứ đảng cộng sản đă có vai tṛ lịch sử và do đó đă có chính nghĩa hơn hẳn những chính quyền đối diện với họ.

Ngày nay đất nước đang bị đặt trước những vấn đề mới trong đó đảng cộng sản không những không phải là giải đáp mà c̣n là chướng ngại. Đảng cộng sản đang chắn ngang con đường tiến tới của dân tộc, đang bơi ngược ḍng thác tiến hóa. Cho nên đảng cộng sản sẽ bị bánh xe lịch sử nghiền nát. Bởi v́ bánh xe lịch sử không bao giờ thương hại những kẻ chắn đường nó.

Chế độ cộng sản sẽ sụp đổ không phải v́ nó thiếu đảng viên, quân đội, công an mà v́ nó thiếu người. Nó sẽ sụp đổ không phải v́ nó thiếu vũ khí đạn dược mà v́ nó thiếu những tấm ḷng. Nó đă mất vai tṛ lịch sử. Nó đă mất hết chính nghĩa. Sự sụp đổ của chế độ cộng sản Việt Nam là điều không thể tránh được và không thể đảo ngược được bởi v́ chế độ cộng sản đă mang cái thất bại ở ngay trong ḷng.

Đến lượt những người khác, đến lượt một lực lượng dân tộc mới đứng lên cung hiến cho đất nước những giải đáp thay thế.

Chúng ta phải vượt lên trên ngày 30/4/75 và phải đoạn tuyệt với cái lô gích của nó, phải giă từ cái tâm lư bại trận cũng như cái tâm lư đắc thắng. Chúng ta phải chấm dứt với một giai đoạn lịch sử và khởi hành vào một kỷ nguyên mới.

Làm người Việt Nam trong thế kỷ 20 đă là một điều bất hạnh th́ làm người Việt Nam trong thế kỷ 21 phải là một sự may mắn, một niềm vui và một nguồn hănh diện. Thế giới đă biết đến Việt Nam như là nạn nhân của cảnh huynh đệ tương tàn, của óc độc đoán và độc quyền lẽ phải th́ thế giới sẽ phải biết đến Việt Nam sau này như là vùng đất của sự bao dung, như là một mẫu mực thành công của t́nh anh em t́m lại, của sự xây hồi sinh từ hoang tàn đổ nát.

Đó có thể là giấc mơ Việt Nam của chúng ta. Đó sẽ là di sản mà thời đại chúng ta để lại cho con cháu. Đó sẽ là dấu ấn của chúng ta trong lịch sử dân tộc cho măi măi sau này, khi bụi thời gian đă phủ lên những đam mê và dằn vặt của những kiếp người ngắn ngủi.

Nguyễn Gia Kiểng
(Thông Luận số 5, tháng 5-1988)
vuitoichat_is_offline  
 

Tags
Phải giă từ cái, tâm lư bại trận
User Tag List


Những Video hay hiện nay
Best Videos around the world today
Phim Bộ Videos PC3

 
iPad Tablet Menu

HOME

Breaking News

Society News

VietOversea

World News

Business News

Other News

History

Car News

Computer News

Game News

USA News

Mobile News

Music News

Movies News

Sport News

ZONE 1

ZONE 2

Phim Bộ

Phim Lẻ

Ca Nhạc

Thơ Ca

Help Me

Sport Live

Stranger Stories

Comedy Stories

Cooking Chat

Nice Pictures

Fashion

School

Travelling

Funny Videos

NEWS 24h

HOT 3 Days

NEWS 3 Days

HOT 7 Days

NEWS 7 Days

HOT 30 Days

NEWS 30 Days

Member News

Tin Sôi Nổi Nhất 24h Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 3 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 7 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 14 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 30 Ngày Qua
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. V́ một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hăy ghé thăm chúng tôi, hăy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.


All times are GMT. The time now is 18:41.
VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2006 - 2024
User Alert System provided by Advanced User Tagging (Pro) - vBulletin Mods & Addons Copyright © 2024 DragonByte Technologies Ltd.
Log Out Unregistered

Page generated in 0.15365 seconds with 12 queries