Sinh ra và lớn lên tại Việt Nam, nhưng nữ nhà văn Tâm Phan đă có những trải nghiệm thú vị khi được gặp gỡ và quen biết với nhiều người đàn ông mang nhiều quốc tịch khác nhau.
Nhà văn Tâm Phan tin đàn ông Tây hơn hẳn đàn ông Việt.
Không những thế, chị c̣n có một cuộc hôn nhân hạnh phúc với người chồng ngoại quốc. Ít ai biết đến, đằng sau đó là câu chuyện về cô gái từng bị hàng xóm kỳ thị nặng nề v́ lấy chồng Tây. Trải qua biết bao nhiêu sóng gió, nhà văn Tâm Phan đă đúc kết cách nh́n về những người đàn ông. PV báo GĐ&XH Cuối tuần đă có cuộc tṛ chuyện thú vị với chị về sự khác biệt này.
Đàn ông Việt “gia trưởng” với vợ
Là một người đă đi qua nhiều quốc gia và gặp gỡ với nhiều người đàn ông mang quốc tịch khác nhau, theo chị, giữa đàn ông Tây và đàn ông Việt Nam, có điểm ǵ khác biệt?
- Tôi đă có thời gian 5 năm yêu một người Việt Nam và sau đó mới yêu người nước ngoài (tức chồng hiện tại), sự so sánh sẽ chỉ giới hạn giữa 2 người này mà thôi.
Sự khác biệt lớn nhất giữa đàn ông Việt và Tây là sự độc lập. Đàn ông Việt trước khi cưới vợ th́ phụ thuộc vào mẹ. Mẹ chăm lo từng bữa ăn giấc ngủ. Kể cả đến khi trưởng thành và đi làm, họ cũng sống cùng cha mẹ. Khi lấy vợ th́ vợ thay mẹ làm việc nhà như giặt giũ quần áo, nấu ăn cho. Đàn ông Việt Nam rất được cưng chiều, quen được phục vụ nên khó có thể sống một cách độc lập. C̣n với người phương Tây, họ tự lập từ năm 18 tuổi, vừa đi học vừa đi làm. Nếu ở chung với cha mẹ th́ cũng phải san sẻ công việc và nộp tiền nhà, tiền ăn. Nếu thuê nhà ở riêng th́ họ phải tự giặt giũ, nấu nướng. V́ thế, ngoài công việc chuyên môn họ c̣n giỏi cả việc nhà. Khi có vợ, đàn ông Tây luôn chia sẻ việc nhà, v́ đó là những việc họ vẫn làm hàng ngày. Trong khi đó, đàn ông Việt Nam mặc nhiên coi đó là việc của vợ không phải của ḿnh.
Sự khác biệt thứ hai là sự thấu hiểu tâm hồn. Bạn trai Việt khi xưa sống chung với tôi nhưng không bao giờ t́m hiểu tôi muốn ǵ, ước mơ khát vọng của tôi là ǵ. Anh chỉ thích nói đến mong muốn của anh rằng, tôi sẽ làm nghề giáo viên hay làm văn pḥng cho ổn định. Ngược lại, người chồng hiện tại của tôi rất quan tâm đến mọi xúc cảm của vợ. Anh không bao giờ ngừng t́m hiểu tôi, về những ǵ làm tôi vui hay khiến tôi buồn. Nếu tôi không hài ḷng với công việc hiện tại, anh sẽ hỏi tôi muốn làm công việc ǵ và anh sẽ hết ḷng ủng hộ để tôi có thể đạt được ước mơ đó. Tôi vui và hạnh phúc mới là điều quan trọng với anh. Đối với tôi, anh không chỉ là một người chồng mà c̣n như một người bạn tri âm tri kỷ.
Thứ ba, đàn ông Tây luôn tôn trọng sở thích và cá tính của vợ. Trước tiên, họ yêu và quyết định lấy người đàn bà v́ cá tính của cô ấy, và họ không bao giờ muốn cá tính đó mất đi sau khi cưới. Ví dụ như, bản thân tôi là một cô gái quảng giao, thích tiệc tùng. Sau khi lấy chồng (Tây), ngoài trách nhiệm làm mẹ làm vợ, tôi vẫn tham gia hẹn ḥ với nhóm bạn gái từ thời độc thân. Thậm chí, những khi tôi bị stress, chồng c̣n nhờ các bạn gái đưa tôi đi chơi, giúp tôi lấy lại tinh thần lạc quan. Điều này không chỉ có lợi cho tôi mà nó gián tiếp mang lại hạnh phúc cho anh, cho hôn nhân của chúng tôi.
Trong khi đó, đàn ông Việt Nam th́ ngược lại, yêu một người con gái v́ cá tính mạnh mẽ của cô ta, nhưng khi lấy nhau rồi th́ chỉ muốn cô ta hiền lành, dễ bảo, ở nhà nuôi con, hạn chế các mối quan hệ xă hội. Như vậy khác nào “yêu cái cá tính ấy nhưng rồi tự ḿnh giết nó đi”. Nhiều người phụ nữ v́ nể chồng nên chiều theo, thay đổi ḿnh để làm vừa ḷng chồng. Nhưng anh chồng lại cảm thấy thất vọng v́ cái cá tính ḿnh yêu ở cô ấy không c̣n như trước. Đây là sự mâu thuẫn của đàn ông Việt Nam mà muôn đời phụ nữ không thể chạy theo làm vừa ḷng họ được.
Qua những lời chia sẻ của chị, dường như đàn ông Việt có một tính xấu là “ích kỷ”?
- Tôi nghĩ dùng từ “gia trưởng” th́ đúng hơn. Anh người yêu Việt Nam của tôi không ích kỷ nhưng gia trưởng. Bản thân tôi là người cá tính, tham vọng. Lúc 19 - 20 tuổi, tôi có rất nhiều ước muốn như làm giám đốc một công ty riêng, đạo diễn điện ảnh, những công việc lớn và nhiều quyền lực. Nhưng anh ấy chỉ muốn tôi làm giáo viên, không cần phải làm ra tiền, chỉ cần sinh con đẻ cái và dạy con nên người, thế là đủ. C̣n anh sẽ là trụ cột gia đ́nh, sẽ đi làm nuôi cả gia đ́nh. Nhưng hỡi ôi, bản thân anh ấy không có chí tiến thủ. Anh làm kỹ sư xây dựng lương ba cọc ba đồng mà lại không muốn phấn đấu để được thăng quan tiến chức. Anh ấy cũng không muốn vợ hơn chồng mà phải ở nhà “có ǵ ăn nấy” và phải hài ḷng với cuộc sống như vậy. Dĩ nhiên, một người mạnh mẽ và đầy tham vọng như tôi làm sao có thể trông chờ vào cái “trụ cột gia đ́nh” ấy, nó quá yếu và ngắn.
Đặt trường hợp người đó là Simon, thay v́ ḱm hăm vợ phát triển sự nghiệp, anh sẽ nói: “Em hăy đi làm để anh ở nhà nội trợ nuôi con. Anh không có khả năng phát triển sự nghiệp và anh nghĩ em sẽ làm việc đó tốt hơn anh” - Đây mới là người đàn ông tôi yêu.
Đàn ông Việt Nam có lẽ coi việc này là sự sỉ nhục, hạ ḿnh trước vợ. Đối với họ “thể diện” quá quan trọng, họ sẵn sàng đánh đổi “hạnh phúc gia đ́nh” để giữ lấy thể diện của một thằng đàn ông. C̣n với đàn ông Tây, vợ chồng là b́nh đẳng, khi vợ muốn đi làm anh ta luôn ủng hộ. Vợ thăng quan tiến chức, thành công trong sự nghiệp, anh ta càng ủng hộ và tự hào.
T́nh yêu bắt nguồn từ ḷng ngưỡng mộ
Vậy sau chừng ấy năm chung sống, chị nghĩ quyết định lấy chồng người ngoại quốc của ḿnh là như thế nào?
- Sau nhiều năm chung sống, tôi thậm chí c̣n có sự tôn thờ, nể phục anh ấy. Simon là người hiền lành, nhân đức. Anh đă thực hiện nhiều hoạt động nhân đạo trên khắp thế giới, cứu giúp những nạn nhân chiến tranh, thiên tai, băo lụt. Năm 2001, tôi gặp anh ở Việt Nam là lúc anh làm Trưởng ban đại diện Hội Chữ thập Đỏ Quốc tế. Anh đă chỉ đạo cứu trợ đồng bào sông Cửu Long sau trận lũ lịch sử làm gần 1000 người thiệt mạng. Các dự án anh ấy làm bao gồm xây dựng nhà cửa, cầu đường, trường học trên khắp 5 tỉnh Kiên Giang, Tiền Giang, An Giang, Long An và Đồng Tháp. Những hoạt động của anh ấy làm tôi ngưỡng mộ.
Người ta nói rằng nguyên nhân đổ vỡ của những cặp Việt Nam lấy chồng Tây là do yếu tố văn hóa khác biệt. Vậy chị có cho rằng đây là nguyên nhân chính không?
- Điều này có phần đúng nhưng không phải hoàn toàn. Nếu xét đến tỉ lệ ly hôn giữa người Việt với người Việt và giữa người Việt với người nước ngoài, tôi nghĩ là ngang nhau nếu không nói là tỉ lệ ly hôn với người nước ngoài thấp hơn. Vậy, nguyên nhân đổ vỡ giữa các cặp vợ chồng Việt là do “vợ chồng không ḥa hợp” chứ đâu phải tại văn hóa khác biệt? Chồng Tây, vợ Việt cũng vậy thôi, họ cũng có vấn đề “vợ chồng không ḥa hợp” nhưng v́ anh ấy là Tây nên đổ tại “khác biệt văn hóa” là tiện nhất và cũng dễ hiểu nhất để mọi người khỏi thắc mắc.
Bản thân chị đă thích nghi với cuộc sống với một người chồng Tây như thế nào?
- Điều này c̣n tùy vào người dễ thích nghi hay người không dễ thích nghi. Người khó thích nghi th́ kể cả lấy chồng Việt cũng sẽ gặp trở ngại. Bản thân tôi rất dễ thích nghi, cộng với việc tiếp xúc với người nước ngoài từ khi c̣n là sinh viên Đại học Ngoại ngữ nên tôi không gặp khó khăn ǵ về vấn đề văn hóa hay ngôn ngữ. Đối với tôi, chồng Tây hay chồng Việt cũng đều là chồng. Cái tôi cần thích nghi là vai tṛ làm vợ và có trách nhiệm với cuộc sống chung.
Nhưng có người nói, gái Việt ham lấy chồng Tây v́ “chuyện ấy”, suy nghĩ của chị như thế nào?
Nói như vậy là họ đă tự hạ thấp giá trị bản thân. Điều đó có nghĩa là giá trị của một người đàn ông Việt Nam chỉ nằm ở “cái ấy”? Phụ nữ Việt Nam thông minh hơn nhiều. Họ biết lựa chọn cho ḿnh những điều tốt nhất, lấy người biết trân trọng vợ và đặc biệt người đó phải có trí tuệ chứ không phải chỉ ở cái đó. (cười)
Xin cảm ơn chị về cuộc trao đổi.
Khánh Linh (t/h)
Giadinh