Clip Hoa hậu Kỳ Duyên nói tiếng Pháp nhận được sự quan tâm bất ngờ của đông đảo độc giả. Và câu hỏi được nhiều độc giả thắc mắc là tại sao học chuyên Pháp tới 7 năm mà Kỳ Duyên lại… nói như vậy?
Clip Kỳ Duyên nói tiếng Pháp gây dư luận như clip… Lư Nhă Kỳ nói tiếng Anh trước đây. Nhưng nếu như người ta chỉ khen, chê về khả năng của Lư Nhă Kỳ, th́ với Kỳ Duyên, vấn đề được bạn đọc đặt ra to tát hơn.
'Nh́n lại cách dạy'
Một bạn đọc đặt vấn đề: “Việc hoa hậu Kỳ Duyên nói tiếng Pháp như vậy th́ cần nh́n lại nền giáo dục của Việt Nam”.
Bạn đọc này phân tích, “Ngay từ khi ngồi trên ghế nhà trường, việc học ngoại ngữ của chúng tôi chỉ tập trung vào việc chú trọng ngữ pháp, khả năng đọc hiểu để kịp chạy theo giáo án của giáo viên.
Thời gian được tập nói của chúng tôi giống như cho qua loa, sơ sài. Ngay cả khi vào ĐH chuyên ngành ngoại ngữ, dù đă trải qua 3 năm trên giảng đường, chúng tôi c̣n không có nhiều tiết học để luyện tập khả năng nói, tất cả đều tự thân vận động".
Trên Facebook “Hội những người ôn thi khối A1 và D”, có một ư kiến nh́n nhận thẳng thắn: Từ thực tế việc dạy và học ngoại ngữ trong trường phổ thông, có thể thấy học sinh chưa đạt môn ngoại ngữ là chuyện không có ǵ lạ.
Theo phân tích của thành viên này, nguyên nhân thứ nhất là giáo viên ngoại ngữ tŕnh độ c̣n rất hạn chế. Điều này cũng được Bộ GD-ĐT cũng đă thừa nhận.
Thứ hai, số học sinh trong một lớp hiện quá đông, không thích hợp cho mô h́nh học và dạy ngoại ngữ.
Và thứ 3, là SGK, phương pháp giảng dạy và cách thi cử dường như quá tham lam, ôm đồm. “Có nhất thiết đ̣i hỏi phải dạy tốt cả 4 kỹ năng ngay từ lớp 3, thậm chí từ lớp 1? Đề thi nếu chỉ "nhắm" vào ngữ pháp liệu đă hoàn toàn hợp lư?”
“Có người ví học ngoại ngữ hiện như một cuộc thi leo thang. Học sinh và giáo viên cứ mải miết leo và đinh ninh đến nấc thang cuối cùng mặc nhiên sẽ nghe – nói - đọc - viết làu làu?! Điều đó không đúng”. Thành viên này khẳng định.
“Với một số lượng từ vựng nhất định, nếu biết sử dụng nhuần nhuyễn, hoàn toàn có thể diễn đạt nhiều nội dung, nhiều lĩnh vực ở mức độ giản đơn. Ngược lại, ôm một đống ngữ pháp và từ vựng nhưng không biết cách sử dụng (không sử dụng thường xuyên) th́ chỉ trong một thời gian ngắn, chữ thầy lại trả thầy thôi”.
Nhóm Cánh Buồm, mà “đứng đầu” là nhà giáo Phạm Toàn, cho rằng: “Đă đến lúc nhà sư phạm phải đặt ra và có giải pháp ít nhất cho những câu hỏi này: Trẻ em học một ngoại ngữ ở trường phổ thông nhằm mục đích ǵ? Cách học đó nên tiến hành như thế nào?”
“Cần b́nh tĩnh tổ chức lại những năm đời học ngoại ngữ ở trường phổ thông. Phát âm phải thật đúng, cấu trúc câu phải hết sức đúng và uyển chuyển, đặc biệt là vốn từ phải vô cùng phong phú, khi đó hăy nghĩ đến giao tiếp. C̣n nếu phát âm sai (cái nọ sọ cái kia), dùng cấu trúc câu sai (nói có thành không nói không thành có), và nhất là không đủ vốn từ ngữ chứa đựng cả một nền văn hóa, th́ ôi thôi, giao tiếp với ai và giao tiếp về nội dung ǵ nhỉ?” – ông Phạm Toàn cảm thán.
"Đừng ngại mở miệng"
Ở góc độ một người giảng dạy trực tiếp, hiệu trưởng một trường dạy ngoại ngữ tư thục đă chia sẻ với học sinh của ḿnh kinh nghiệm để học ngoại ngữ nói chung.
Sau hơn mười năm đi dạy, cô giáo tổng kết: “Nhiều bạn học sinh, sinh viên, ngữ pháp 1 bụng, từ vựng cũng 1 bụng, mà không dám mở miệng ra nói. Khi phải nói trước đám đông th́ tim đập mạnh, chỉ biết nh́n chăm chú vào bàn chân hoặc nh́n lên trần nhà v́ mắc cỡ, rồi vừa mắc cỡ, vừa nặn ra từng chữ để nói v́ trong lúc nói, phải suy nghĩ xem ngữ pháp thế nào, từ vựng ra sao, rồi quan trọng nhất là suy nghĩ xem người ta nghĩ ǵ về ḿnh, ḿnh nói sai th́ thế nào cũng bị “đánh giá” rồi chuốc cái “quê” vào thân”.
Theo kinh nghiệm của cô, nhiều bạn, mang tiếng đi câu lạc bộ tiếng Anh, mà đến chỉ để nghe người khác nói, c̣n ḿnh ngồi im re, đợi ai mời, ai hỏi mới nói.
Cũng như có mấy bạn sinh viên mới vào học, giờ cô cho bắt cặp thảo luận th́ ngồi câm nín, chỉ nh́n nhau cười, đến khi cô hỏi “ai xung phong đứng trước lớp nói” th́ tay vịn chặt ghế, không dám xung phong, ánh mắt dán chặt xuống bàn sợ cô gọi. Cuối ngày, về, lại email cho cô là “Cô dạy 1 tháng 7 buổi, ít quá, em thấy không có cơ hội để luyện speaking”.
Lời khuyên của cô giáo này là: Muốn nói được, việc đơn giản trước tiên phải làm là “Mở miệng ra nói”. Mạnh dạn, tự tin, trong đầu ḿnh có ǵ th́ nói đó.
Cô giáo vui tính này c̣n so sánh học ngoại ngữ giống như… có gan th́ làm giàu. “Ai nghĩ ǵ kệ, cứ nói những ǵ ḿnh biết. Thay v́ vừa nói vừa suy nghĩ sợ bị người ta đánh giá, th́ phải vừa nói, vừa nghĩ đến tương lai 2 , 3 năm nữa ḿnh nhờ ngoại ngữ tốt mà được thăng tiến, được cử đi nước này nước nọ học tập, làm ăn…”.
Cố giáo cũng cho rằng “Người nước ngoài thường không chăm chú vào những lỗi sai của ḿnh như ḿnh vẫn nghĩ. Ngược lại, họ chỉ để ư đến key words ḿnh nói, xem ḿnh nói có trôi chảy, lưu loát hay không thôi.
Đương nhiên, nói vậy, không có nghĩa là cứ nói tiếng Anh theo “kiểu bồi”. Lúc nào ḿnh cũng phải cố gắng hết sức ḿnh hướng đến tiếng Anh “kiểu đúng”, hoàn thiện ḿnh mỗi ngày”.
Ngân Anh tổng hợp