Ca sĩ Khánh Ly trải long về cuộc sống và 3 cuộc hôn nhân trong đời. Trong bài phỏng vấn ngắn ngủi, nữ ca sĩ tâm sự về cuộc đời cơ cực và chuyện t́nh cảm trắc trở của ḿnh. Bà cũng chía sẻ, "Thêm một người đàn ông là thêm một nỗi nhục, chứ không phải thêm một niềm hănh diện..." Hăy cùng vietbf khám phá nhé!
Khi sang Mỹ, một người đàn bà, trên tay 3 đứa con ở một nơi xa, cô bắt đầu như thế nào ở đất khách quê người?
Tôi bắt đầu như mọi người bắt đầu. Chủ trương của người Mỹ rải người tị nạn khắp nơi, ở các trang trại hẻo lánh. Tôi làm công việc lau chùi nhà vệ sinh ở trong một trường mẫu giáo, được ít tháng, RMCA t́m ra tôi và mời tôi đi hát lại. Trong lần trở lại sân khấu nơi đất khách quê người, tôi gặp lại người chồng cuối cùng của tôi, anh Nguyễn Hoàng Đoan.
Anh là người tôi gặp từ hồi c̣n ở Việt Nam nhưng chỉ là bạn bè b́nh thường. Lần gặp lại, chúng tôi cũng chỉ như hai người đồng hương, đồng ngữ mà thôi.
Một thời gian sau, anh đề nghị với tôi: “Ở đây anh không có gia đ́nh, em cũng không có gia đ́nh. Em nghĩ sao nếu chúng ḿnh kết hợp với nhau thành một gia đ́nh?”.
Thế thôi, không hề tỏ t́nh, không hề có một lời yêu nào cả. Cho đến khi anh ĺa xa cuộc đời, anh cũng chưa từng nói với tôi rằng anh yêu tôi.
T́nh cảm của hai con người từng mất mát, từng đổ vỡ, được hiểu là một thứ t́nh cảm như thế nào: sự cần nhau, t́nh thương hay đă là t́nh yêu, ở thời điểm đó, thưa cô?
Yêu th́ chưa. Mà thương cũng chưa. Chỉ biết rằng, trước khi anh có lời đề nghị định mệnh ấy, anh có nhờ tôi lên gấu quần, và nhờ tôi nấu cho anh một bữa ăn, để xem tôi là người đàn bà như thế nào. Lúc tôi gặp anh Đoan lần đầu, anh hỏi tôi cần ǵ. Tôi nói tôi cần mấy bộ chén, mấy đôi đũa ăn cơm. Anh là người đi mua, 6 cái chén, 6 đôi đũa.
Anh không bao giờ cưa kéo hay tán tỉnh tôi và anh cho tôi cảm giác có thể tin cậy. Tôi lúc đó chưa dám nghĩ là anh có cho tôi t́nh thương hay không. Tôi chỉ nghĩ, đó là người ḿnh có thể nương tựa. Rồi hai mảnh đời cô đơn muốn có một mái ấm, muốn có những bữa cơm gia đ́nh kết hợp, ở với nhau, sống với nhau th́ dần thương nhau.
Bắt đầu từ những lo toan ấm áp, giản dị, kẻ “ăn mày t́nh thương” đă gặp đúng “nhà hảo tâm”? Người ta nói, phụ nữ khao khát yêu thương quá thường hay đi từ sai lầm này đến sai lầm khác. Cô có sợ điều đó trong cuộc hôn nhân này?
Chẳng ai đi vỗ ngực khoe khoang ḿnh có 3 ông chồng. Thêm một người đàn ông là thêm một nỗi nhục, chứ không phải thêm một niềm hănh diện. Tôi đă nghĩ như vậy với hai cuộc hôn nhân trước, chỉ v́ lỗi của ḿnh là ḿnh sống chưa trọn vẹn nên người ta mới phụ ḿnh thôi.
Cho đến khi gặp anh Đoan, tôi tự nhủ, phải cắn răng mà chịu đựng, không thể để chuyện tan vỡ xảy ra nữa. Một đời người đi qua ba lần đ̣ như vậy là quá đáng lắm rồi, không ai khen đâu.
Để tan vỡ xảy ra, các con, con anh con tôi con chúng ta sẽ nghĩ ǵ? Tôi rất sợ điều đó. Cho nên, tôi ép ḿnh sống và làm những ǵ chồng tôi muốn. Tôi không làm ǵ trái ư anh cả.
Dẫu là, không có t́nh yêu lúc đầu, ở với nhau cũng nhiều khi căng thẳng lắm, cũng năm bảy lần tính dứt áo, v́ anh phải chịu đựng một người như tôi, một người có thể dễ với tất cả mọi người nhưng lại rất khó tính với chồng.
Tôi thường yêu cầu bổn phận trong mối quan hệ vợ chồng, c̣n người dưng chẳng có ǵ để đ̣i hỏi bổn phận. Và vợ chồng th́ phải có những quy tắc ứng xử riêng. Nhưng anh lại là người ít quan tâm, lại hay sống bằng những thói quen rất đàn ông từ xưa của anh.
vietbf @ sưu tầm