Câu chuyện của cụ bà khiến nhiều người xúc động.
Một câu chuyện đầy xúc động về t́nh yêu và sự chờ đợi vừa khép lại khi cụ bà Du Huzhen, 103 tuổi, qua đời sau hơn tám thập kỷ ṃn mỏi mong ngóng người chồng thất lạc trở về. Sự kiên tŕ và t́nh yêu son sắt của bà đă khiến không ít người cảm động, trở thành một câu chuyện truyền cảm hứng về ḷng thủy chung.
Theo cáo phó của gia đ́nh, cụ bà Du Huzhen trút hơi thở cuối cùng tại nhà riêng ở tỉnh Quư Châu, tây nam Trung Quốc, vào ngày 8 tháng 3. Khi qua đời, bà vẫn giữ chặt trong tay chiếc vỏ gối cũ - kỷ vật từ ngày bà kết hôn vào năm 1940 với người chồng là ông Hoàng Tuấn Phú.
Ngay sau khi kết hôn, ông Hoàng gia nhập quân đội và lên đường chiến đấu, để lại người vợ trẻ ở quê nhà. Năm 1943, hai người có cơ hội đoàn tụ trong một thời gian ngắn khi bà Du t́m đến nơi đóng quân của chồng. Hạnh phúc chẳng kéo dài bao lâu, khi bà mang thai, bà phải quay trở về nhà, tiếp tục cuộc sống xa cách trong mong ngóng.
Tháng 1 năm 1944, bà sinh con trai đầu ḷng, Hoàng Phát Xương. Chỉ vài ngày sau khi con trai chào đời, ông Hoàng trở về nhà để chịu tang mẹ. Tuy nhiên, ngay sau đó, ông lại phải lên đường trở về quân đội và từ đó không bao giờ quay lại.
Những năm sau đó, ông Hoàng vẫn liên lạc qua thư từ. Trong lá thư cuối cùng gửi về vào ngày 15 tháng 1 năm 1952, ông viết: "Đối với việc học của Phát Xương, bất kể gia đ́nh nghèo đến đâu, anh cũng phải để cậu ấy coi trọng việc học. Nhất định sẽ có thời gian đoàn tụ". Những giấy tờ mà ông sử dụng cho thấy ông đang làm việc tại một công ty xây dựng của Trung Quốc ở Malaysia. Sau đó, ông được cho là đă định cư tại Malaysia vào năm 1950 trước khi chuyển đến Singapore vài năm sau đó. Kể từ đó, ông hoàn toàn mất liên lạc với gia đ́nh.
Dù không c̣n nhận được tin tức từ chồng, bà Du vẫn luôn tin rằng một ngày nào đó ông sẽ quay về. Trong suốt những năm tháng chờ đợi, bà làm việc không ngừng nghỉ để nuôi con, ban ngày ra đồng, ban đêm dệt dép rơm và vải. Bà từ chối mọi lời cầu hôn khác, kiên quyết giữ ḷng chung thủy với người chồng xa xứ.
"Nếu một ngày nào đó anh ấy trở về th́ sao?" - bà Du từng nói. Dù không biết chữ, bà Du vẫn luôn giữ tinh thần lạc quan và khuyến khích con cháu học hành chăm chỉ. Cháu gái bà, Hoàng Lệ Anh, chia sẻ: "Bà nội không biết chữ và đă sống một cuộc sống đầy khó khăn. Nhưng bà luôn lạc quan và kiên định. Bà dặn bố tôi và anh chị em tôi phải học hành chăm chỉ, lớn lên phải đóng góp cho đất nước, cho xă hội".
Nhờ sự động viên của mẹ, Hoàng Phát Xương trở thành giáo viên trung học vào cuối những năm 1970 sau khi vượt qua hàng trăm ứng viên khác. Ông đă thực hiện được mong ước của cha, dù chưa từng có cơ hội gặp lại ông. Năm 2022, ông qua đời, khép lại một phần câu chuyện của gia đ́nh.

Lần cuối cùng Du nhận được lá thư từ người chồng vắng mặt của ḿnh là vào năm 1952.
Gia đ́nh bà Du đă không ngừng t́m kiếm tung tích của ông Hoàng Tuấn Phú, từ đăng tin trên báo chí đến nhờ các công ty điều tra quốc tế, nhưng vẫn không có kết quả. Chính quyền huyện Tuân Nghĩa xác nhận họ không có thêm thông tin nào về ông.
Tuy nhiên, khi bà Du qua đời, cháu gái bà chia sẻ rằng bà dường như ra đi trong sự thanh thản, như thể bà đă nh́n thấy viễn cảnh được đoàn tụ với chồng ḿnh ở thế giới bên kia. Gia đ́nh vẫn chưa từ bỏ hy vọng và sẽ tiếp tục t́m kiếm dấu vết của ông Hoàng Tuấn Phú cũng như con cháu của ông ở nước ngoài, với mong muốn một ngày nào đó, họ có thể kết nối lại những mảnh ghép c̣n thiếu của câu chuyện cảm động này.
Câu chuyện của cụ bà Du Huzhen là minh chứng mạnh mẽ cho sự chung thủy và kiên tŕ. Dù cuộc đời bà chất đầy gian khổ, t́nh yêu mà bà dành cho chồng chưa bao giờ phai nhạt. Một cuộc đời dài 103 năm khép lại, nhưng ḷng chung thủy và niềm tin của bà vẫn măi là nguồn cảm hứng cho những thế hệ sau.
VietBF@ Sưu tập