Ông Tư nay tám mươi tuổi, bà Tư bảy mươi lăm. Hai ông bà sống trong căn nhà nhỏ, ngày nào cũng ríu rít… căi nhau. Mà căi chuyện ǵ đâu, toàn chuyện… trên trời dưới đất.
Chiều nay, ông Tư ngồi coi tivi, volume bật to hết cỡ. Bà Tư đang băm thịt trong bếp, la oang oang:
“Ông ơi, tắt tivi đi, ồn quá!”
Ông Tư nheo mắt nh́n tivi, hét lại:
“Bà nói ǵ? Tôi coi tivi vui mà!”
Bà Tư cáu:
“Tôi biểu ông tắt tivi, để tôi băm thịt!”
Ông Tư quát lớn:
“Ai biểu bà bám mít? Tôi không có mít để bán!”
Bà Tư bực ḿnh, vứt dao, chạy ra sân chỉ thẳng mặt ông:
“Băm thịt! Băm thịt! Chớ ai nói bám mít!”
Ông Tư găi đầu:
“Ờ… bà băm thịt chi mà la dữ vậy?”
Bà Tư trợn mắt:
“Tivi ông mở to muốn lủng lỗ tai, tui hét mà ông c̣n nghe nhầm!”
Ông Tư thở dài:
“Tại mấy bữa nay phim nó hay quá… con nhỏ kia yêu ba bốn thằng lận, tôi phải nghe cho rơ ai là ba thằng nào là bốn…”
Bà Tư xỉa tay vô trán ông:
“Ông già rồi c̣n coi cái chi kỳ cục!”
Ông Tư nhăn mặt:
“Bà im đi, tôi cũng từng yêu bốn năm đứa đó!”
Bà Tư bốc hỏa, quát lên:
“Hồi nào?”
Ông Tư găi găi đầu:
“Ờ… hồi c̣n trai trẻ… Mà… tui quên mặt đứa nào với đứa nào rồi!”
Bà Tư giận quá, bỏ vô bếp. Ông Tư ngồi tivi, tay cầm cái remote lẩm bẩm:
“Bà già thiệt, tưởng băm mít, ai dè băm thịt…”
Một lúc sau, bà Tư bưng ra dĩa thịt luộc, đặt lên bàn, nghiêm giọng:
“Tôi nói cho ông biết. Sau này mà c̣n coi mấy phim yêu đương nhăng nhít đó, tui đập bể tivi!”
Ông Tư thở dài:
“Ờ… vậy mai ḿnh đi mua tivi mới đi bà!”
Bà Tư sặc nước miếng:
“Mua làm ǵ?”
Ông Tư cười toe:
“Mua tivi mới… có loa lớn hơn, để bà khỏi phải la lớn nữa!”
Bà Tư cầm cái muỗng phang nhẹ lên đầu ông Tư:
“Ông già lẩm cẩm! Tôi la lớn cũng tại ông mở tivi lớn đó!”
Ông Tư vội vàng né:
“Ờ… vậy bữa nào bà băm mít… à không… băm thịt… th́ kêu tôi phụ nhe!”
Bà Tư bật cười:
“Thôi, khỏi! Ông vô bếp tôi lại tưởng ông là con heo, băm luôn bây giờ!”
Cả hai nh́n nhau, chép miệng cười h́ h́.
VietBF@ sưu tập