
Một sáng sớm, người vô gia cư tỉnh giấc trên đống báo nhàu nát mà ông vẫn dùng làm giường.
Trong lúc lật vài trang báo cho đỡ buồn, mắt ông bỗng dừng lại ở một mẩu tin kỳ lạ:
"Bán biệt thự 3 tầng, hướng biển, có hồ bơi và vườn. Giá: 1 đô la."
Ông bật cười, lắc đầu: “Nhảm nhí,” rồi ném tờ báo sang bên.
Nhưng khi lang thang trên phố t́m đồ ăn, ông lại thấy chính mẩu quảng cáo đó dán trên một bức tường.
Rồi lần nữa—trên một tấm biển quảng cáo khổng lồ treo cao giữa thành phố.
Ṭ ṃ dần lớn lên trong ông.
"Ai lại đi bán biệt thự với giá một đô?"
Với tất cả những ǵ c̣n lại là tờ một đô nhàu nát trong túi, ông quyết định đến địa chỉ ghi trong tin.
Trước mặt ông là cổng sắt của một căn biệt thự sang trọng bên bờ biển.
Ông nhấn chuông.
Một người phụ nữ xinh đẹp ra mở cửa.
“Xin lỗi... tôi đến hỏi về mẩu quảng cáo. Có phải... là tṛ đùa không?”
Cô mỉm cười nhẹ:
“Không phải tṛ đùa. Tất cả đều đúng như mô tả. Anh muốn vào xem thử chứ?”
Dĩ nhiên ông không tin nổi mắt ḿnh. Mỗi căn pḥng, mỗi góc vườn đều như từ một giấc mơ bước ra.
Và với đôi tay run rẩy, ông đưa cho cô đồng đô la cuối cùng.
Ngay lúc đó, ông trở thành chủ sở hữu hợp pháp của một biệt thự mà cả đời ông không dám mơ tới.
Chỉ c̣n một điều ông chưa hiểu:
“Tại sao?”
Người phụ nữ nh́n ông bằng ánh mắt dịu dàng, trả lời:
“Chồng tôi để lại căn biệt thự này trong di chúc, với lời dặn: bán đi và chuyển toàn bộ số tiền cho t́nh nhân của ông ấy.
Tôi làm đúng từng chữ. Tin rao đă được đăng suốt sáu tháng.
Anh là người đầu tiên tin rằng nó có thể là thật. Chúc mừng anh.”
VietBF@sưu tậpGiấc Mơ Một Đô La