
Sáng nay vừa mở máy, trong Messenger của tôi có mấy cuộc gọi nhỡ và một hình chuyển tới từ một người một bạn thân.
Trời, 2h sáng sao ?
Trong hình là mấy viên thuốc màu xanh đựng trong bao nylon nhỏ mà các hiệu thuốc hay dùng. Tôi nhìn kỹ và đoán chắc là bạn tôi đang muốn hỏi tôi về tên gọi và công dụng của thuốc. Vì trong mắt của người bạn thân, tôi là người hiểu nhiều biết nhiều và tâm lý ấy mà !
Tôi nhấn vào nút " Gọi " trong Messenger của bạn, người cầm điện thoại không phải cô bạn mà là chồng của cô ấy. Tôi bật chế độ video, nhìn thấy anh ta có vẻ hốt hoảng, anh ta xin lỗi tôi và xin tôi một lời khuyên chân thành nhất để có thể làm lành với vợ. Anh chìa máy sang bên cạnh, bạn tôi nằm đó im lìm, quay mặt vào tường với dáng vẻ co ro tiều tụy !
Và ... anh ta kể cho tôi nghe câu chuyện của hai người (Tôi lại biết quá rõ ). Họ đã sống với nhau gần 40 năm, có đủ gái trai và các cháu nội ngoại. Nhưng, mới đây anh đã có một " cuộc tình ngoài ý muốn " (anh ta khẳng định với tôi như vậy đấy - ngoài ý muốn ( ? )) . Anh ta nói rằng anh còn yêu vợ nhiều lắm (!). Anh ta nói và nói .... không cho tôi chèn được câu nào !
Tôi cố gắng nghe và cuối cùng không đừng được nữa, tôi xin phép ngừng cuộc gọi vì phải đi làm đồ ăn sáng cho ông nhà tôi. Tôi thật sự buồn cho bạn tôi, người mà tôi yêu mến như chị em ruột rà !
Đến trưa, cuộc gọi từ Messenger của cô bạn gọi lại cho tôi. Tôi trông thấy hình hài của bạn mình, thật xót xa ! Cô ấy nói rằng, bây giờ đã ổn định tâm trạng và muốn nhận từ tôi một lời khuyên ...
Cô ấy kể lại toàn bộ câu chuyện ...từ 13 năm trước. Anh ta đã phản bội tình yêu và lao vào những cuộc tình mới với tư thế " đàn ông nào cũng vậy " , " một trăm thằng đàn ông thì có đến chín chín thằng có nhân tình, còn lại một thằng bị khùng thì không có mà thôi " , " tiền đưa về đầy đủ chứ muốn gì nữa " , " mày là thá gì mà dám quản tao " , " không chịu được thì cút mẹ mày đi ! " ... Những lời nói đó phát ra từ miệng của người đàn ông mà cô ấy kinh trọng và yêu thương hết mực, là mối tình đầu và là tình cuối của cô. Và là sự đơm hoa kết trái một trai một gái xinh đẹp giỏi giang. Cô ấy chịu đựng là để êm ấm cửa nhà và con cái có đủ mẹ cha ...
Những cuộc tình phóng khoáng với đủ hạng đàn bà của chồng đã mang về cho cô ấy những căn bệnh trầm kha ! Những đêm dài không ngủ và sự đau đớn đến cùng cực của bệnh tật đã khiến cô ấy suy sụp. Nhưng vì các con, chúng sắp lập gia đình cả rồi. Nên cô ấy im lặng nhún nhường. Nhưng "Đồng sàng dị mộng" , khi những lần điều trị về căn bệnh phụ khoa đau đớn nhất, vẫn cứ tiếp diễn. Không thèm để ý đến cảm giác của vợ, anh ta vẫn sống hống hách và vô cảm ...
Cô ấy nói chuyện thẳng thắn với chồng về lối sống buông thả sẽ tạo nghiệp xấu cho con cháu và sẽ nhận lại sự khinh khi của dâu rể, nhưng anh ta còn ngạo mạn và còn thượng cẳng chân hạ cẳng tay với người đã từng kề môi áp má mấy mươi năm qua .
Cô ấy bất lực rồi !
Cô muốn tìm sự bình yên ở những đứa con đứa cháu ! Nhưng cô đi, ai nấu ăn cho anh ta, ai giặt giũ cho anh ta, ai lau dọn những tàn dư của những cuộc nhậu thâu đêm suốt sáng của anh ta ?
Cách nay hai tháng, anh ta bị tai nạn xe máy khi thắng gấp, mặt thâm tím và tay chân bầm dập. Cô ấy lại phải hầu hạ chăm sóc ...
Khỏe mạnh trở lại, anh ta lại đi và ...dùng thuốc để thỏa mãn cơn khát tình bệnh hoạn. Anh ta huýt sáo và tự ủi áo quần là lượt và khoe về " thứ thuốc thần dược ", " Nếu em muốn, tôi sẽ cho em lên cung trăng luôn nhé ! " .
Ôi, thật kinh tởm !
Cô ấy làm như không biết gì, im lặng và bước vào phòng, đóng trái cửa lại, ngồi gặm nhấm sự đau đớn cả về tinh thần lẫn thể xác ...
******
P/s: Khi nghe hết những trải lòng đau đớn từ người bạn thân đẹp người đẹp nết của mình, tôi thật sự buồn. Buồn thương cho bạn, buồn thương cho những người phụ nữ có tâm hồn yếu đuối nhưng luôn cứ phải tỏ ra mạnh mẽ, và ... "mình ổn mà !"
Tôi hiểu, bạn của tôi thiếu tình cảm từ lúc nhỏ. Trái tim không rộng lớn, chỉ đủ chứa được một người. Nên khi đã rung động và đã yêu thương thì rung động và yêu thương hết cả một đời ...
Ôi, bạn tôi thật đáng thương và cũng thật đáng tiếc cho một cuộc đời truân chuyên !
Tôi chỉ có thể nói một câu với bạn thôi :
_ Bình tâm lại đi bạn tôi ! Chúng ta còn có các con và có các cháu . Đừng dại dột, đừng buông xuôi. Hãy mạnh mẽ lên để bảo vệ chính mình !
CÒN CÁC BẠN , CÁC BẠN CÓ CÙNG SUY NGHĨ VỚI TÔI KHÔNG ?
VietBF@ sưu tập