Giúp người - Đừng kể công
Ừ th́…
Có những lúc bạn đă từng hết ḷng với ai đó.
Giúp họ qua lúc khó khăn,
chia sẻ từng đồng cuối cùng,
ở bên họ khi cả thế giới quay lưng.
Nhưng rồi một ngày, bạn nhận lại là ǵ?
Sự thờ ơ.
Sự quên ơn.
Hay tệ hơn… là quay lưng như chưa từng có bạn trong đời họ.
Bạn chạnh ḷng.
Bạn thấy ḿnh ngốc.
Bạn tự hỏi:
“Lẽ nào, ḷng tốt là thứ dễ bị coi thường đến vậy sao?”
Nhưng rồi bạn hiểu ra một điều –
Giúp người, không phải để đổi lấy sự biết ơn.
Mà là để giữ lấy sự thanh thản trong tâm ḿnh.
Nếu mỗi lần giúp ai đó, bạn đều cần được công nhận,
th́ đó không c̣n là cho đi, mà là đ̣i lại.
Ḷng tốt, nếu cứ phải mang ra nhắc lại,
th́ dần dà, nó cũng mất đi sự tử tế vốn có.
Người thật sự rộng ḷng –
sẽ giúp rồi lặng lẽ rút lui.
Không kể, không trách, không đ̣i hỏi.
V́ họ hiểu, phước báu không nằm ở lời cảm ơn,
mà nằm ở sự b́nh yên trong tim khi biết ḿnh không bỏ mặc ai đó lúc họ cần.
Bạn không ngốc khi từng giúp ai thật ḷng.
Ngốc… là khi bạn dùng ḷng tốt để mua lấy sự ghi nhận từ những người không đủ tinh tế để nhận ra.
Việc của bạn là giúp – c̣n ghi nhận hay không, để vũ trụ lo.
Giống như một người lặng lẽ trồng cây giữa sa mạc,
có thể không ai đến kịp để ngồi dưới bóng mát hôm nay,
nhưng đến một ngày,
sẽ có ai đó – biết ơn v́ bạn đă từng chọn gieo.
Thế nên, nếu có ai đó quên đi công lao của bạn…
Đừng giận.
Đừng kể lại.
Cũng đừng sống khác đi chỉ v́ một vài người không biết trân trọng.
Bạn sống tốt – là bạn đă hơn họ rồi.
Thế thôi. Cứ thế mà sống an yên bạn nhé.
VietBF@ sưu tập
|