Một bác nông dân đang ngồi ở quán nước trong làng, chậm răi nhấp ngụm bia, vẻ mặt buồn rầu. Một người đàn ông ṭ ṃ bước vào, thấy vậy liền hỏi: “Trời đẹp thế này mà bác ngồi đây thở dài, có chuyện ǵ vậy?”
Bác nông dân thở dài, lắc đầu: “Có những chuyện... thật khó mà giải thích.”
Người đàn ông càng ṭ ṃ, kéo ghế ngồi xuống cạnh: “Thôi nào, kể tôi nghe xem. Chuyện ǵ mà khó đến thế?”
Bác nông dân nhấp ngụm bia rồi kể: “Sáng nay, tôi vắt sữa con ḅ của nhà. Vừa vắt đầy xô, nó giơ chân trái đá đổ mất.”
Người đàn ông bật cười: “Khó chịu thật, nhưng đâu đến nỗi nào!”
Bác nông dân lại thở dài: “Có những chuyện thật khó mà giải thích.”
Người đàn ông gật đầu: “Thế bác làm ǵ tiếp?”
“Tôi lấy dây thừng buộc chân trái nó vào cột,” bác nông dân đáp.
“Thông minh đấy. Rồi sao nữa?”
“Tôi ngồi xuống vắt lại. Vừa đầy xô, nó lại đá đổ bằng chân phải.”
Người đàn ông cười lớn: “Con ḅ này đúng là không vừa!”
“Có những chuyện thật khó mà giải thích,” người nông dân lại lặp lại.
“Rồi bác làm ǵ tiếp?”
“Tôi buộc luôn chân phải nó vào cột,” người nông dân kể tiếp.
“Rồi sao nữa?”
“Tôi ngồi xuống vắt lại. Vừa đầy xô, nó quật đổ xô sữa bằng đuôi.”
Người đàn ông nhịn cười: “Con ḅ này ĺ ghê! Thế bác làm ǵ?”
“Tôi hết dây thừng, nên cởi thắt lưng tính buộc đuôi nó lên xà nhà. Nhưng khi đang buộc, quần tôi tụt xuống... và đúng lúc đó, vợ tôi bước vào.”
VietBF@sưu tập